• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sáng sớm hôm sau, Tô Hiểu thức dậy từ rất sớm.

Sau khi rửa mặt và mặc đồng phục thị vệ, Tô Hiểu trực tiếp đi đến tổng bộ đội thị vệ.

Còn chưa bước vào bên trong tổng bộ, hắn đã nhìn thấy cả đám thị vệ đang không ngừng ra vào, thần sắc đều vội vàng gấp gáp.

"Nhanh lên! Việc đại nhân Oka gặp nạn đã kinh động đến Tả đại thần. Vị đại nhân kia hạ lệnh truy nã phạm nhân toàn thành rồi."

Sắc mặt của gã Hank vô cùng "bi thương", đang chỉ huy một lượng lớn thị vệ. Thế nhưng trong đôi mắt kia lại lộ ra thứ có tên là "dã tâm". Sau khi Oka chết đi, bộ dạng của gã ta như thể lão đại vậy.

Tô Hiểu để ý thấy trước cửa tổng bộ có hai thị vệ đang đứng. Họ tỏ ra thờ ơ lãnh đạm với hết thảy những việc đang phát sinh. Hai tên kia chính là thị vệ đi theo sau gã Oka tối hôm qua, không cần hỏi nhiều, bọn họ tuyệt đối chính là thân tín của Oka.

Động thái này của gã Hank, có thể đã dấy lên hoài nghi trong lòng hai người ấy. Nhưng đây đích thực là một cơ hội, nếu hành động thỏa đáng, rất có thể Hank sẽ có cơ hội thay thế vị trí của gã Oka.

Đội thị vệ không phải một bộ phận quá lớn. Ngoài Oka ra, những kẻ khác đều chỉ là thị vệ thông thường. Kỳ thực Oka cũng chỉ đóng vai trò là một đội trưởng mà thôi.

Về việc phân cấp chức vụ đội trưởng thì trước nay đội thị về chưa từng có tiền lệ. Chưa nói đến việc tiêu hao tiền bạc ngoài định mức, mà bản thân Oka cũng sẽ không cho phép những quyền lợi trong tay mình bị chia năm xẻ bảy. Ngày hôm qua chính Tô Hiểu đã lĩnh hội được phần tính cách kiêu căng của gã ta.

Lý do khiến Tô Hiểu giết Oka không phải là vì đối phương tỏ vẻ lão đại trước mặt hắn.

Hiện giờ hắn đang rất cần thăng tiến địa vị thật nhanh. Nếu Oka không chết đi thì căn bản không còn vị trí nào thích hợp hơn nữa.

Còn về nội bộ Vương cung, Tô Hiểu hoàn toàn không hiểu gì, mà cũng chẳng muốn chen chân vào.

Kế hoạch càng đơn giản thì sơ hở lại càng ít. Hắn chỉ cần một chức vụ có thể tiếp xúc được với quốc vương, lại có thể trèo lên một cách nhanh nhất.

Ngày mai chính là ngày thiêu rụi bến phế thải, đương nhiên đối với những công việc chẳng có gì vinh quang kiểu này, nội bộ trong Vương cung sẽ không đích thân nhúng tay vào, và sẽ chỉ phái hạ nhân đi làm mà thôi.

Tô Hiểu đã từng điều tra rồi, cảnh vệ của Vương đô có hai thế lực. Một bên là đội thị vệ phụ trách trị an của thủ đô, bên kia thì phụ trách thủ giữ cổng thành nơi đây.

Theo lẽ thường, những việc kiểu này chắc hẳn sẽ do đội bảo vệ cổng thành thực thi. Thế nhưng trước đây, lúc ở trong kho lựa chọn vũ khí, Tô Hiểu có nhìn thấy một lượng lớn thuốc nổ.

Dựa trên dấu vết để lại trong kho, Tô Hiểu phán đoán rằng số thuốc nổ kia đều mới được nhập kho không bao lâu, còn mục đích sử dụng của đống thuốc nổ này thì không nói cũng biết rồi.

Muốn dẫn mồi lửa cho trạm xử lý rác thải với quy mô không nhỏ kia mà chỉ dựa vào việc đốt lửa thôi thì căn bản chẳnglàm được.

Cho nên, Tô Hiểu cần phải đạt được vị trí thủ lĩnh đội thị vệ ấy. Còn việc có thể gặp được quốc vương hay không thì còn cần xem hành động của cá nhân hắn.

"Hank à, xảy ra chuyện gì thế?"

Lão Hank, kẻ đang chỉ huy đám người làm việc, hơi nghiêng đầu nhìn về phía Tô Hiểu.

