Gã Hank lộ ra nụ cười nịnh bợ rồi đẩy cánh cửa văn phòng ra.
"Lão đại, là tôi, Hank đây."
Sau đó cẩn trọng, kín đáo bước vào trong phòng. Bên trong còn phảng phất mùi tanh và mùi hormone nhàn nhạt hòa quyện vào nhau.
"Hank đấy à? Coi như ngươi thức thời, không làm phiền nhã hứng của lão tử. Nói đi, có chuyện gì?"
Người ngồi trong văn phòng là một gã đàn ông cường tráng, thân trên cởi trần, đầu thì trọc lóc bóng loáng. Cái khí thế hung dữ kia đủ khiến cho người ta cảm nhận được, gã tuyệt đối không phải một kẻ yếu.
"Dạ… Đây là người mới tới, tên là Byakuya, chính là người mà 'vị kia' tiến cử ấy. Còn đây là thư tiến cử ạ."
Gã đàn ông vạm vỡ kia liếc mắt nhìn sang Tô Hiểu, rồi nhận bức thư tiến cử đọc qua loa một chút, sau đó, gã lập tức xé vụn bức thư kia đi, trong khi một bàn tay còn lại vẫn du ngoạn trên cơ thể của cô nàng thiếu phụ diêm dúa bên người.
"Giá cả lúc đó được định là hai trăm nghìn belly, có điều gần đây sắp xảy ra đại sự, thông tin rất gắt gao. Bởi vậy tệ nhất cũng phải bốn trăm nghìn belly."
Tô Hiểu vẫn treo nguyên nụ cười như cũ. Hiện giờ hắn vẫn còn quá nhỏ bé nên chỉ có thể tạm thời che giấu đi tâm tình thật sự của mình, dù cho giờ đây hắn rất muốn nã một phát súng vào tên đàn ông vạm vỡ nọ, rồi hỏi lại xem rốt cuộc cần bao nhiêu belly.
Nhưng trên thực tế Tô Hiểu không nói không rằng, trực tiếp lấy bốn trăm nghìn belly trình lên trước mặt gã nọ.
Tác phong dứt khoát này của Tô Hiểu khiến cho đuôi mày của gã đàn ông cường tráng kia cũng phải giật giật.
"Không hổ là người của 'bên kia', đã ra tay là rất hào phóng. Sau này cậu chính là thành viên của đội thị vệ rồi, nhớ phải gọi ta là lão đại, hoặc là đại nhân đấy."
Tô Hiểu vẫn cười, nhưng nụ cười ấy ẩn chứa một cảm giác quỷ dị.
"Vâng, lão đại…"
Thành công gia nhập đội thị vệ, như vậy là nhiệm vụ hành thích quốc vương của hắn đã tiến một bước tiến dài.
Gã Hank đứng một bên vẫn một mực cúi thấp đầu, đôi mắt nhìn chằm chằm xuống nền nhà như thể dưới đó có nội dung gì đặc sắc lắm.
Kỳ thực đâu có phải như thế, gã Hank đang biểu hiện thái độ của bản thân, ý chính là gã hoàn toàn không nhìn thấy cảnh cấp trên nhận hối lộ.
Từ điểm này có thể nhận thấy, môi trường trong thế giới "One piece" đã quá lộn xộn, chỉ cần có tiền thì chức vị cao đến mấy cũng đều có thể mua được. Mà điều này đối với Tô Hiểu mà nói khẳng định là một tin tốt.
Đồng Belly chẳng có ý nghĩa gì to tát với hắn cả. Hiện tại, cái mà hắn thiếu nhất chính là thời gian. Những vấn đề mà belly có thể giải quyết thì đều không còn trở thành vấn đề nữa.
【Chú ý: Thợ săn gia nhập vào trận doanh của đội thị vệ, đã khiến tình tiết câu chuyện phát sinh thay đổi nhỏ, đạt được 2.1% thế giới chi nguyên】
Ra khỏi văn phòng, Tô Hiểu được dẫn đi nhận các trang bị tiêu chuẩn của một thị vệ, gồm một bộ đồng phục cùng một khẩu Matchlock arquebus.
Bên trong nhà kho, Tô Hiểu nhìn khẩu súng Matchlock thô sơ trong tay mà không biết nói sao, ánh mắt nhìn sang gã Hank nọ.
"Hank à, có thể đổi loại vũ khí khác không?"
Thấy vậy, gã Hank bày ra vẻ mặt khó xử.
