Lúc trước khi lấy được 【súng cũ nát】, Tô Hiểu đã nhận được rất nhiều nhắc nhở.
Nhưng hắn nhận được thanh chủy thủ này lại không nhận được bất luận nhắc nhở gì, không có thông tin cụ thể, cũng không biết có thể bán ra hay không.
Điều này làm Tô Hiểu suy đoán, lúc trước hắn đạt được 【súng cũ nát】, hoặc là do may mắn, hoặc có thể là "Luân Hồi Nhạc Viên" cố ý sắp xếp.
Ý là hắn có thể nhận được vũ khí, nhưng cũng phải chịu một ít nguy hiểm, đây chính là quy luật của "Luân Hồi Nhạc Viên".
Mà con dao găm trong tay hắn, rõ ràng không nằm trong phạm vi này, dao găm rất sắc bén, hắn có thể sử dụng, nhưng không thể mang ra khỏi Thế Giới Hải Tặc, cũng không thể đổi lấy Nhạc Viên Tệ.
Đây cũng là chuyện đương nhiên, nếu như bất luận đồ vật gì đều có thể bán thành Nhạc Viên Tệ, thì tiền của "Luân Hồi Nhạc Viên" đó, cũng chỉ là một loại trò đùa mà thôi.
Điều khiển những con ngựa không nghe lời, Tô Hiểu chậm rãi tới gần cửa thành, mấy tên lính canh đã nằm trong tầm mắt của hắn.
Đột nhiên đổi chủ nhân, con ngựa già này hiển nhiên không tuân lệnh khiến Tô Hiểu có chút khó khăn, hắn chưa từng điều khiển ngựa, nhưng thị vệ ở ngay trước mắt, hắn đã không thể lùi về sau.
Kéo dây cương trong tay, con ngựa khịt mũi dừng lại tại chỗ.
Tô Hiểu chủ động dừng lại kiểm tra, dựa theo suy đoán của hắn, lúc ra khỏi thành thoải mái hơn, nhưng vào thành tuyệt đối không đơn giản như vậy.
Vài lính canh đi tới, vẻ mặt lười biếng, nhưng mấy con mắt sắc bén như chim ưng.
Xảy ra chuyện gì, sao hôm nay về thành sớm như vậy?
Thái độ như quen thuộc của thị vệ này khiến Tô Hiểu dựng tóc gáy.
Có thể những thị vệ này biết thân phận của thương nhân chợ đen, thậm chí hai bên còn có quan hệ lợi ích, chuyện này có chút khó khăn để xử lý.
Đại nhân, hôm nay mới ra khỏi thành, thì bị thế lực của Toby tóm được, ọe. . .ọe. . . ~
Giọng nói của Tô Hiểu rất mơ hồ, còn nôn khan từng trận, giọng nói của hắn khác với tên phu xe, cho nên hắn cố ý làm vậy.
Phối hợp với nước đục tanh tưởi trên quần áo hắn, những thị vệ kia cũng không hoài nghi, thậm chí còn tránh Tô Hiểu một khoảng.
Cái gì? Toby? Bọn họ đang tìm đường chết sao, ngay cả ngươi mà cũng dám đoạt, lẽ nào hắn ta không biết thân phận của ngươi?
Một tên thị vệ trước mặt Tô Hiểu hơi phẫn nộ, một thị vệ khác nói:
Lão đại, gần đây thế lực của Toby bành trướng rất nhanh, dựa theo cơ sở ngầm của ta, Toby mới diệt thế lực của Roger, bây giờ ngoại trừ đám hải tặc Bluejam ra, Gray Terminal không có thế lực nào vượt qua tên Toby.
Cứ để vậy sao? Còn tiền phải làm sao giờ?
Mấy tên thị vệ liếc nhau, trong mắt đều là không cam lòng, nhưng không có biện pháp với Toby ẩn náu trong Gray Terminal.
Ngươi... bỏ đi, nếu lần sau còn có chuyện như vậy nữa, ngươi không cần quay về, "sống" ở Gray Terminal luôn đi.
Tô Hiểu giả bộ khúm núm gật đầu, ánh mắt lại vô cùng bình tĩnh.
Càng đến lúc quan trọng, càng phải bình tĩnh, rất nhiều thất bại đều do đắc ý vênh váo trước lúc thành công.
Tô Hiểu thúc ngựa, con ngựa nâu già nua bất đắc dĩ đi về phía trước.
Trước khi Tô Hiểu rời đi, một thị vệ cúi người nhìn gầm xe, để tránh có người trốn phía dưới, đây là phương pháp lưu dân thường dùng để vào thành.
Tô Hiểu chưa từng nghĩ đến chuyện trốn dưới gầm xe, mà trực tiếp giết phu xe, thế chỗ, tuy phương pháp này mạo hiểm, nhưng có thể che mắt được đám thị vệ.
Xe rác chậm rãi đi qua cửa thành, vững vàng đi tới trước, ba mét, năm mét, mười mét,...
"Carlos, đợi đã."
Giọng nói của thị vệ từ phía sau truyền đến, đồng tử Tô Hiểu co rút nhanh, nhưng lập tức khôi phục bình thường.
