Nếu không phải vì hành động của tiện nhân Vu Dung, Bạch Nhan cũng sẽ không đối với Bạch gia thất vọng đau khổ như thế, lúc đó, hắn có thể mượn danh nghĩa phụ thân, để Phượng Lâu sùng bái hắn.
Vừa nghĩ đến thế lực Phượng Lâu cường đại bị hắn bỏ lỡ, Bạch Chấn Tường liền đau lòng vừa co lại co lại, sắc mặt hắn càng khó coi hơn.
Bạch Nhược cười nhạo một tiếng: “Nàng ta có bản lĩnh gì không buông tha ta? Chỉ dựa vào Đế Thương cùng Phượng Lâu? Đáng tiếc, không bao lâu nữa, Đế Thương sẽ phục tùng Lân nhi! Phượng Lâu sẽ bị hủy trong nháy mắt! Bạch Nhan còn có bản lĩnh gì kêu gào với ta?”
Môn phái trung đẳng cũng chia mạnh yếu, Yêu Thú tông chính là phái xuất sắc nhất, nếu Lân nhi trở thành đệ tử hạ môn của tông chủ Yêu Thú tông, thiên hạ này, còn ai có thể tranh tài?
Về phần ba môn phái ẩn thế kia, Bạch Nhược không có để ý đến.
Tựa như ẩn thế môn phái, chỉ ẩn cư sơn lâm không ra trần thế, sao có thể cùng Lân nhi tranh đoạt vị trí bá chủ thiên hạ được?
Bạch Chấn Tường sững sốt: “Con nói thật sao?”
“Cha có biết Yêu Thú tông?” Trong mắt Bạch Nhược xẹt qua một đạo ánh sang âm tàn, “Vừa rồi Thái tử đưa tin, người Yêu thú tông đối với Lân nhi rất có hứng thú, bọn họ đã chạy tới Lưu Hỏa quốc, lần này Lân nhi vào Yêu thú tông, tất sẽ thành đệ tử của tông chủ.”
Mục đích của Yêu thú tông tới là vạn thú triều tông, nhưng vào trong miệng của Bạch Nhược, liền trở thành vì Nam Cung Lân mà đến.
Ngay cả việc Nam Cung Lân trở thành đệ tử của tông chủ cũng là chuyện chưa chắc chắn.
“Tỷ, Yêu Thú tông coi trọng Lân nhi thật sao?” Bạch Chỉ hưng phấn đứng lên, bên trong đôi mắt tỏa sáng.
Tại đây ánh mắt Bạch Chỉ tràn đầy sự mong đợi, Bạch Nhược nhẹ gật đầu: “Lân nhi là vạn thu chi chủ, hấp dẫn Yêu Thú tông không có gì lạ.”
“Vậy, Đế Thương có phải hay không liền có thể vứt bỏ Bạch Nhan, lấy ta làm vợ?”
Dù cho tới bây giờ, Bạch Chỉ vẫn chưa từ bỏ ý định muốn gả cho Đế Thương.
Bạch Nhược nhịn không được mà bậc cười: “Chỉ nhi, ngươi chuẩn bị tốt một chút để làm tân nương, Đế Thương thực lực không tệ, cho dù hắn không phải là đối thủ của Yêu Thú tông, Bạch gia chúng ta nhất định phải lôi kéo hắn! Để hắn sau này vì Lân nhi mà hộ giá hộ tống.”
“Về phần Phượng Lâu…Hủy cũng thật đáng tiếc.” khóe môi Bạch Nhược giương lên, “Nương, ngươi chuẩn bị tiếp nhận Phượng Lâu đi, về sau, tất cả của Bạch Nhan, đều là của chúng ta.”
Vu Dung sợ ngây người, bà ta có chút không dám tin lời mình mới nghe được, ánh mắt dại ra: “Nhược nhi, ta thật… Còn có thể trở thành chủ tử Phượng Lâu?”
Trước đây không lâu, bọn họ vì nịn bợ một một thuộc hạ của Phượng Lâu, đều hết sức toàn lực.
Nhưng không bao lâu nữa, toàn bộ Phượng Lâu chính là của nàng?
Việc kinh hỉ này tới quá đột ngột, làm cho mắt Vu Dung vốn đã đen tối sâu thẳm trong nháy mắt liền bừng sáng, đôi mắt hàm chứa lấy ánh hào quang.
“Phượng Lâu tính là gì? Về sau ta sẽ cho các ngươi Chu vinh lớn hơn, điều kiện tiên quyết là, các ngươi không được phép ruồng bỏ ta!”
Bạch Nhược là loại người ích kỷ, sao có thể để ý tình thân? Ả chỉ cần một hậu nhuẫn vĩnh viễn không phản bội mà thôi! Nếu Bạch Chấn Tường cùng Vu Dung cản trở con đường của Lân nhi, ả có thể quyết tâm ác độc diệt trừ bọn họ!
Nói xong lời cảnh báo, Bạch Nhược lần nữa chuyển hướng qua Bạch Chấn Tường: “ Cha, con tin tưởng nương tuyệt sẽ không phản bội ngươi, bản lĩnh Bạch Nhan mạnh như vậy, coi như đến lúc đó nhỏ máu nhận thân, nàng ta cũng sẽ động tay động chân, con hy vọng ngươi không vì thế mà trách bà ấy.”
Bạch Chấn Tường trầm mặt nữa ngày, nói: “Được, ta sẽ không đánh nàng.”
Nghe Bạch Chấn Tường cam đoan, Bạch Nhược mỉn cười: “Thái tử chàng thời thời khắc khắc đều không cho con rời đi, bây giờ chỉ cho phép một canh giờ, cho nên con phải về, lần sau con trở lại thăm mọi người.”
Rõ ràng Nam Cung Dực không muốn cho Bạch Nhược với Bạch gia tiếp xúc nhiều với nhau, đến miệng nàng ta, lại trở thành thời thời khắc khắc không muốn nàng ta rời đi.