"Cái này… Đây đều là vật tư được chỉ định, tôi cũng…"
Giọng điệu ngập ngừng ấp úng kia khiến cho Tô Hiểu nhận ra, cái tên trước mặt đang muốn kiếm chác từ mình đây mà.
Hắn bèn thản nhiên nhét vào túi áo của gã Hank hai mươi nghìn belly, thế là gã Hank lập tức thay đổi sắc mặt, trông tràn ngập ý cười ngay.
"Đều là đồng liêu cả, có khó khăn gì mọi người đều có thể thương lượng mà. Về phần vũ khí thì cậu cứ tùy ý chọn đi, có điều chỉ có thể lấy một thứ. Cái này đã là quy củ, không ai có thể thay đổi được."
Tô Hiểu bỏ khẩu Matchlock trên tay xuống, tìm khắp nhà kho một vòng. Trong đây có đủ thứ vũ khí, ánh mắt của hắn nhanh chóng dán chặt vào một cây trường đao.
Cây đao dài cỡ trên một mét, bản rộng khoảng 3cm, thân đao có độ cong khá nhỏ. Tuy không thể sánh ngang với cây đao của Tô Hiểu, nhưng cũng được tính là một vũ khí khá tốt.
"Chính là nó."
Tô Hiểu cầm thanh đao lên, tra vào vỏ. Khi vừa tiếp xúc với thanh đao, "Luân Hồi Nhạc Viên" lập tức đưa ra một chú thích.
"Ấy, ấy, cậu có thể đem bất cứ vũ khí nào đi, chỉ riêng thanh đao này là không được."
Gã Hank lạnh mặt đi đôi chút, cứ như thể gã căn bản chưa hề nhận hai mươi nghìn belly kia vậy.
"Ông nói cái gì?"
Tô Hiểu vẫn giữ thanh đao trong tay, nghiêng đầu ngó Hank, trong đôi mắt hắn lóe lên tia sắc lạnh. Thế nhưng bề ngoài hắn vẫn một mực nhẫn nhịn, tạo cho người ta cảm giác mình rất yếu đuối, dễ bị ức hiếp mà thôi.
Sau khi chú ý đến ánh mắt của Tô Hiểu, gã Hank lập tức cả kinh, trong lòng cũng trào dâng cảm giác rét lạnh,
Thằng nhóc này từng giết người, hơn nữa không chỉ một người.
Trong lòng gã không ngừng đấu tranh, rất muốn lật bộ mặt của Tô Hiểu ngay tại trận. Thế nhưng việc Tô Hiểu vẫn đang nắm giữ cây đao lại khiến hắn vô cùng kiêng kị.
"Hank à, ông đừng để ý những việc này. Chúng ta là 'bạn bè' mà, không phải sao."
Cán đao trong tay Tô Hiểu nhắm chuẩn vào ngực của gã Hank.
Bây giờ chỉ có hai lựa chọn, hoặc là nhận tiền rồi khóa miệng lại, bằng không Tô Hiểu sẽ chém gã Hank ngay tại chỗ. Bởi thanh trường đao trong tay hắn sẽ có tác dụng rất lớn cho việc hoàn thành nhiệm vụ.
Hơn nữa, vật đã rơi vào tay, đương nhiên Tô Hiểu sẽ không vì chút uy hiếp nho nhỏ mà sẵn sàng bỏ qua.
Hắn tin rằng, cho dù có giết gã Hank tại đây, chỉ cần đút lót đủ tiền cho tên đàn ông vạm vỡ kia, đối phương cũng sẽ nhắm một mắt, mở một mắt cho hắn thôi.
"Việc này chỉ có tôi biết, cậu biết, thanh đao này coi như là để kết giao bằng hữu đi."
Hank thân thiết vỗ vai Tô Hiểu. Gã đã chấp nhận thỏa hiệp, bầu không khí giương cung bạt kiếm trong nhà kho mới rồi nhanh chóng tiêu tan.
"Hôm nay tôi vừa mới tới thủ đô, có một vài chuyện cần tìm hiểu rõ. Cho nên người bạn như ông, tôi chắc chắn sẽ kết giao."
Tô Hiểu thở phào một hơi trong lòng. Đây chỉ là một tên thị vệ tầm thường mà đã khó đối phó như vậy rồi, đợi sau khi leo được đến gần quốc vương rồi sẽ gặp phải kẻ địch tầm cỡ nào đây.
Cảm giác tràn đầy thách thức này kích thích trái tim của Tô Hiểu đập ngày càng nhanh, máu nóng trào dâng trong người. Hắn bắt đầu thích loại cảm giác này rồi đấy.
Dây thần kinh hiếu chiến trong người hắn dần được thức tỉnh.