"Lão đại bị ám sát rồi, mới tối hôm qua thôi. Ấy vậy mà mấy tên nhóc này mãi đến sáng nay mới phát hiện ra. Cậu đến đúng lúc lắm, lập tức theo tôi đi gặp Tả đại thần đi."

Trong lòng Tô Hiểu khẽ động. Gặp Tả đại thần ư? Chắc gã Hank này còn chưa an tâm. Hôm qua hắn mới gia nhập đội thị vệ, không còn nghi ngờ gì nữa, đây rõ ràng là một điểm yếu chí mạng. Lẽ nào gã ta muốn hắn trở thành kẻ chịu tội thay? Khả năng này không cao.

Trong lòng Tô Hiểu đã bắt đầu suy xét làm thế nào để xử lý gã Hank này, mà trên mặt hắn lại lộ ra một nụ cười.

"Tả đại thần? Nhân vật lợi hại nhường ấy muốn triệu kiến tôi ư?"

Tô Hiểu giả bộ nghi hoặc, nhưng đôi mắt thì vẫn nhìn chằm chằm Hank.

"Đúng! Tả đại thần muốn gặp cậu. Còn về nguyên nhân cụ thể thì tôi cũng không được biết rõ."

Gã Hank bày ra vẻ mặt hâm mộ, thậm chí còn mang chút ghen tị.

Tin tốt bất ngờ này khiến Tô Hiểu rất lấy làm kinh ngạc. Vốn dĩ hắn không hề có bất kỳ quan hệ nào với tầng lớp cấp cao của Vương cung, thứ có thể có liên hệ ở đây chỉ có… Bức thư tiến cử? Xem ra bức thư tiến cử ấy còn quan trọng hơn so với hắn tưởng tượng nhiều.

Theo chân Hank băng qua mấy con phố, Tô Hiểu đi đến trước một đình viện, sau đó, một tòa biệt thự sang trọng xuất hiện trong tầm mắt của hắn.

Gã Hank khá căng thẳng, dè dặt tiến lên phía trước, tại đây có hai tên thị vệ gác cổng chặn gã lại.

"Đây chính là kẻ mà đại nhân muốn gặp ư?"

Gã Hank vội vã gật đầu. Hai tên gác cổng bèn thu giữ vũ khí của Hank. Còn về phần Tô Hiểu, tất cả vũ khí của hắn đều được cất trong không gian trữ vật cả rồi, mấy tên thị vệ này căn bản không thể phát hiện ra được.

Sau đó, một tên gác cổng bèn đi trước dẫn đường, đưa bọn Tô Hiểu vào trong một gian phòng khách.

Lúc này, có một gia đình đang ngồi ăn sáng tại đây, trong đó, ngồi tại chủ vị là một ông lão đầu tóc bạc phơ, khuôn mặt rất nghiêm túc.

Vừa nhìn thấy Hank, ông lão nọ tùy ý đặt phần ăn trên tay xuống, ra hiệu cho mọi người lui ra, chỉ lưu lại một gã đàn ông cường tráng đứng sau lưng ông ta.

Gã đàn ông vạm vỡ kia tạo cho Tô Hiểu một cảm giác vô cùng nguy hiểm. Tuy trên người đối phương không một tấc sắt, song Tô Hiểu lại đặc biệt chú ý đến những vết chai thật dày ngoài phần khớp xương bàn tay cũng như độ lì của phần xương nắm đấm của gã.

Đây ắt hẳn là một cao thủ về quyền thuật, là hộ vệ riêng của ông lão kia.

"Ngươi là Hank đúng không? Còn đây là thị vệ mới tới hả?"

"Vâng, vâng, thưa đại nhân!"

Giọng nói của gã Hank trở nên khó nhọc, lắp bắp vội vã.

"Ngươi lui xuống đi."

Có lẽ ông lão kia đã hơi bất mãn với vẻ căng thẳng của Hank, cho nên căn bản không thèm nhìn thẳng vào gã.

Gã chỉ đành cúi đầu lùi dần ra tới cửa, sau đó cứ thế mất dạng trước tầm mắt của Tô Hiểu.

"Ta là Tả đại thần của quốc vương. Carlos cống nạp cho ta rất nhiều đồ sưu tầm thú vị. Ngươi thân là cháu trai của lão ta, vốn dĩ ta nên chiếu cố cho ngươi nhiều một chút.

Chỉ đáng tiếc là, hôm qua Carlos xuất hành ra ngoài thành không được thuận lợi, mấy thứ đồ sưu tập của ta cũng chẳng còn. Ta không tìm thấy ông ta, đương nhiên phải tìm đến người cháu là ngươi thôi."