Chuyện của cháu ngươi, ta đã sắp xếp xong, mang theo đủ "Thành ý", hôm nay có thể đến đội thị vệ đưa thư.
Một tay thị vệ giơ lên cao, ngón cái và ngón giữa xoa xoa vào nhau, cái gọi là "Thành ý", chính là tiền.
Tô Hiểu vội vàng gật đầu, làm bộ cảm ơn, nhưng liên tục nôn khan.
Nhanh đi đi, thật sự là thối muốn chết, cách xa như vậy cũng có thể ngửi được.
Cơ hội tốt như vậy đương nhiên Tô Hiểu sẽ không bỏ qua, hắn cầm lấy roi bên hông quất vào mông con ngựa già.
"Chat"
Một âm thanh giòn giã truyền đến, con ngựa già kêu lên, và bước chân của nó tăng tốc rõ rệt.
Tiến vào thành công, Tô Hiểu an toàn đi vào vương quốc Goa.
Tuy rằng hắn có phương pháp an toàn hơn lẻn vào vương đô, nhưng cần thời gian, bây giờ hắn không có đủ thời gian.
Hơn nữa theo như những lời thị vệ kia nói, hắn nhận được rất nhiều tin tức hữu dụng.
Thứ nhất, thời điểm hiện giờ là trước khi nhân vật chính Monkey. D. Luffy trong nguyên tác ra biển, cũng chính là Luffy còn nhỏ, hoặc Luffy căn bản chưa sinh ra.
Kết luận điểm này là dựa vào đám hải tặc Bluejam thị vệ nói.
Nếu Tô Hiểu nhớ không sai, đoàn hải tặc Bluejam chính là đoàn hải tặc giao chiến trong đám cháy lớn lúc Luffy, Ace còn nhỏ.
Đoàn hải tặc Bluejam trong nguyên tác bị quốc vương vương quốc Goa lợi dụng, tự tay đốt Gray Terminal, sau đó bị vứt bỏ, để mặc tự sinh tự diệt trong đám cháy.
Mà thứ hai, là một thu hoạch rất bất ngờ, có lẽ thu hoạch này chính là then chốt để Tô Hiểu hoàn thành nhiệm vụ.
Vừa nãy có thị vệ nói một câu, Tô Hiểu mừng rỡ trong lòng, đó chính là "Chuyện của cháu ngươi, ta đã sắp xếp xong, mang theo đủ "Thành ý", hôm nay có thể đến đội thị vệ đưa thư."
Xem ra đây là giao dịch nào đó giữa thương nhân chợ đen đã chết và thị vệ trông coi, lợi dụng tiền mua một công việc trong đội thị vệ.
Nếu Tô Hiểu giả mạo cháu đối phương tiến vào đội thị vệ, vậy thì đại biểu hắn cách mục tiêu ám sát gần hơn một bước.
Tuy làm vậy rất mạo hiểm, nhưng cũng là phương pháp tốt nhất, Luân Hồi Nhạc Viên không sắp xếp thân phận cho hắn, hắn chỉ là ngoại lai không có danh tính.
Tô Hiểu điều khiển xe ngựa tiến vào đường phố trong vương đô vương quốc Goa, bởi vì vừa tiến vào tầng ngoài vương đô, nơi này chỉ là khu nhà ở bình dân.
Đường phố khu bình dân vẫn rất gọn gàng, hai bên đường tràn đầy tiểu thương mời mua hàng.
Từng đoàn thường dân nhàn nhã đi trên đường phố, làm cả tòa thành thị nhốn nha nhốn nháo, nhưng cũng có bình dân vẻ mặt đau khổ, vội vã.
Sự khác biệt duy nhất giữa những thường dân này và những người lưu dân bên ngoài bức tường là họ sẽ không bị đói, nhưng họ cũng đang phải vật lộn với thức ăn và quần áo.
Thế giới Hải Tặc đang trong thời kỳ hỗn loạn, đầy rẫy chiến tranh và cướp biển hoành hành nên điều kiện sống của dân thường tương đối kém.
Đi qua những con phố ồn ào, Tô Hiểu giống như đang nằm mơ, nơi này giống như không phải thế giới nhiệm vụ, mà là một thế giới chân thật, khắp nơi đều có máu có con người, không phải cái gọi là NPC.
Từ những thị vệ kia liền có thể nhìn ra, tính cảnh giác của đối phương không thấp, nếu như không phải Tô Hiểu chuẩn bị chu toàn, ứng biến nhanh chóng, có khả năng đã bị nhìn thấu.
Ở trong thế giới nhiệm vụ, không nên xem thường bất luận kẻ nào, Tô Hiểu âm thầm cảnh giác trong lòng.
Chuyện quan trọng lúc này là tìm một chỗ tắm rửa sạch sẽ, sau đó mở [rương báu (trắng)] ra, hắn phải sử dụng tất cả tài nguyên có thể sử dụng.
Tô Hiểu, người chỉ Level.1, đang phải chật vật trong thế giới có độ khó ác mộng Level.6 này.