Sở dĩ Tô Hiểu cương quyết như vậy, cũng là do có nguyên nhân cả. Mới vừa rồi, lúc hắn tiếp xúc với thanh đao, "Luân Hồi Nhạc Viên" đã hiển thị chú thích.
【Đạt được trảm long thiểm】
Trảm long thiểm (màu trắng, hiếm có)
Xuất xứ: Lò rèn sắt thuộc vương quốc Goa
Độ bền: 35/40-5 (Vũ khí này đã bị tổn tại nghiêm trọng, độ bền -5)
Lực công kích: 5~16 (được tính toán dựa trên lực chém)
Yêu cầu của trang bị: Sức mạnh đạt 2.0 thì có thể sử dụng, sức mạnh vượt 5.0 có thể sử dụng linh hoạt.
Đánh giá: 10 (Chú ý: Trang bị màu trắng được đánh giá từ 1 đến 10 điểm. Trang bị màu trắng đạt 10 điểm sẽ chú thích 'hiếm có', kèm theo thuộc tính đặc biệt.)
Thuộc tính đặc biệt: Uy phong của rồng. Người nắm vũ khí này trong tay sẽ tạo hiệu ứng khiến cho kẻ địch khiếp sợ. (Hiệu ứng khiếp sợ sẽ làm giảm bớt khí thế của kẻ địch.)
Giới thiệu vắn tắt: Đây từng là thanh đao chém rồng, là thanh đao của Ryuma thời còn trẻ. Nhưng do đã bị tổn hại nghiêm trọng, sau khi khôi phục thì nó bị hạ phẩm cấp. Lại thêm việc Ryuma giành được thanh Hắc Đao Shusui, theo thời gian, binh khí này vẫn luôn được trưng bày trong phòng ngủ của Ryuma. Sau khi Ryuma chết đi, thanh đao này không đủ tư cách tuẫn táng cùng ông ta nên lưu lạc tới đây.
Chủ nhân ơi, tôi đã sắp bị rỉ sét tới nơi rồi. Người đang ở đâu, xin hãy giương tôi lên chém đầu con cự long kia đi!
Giá trị: 1100 Nhạc Viên Tệ (Vật phẩm này là vật phẩm quy tắc, có thể mang ra khỏi thế giới "One piece").
..........
Ryuma vốn là một người có lai lịch rất lớn, là một cường giả trong thế giới "One piece". Kể cả Mihawk có biệt danh "Mắt Diều Hâu" trong thế giới hiện giờ, cũng chưa chắc mạnh hơn ông ta.
Thanh đao bầu bạn với một cường giả tầm cỡ ấy suốt thời trẻ nào có thể tầm thường? Thậm chí, Tô Hiểu còn hoài nghi, nếu thanh 【Trảm long thiểm】này không bị tổn hại, có lẽ đây đã là một món vũ khí màu xanh lục, thậm chí là màu xanh lam chưa biết chừng.
Đó là lý do vì sao Tô Hiểu không tiếc ngả bài với gã Hank nhằm đoạt được thanh đao này.
May mà song phương không trở mặt với nhau, thứ "tình bạn" giả tạo này còn có thể duy trì thêm một thời gian nữa.
"Coi như tiểu tử nhà cậu may mắn. Thanh đao này vốn thu được từ trên người một tên hải tặc, ngoài tôi ra, rất ít người biết rằng thanh bảo đao này là một trân phẩm. Nếu không phải vì tôi không biết dùng đao, hơn nữa trong kho còn có quy tắc cứng nhắc là tuyệt đối không được chọn loại vũ khí thứ hai, thì tôi đã sớm mang thanh đao này đi rồi."
Tô Hiểu chỉ cười trừ, không nói thêm lời nào, chỉ yên lặng nhét thanh "Trảm long thiểm" vào bên hông.
Đã có đao bên người, sức chiến đấu của hắn đương nhiên gia tăng thêm một bước lớn. Điều này khiến trong lòng hắn yên tâm hơn đôi chút.
"Đi thôi. Hai ngày nữa sẽ có đại sự. Tới lúc đó, chúng ta đều không được nhàn tản đâu."
Hank thở dài một hơi, tựa như đang lo lắng điều gì đó.
"Việc gì vậy? Tiết lộ trước đi để tôi còn biết đường chuẩn bị chứ."
"Nửa tháng sau là đến ngày Thiên Long Nhân - Quý Tộc Thế Giới đến vương quốc Goa tuần tra. Thế cho nên vào hai ngày sau, chúng ta phải 'dọn sạch' trạm xử lý chất thải đấy!"