Lúc này, Tô Hiểu đã đoán ra được đại khái sự tình.

Tên thương nhân ở chợ đen bị hắn giết chết ngày hôm qua chính là Carlos. Sau khi gã này chết đi, các "cống phẩm" của vị Tả đại thần này cũng bay mất. Trong tình huống không tìm thấy Carlos, vị Tả đại thần này bèn tìm Tô Hiểu đến thay thế.

Gã thương nhân chợ đen kia cũng thật đen đủi.

Không những bị đội thị vệ gác cổng bóc lột, lại còn phải cung phụng cho lão Tả đại thần này nữa.

Trước tình hình hiện tại, chắc hẳn đối phương muốn cho hắn thay thế tên Carlos kia phụ trách thu mua hàng hóa đây mà.

Tô Hiểu không nắm rõ những giao dịch của hai bên. Nếu không phải vì sau lưng đối phương còn có người bảo vệ, hắn đã sớm ra tay khống chế vị Tả đại thần này rồi.

Thế nhưng cơ hội tiếp xúc với các vị cao tầng của vương quốc thế này cũng rất khó có được.

"Bộ sưu tập thì không có vấn đề gì hết. Đường đi nước bước của chú ấy thì tôi đều biết cả. Hôm qua thúc ấy bị thương rất nghiêm trọng, nên còn phải dưỡng thương một thời gian. Chỉ là…"

Lông mày vị Tả đại thần nọ khẽ giật, ông ta nhìn thẳng vào Tô Hiểu mà nói:

"Có thể thu thập được đồ mà ta cần, điều kiện là gì tùy ngươi chọn. Nghe nói đội trưởng của các ngươi đã chết vào ngày hôm qua đúng chứ! Nếu làm xong việc, ta sẽ cho ngươi đảm nhiệm chức đội trưởng đội thị vệ."

Nửa tiếng sau, Tô Hiểu rời khỏi đình viện của Tả đại thần, chậm rãi dạo bước trong khu phố.

Sự việc cũng coi như tiến triển thuận lợi. Tuy nhiên điều kiện mà lão Tả đại thần đưa ra lại khiến Tô Hiểu phải đau đầu.

Không chỉ vậy, sau khi lão Tả đại thần đưa ra điều kiện, [Luân Hồi Nhạc Viên] cũng đồng thời xuất hiện một nhiệm vụ mới.

【Phát động nhiệm vụ nhánh: Bộ sưu tập của Tả đại thần】

Bộ sưu tập của Tả đại thần.

Độ khó: Level 2

Tóm tắt nhiệm vụ: Bộ sưu tập của Tả đại thần vô cùng phong phú. Tất cả những bảo vật có giá trị đều bị lão già có lòng tham không đáy này nhìn trúng.

Thông tin nhiệm vụ: Giết chết chủ nhân của núi Colpo, đồng thời đạt được chiếc răng của nó. (Chủ nhân của núi Colpo: Là loài dã thú trong thế giới One piece, là một loài động vật họ mèo với thân hình khổng lồ.)

Thời hạn nhiệm vụ: 10 giờ.

Phần thưởng nhiệm vụ: Thân phận thủ lĩnh đội thị vệ.

Hình phạt nếu thất bại: Trục xuất khỏi đội thị vệ, đồng thời có thể bị truy nã với tội danh vô lý.

............

Tô Hiểu biết rõ chủ nhân của núi Kolpo là gì. Đó là một con hổ có thân hình khổng lồ, suýt chút nữa đã giết chết cậu bé Luffy.

Tô Hiểu thở dài một tiếng. Sau khi bước vào thế giới One piece, những đối thủ mà hắn gặp phải quá mạnh, khiến cho hắn có chút bất lực.

Rồi sẽ có một ngày, hắn sẽ nắm thanh trường đao và thẳng tay chém giết, không cần sợ đầu sợ đuôi giống như bây giờ nữa.

Chỉ có điều thế giới One piece này quá đỗi nguy hiểm, ngay đến tư cách liều mạng hắn cũng chẳng có.

Hắn vẫn quá yếu, trước khi có thể lớn mạnh thêm, hắn phải học cách thích ứng với việc ẩn nhẫn một cách thỏa đáng.

Chủ nhân của núi Kolpo rất mạnh, chí ít thì Tô Hiểu của hiện tại cũng không thể đối kháng trực diện được. Thế nhưng cho dù có mạnh hơn nữa thì nó cũng chỉ là một con dã thú mà thôi.

Không thể chiến đấu trực diện, không có nghĩa là Tô Hiểu không thể giết được con hổ đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK