Ánh nắng xuyên qua kẽ lá chiếu xuống quảng trường, không khí ở đây dường như vì một câu nói của người thanh niên gầy gò kia mà trở nên tĩnh lặng. Những người trẻ tuổi đứng dưới quảng trường hoặc trên cảnh cây lúc này đều quay sang nhìn người thanh niên đó, ánh mắt ít nhiều có phần ngạc nhiên.
Nghiêm Sơn giành được một suất vào Viễn Cổ Hóa Long Đàm, điều này đủ để cho thấy bản lĩnh của hắn trong số những đệ tử trẻ tuổi của Long tộc. Còn người thanh niên thực lực mới chỉ Tử Huyền Cảnh tiểu thanh kia lại dám đứng trước mặt hắn với tư thế khiêu chiến như vậy.
Chưa nói đến kết quả thế nào, riêng dũng khí thôi cũng đủ khiến người khác ngạc nhiên.
Vẻ mặt của Nghiêm Sơn cũng vì câu trả lời của Lâm Động mà sững lại. hắn nhìn Lâm Động cười:
- Chẳng trách mà Thanh Trĩ đại nhân đánh giá ngươi như vậy.
- Ta rất xin lỗi khi cướp chỗ của ngươi, nhưng so với việc bây giờ nói việc đó thì đánh với ngươi một trận có lẽ tốt hơn.
Lâm Động cười, hắn biết rõ ngạo khí của người trong Long tộc. Hắn không ghét điều đó, vì họ quả thực có tư cách để ngạo nghễ.
- Ta sẽ không nương tay đâu.
Nghiêm Sơn gật gù, đôi mắt ngập tràn chiến ý.
- Thế là tốt nhất.
Lâm Động cũng gật đầu, hắn cũng muốn biến xem rốt cuộc Long tộc, một trong tứ bá tộc mạnh đến mức nào.
Nghiêm Sơn cười, chầm chậm lùi về sau, những người đứng xung quanh cũng nhanh chóng giãn ra. Không khí trở nên vô cùng căng thẳng.
- Hắn thật có khí phách đó, vậy mà cũng chấp nhận đấu.
Nghiêm Phong cười nhìn hai người Lâm Động, rồi nhìn sang Tiểu Hinh, nói:
- Muội nghĩ Lâm Động trụ được bao lâu?
- Ngươi vui mừng hơi sớm đấy.
Tiểu Hinh trợn mắt.
- Ngươi đừng thấy hắn chỉ là Tử Huyền Cảnh tiểu thành, thủ đoạn lợi hại lắm đấy. Ta nghe Đoạn thúc nói ngay Thiên Long Yêu Soái cũng không làm gì được hắn.
- Ồ?
Nghiêm Phong nghe vậy thì ngạc nhiên, Thiên Long Yêu Soái thực lực tận Chuyển Luân Cảnh, ngay bọn hắn cũng không thể chiếm thế thượng phong, vậy mà Lâm Động lại đối kháng được?
- Không thể nào chứ? Hắn giúp Long tộc ta việc lớn như vậy. Chắc Đoạn thúc chỉ muốn cho hắn chút thể diện thôi đúng không?
Tiểu Hinh cũng dao động trước sự nghi ngờ của Nghiêm Phong, nàng cũng có chút ngờ vực lời nói của Đoạn Đào. Dù sao thì Lâm Động chỉ có thực lực Tử Huyền Cảnh tiểu thành, còn khoảng cách quá xa với Chuyển Luân Cảnh.
- Là thật hay giả thì đợi lát rồi biết.
Hai người nhìn nhau rồi cùng quay ra. Đối diện với đối thủ mạnh như Nghiêm Sơn, nếu Lâm Động không có thực lực thì sẽ lộ ra ngay.
Tiếng bàn tán xôn xao dần ít đi, không khí càng thêm căng thẳng. Hai thân ảnh ở trung tâm đều có nguyên lực hùng hồn bao quanh tạo nên vô số vùng gió xoáy.
Nghiêm Sơn mắt khóa chặt lấy Lâm Động, hai chân hắn hơi cong xuống, nguyên lực quanh người lập tức bùng nổ.
Mọi người chỉ nhìn thấy một đạo quang ảnh lướt qua, khi nó xuất hiện lại thì Nghiêm Sơn đã ở phía trên Lâm Động. Hắn xoay nửa vòng, một cước tựa đuôi cự long giáng xuống. Vào khoảnh khắc đó bàn chân hắn bỗng phình to lên, vảy rồng phủ đầy, lóe lên những tia sáng tựa kim loại.
Kình phong lướt qua, mặt đất phía dưới xuất hiện vô số đường rạn nứt. Rõ ràng Nghiêm Sơn ra tay không hề có chút nương tình.
Lâm Động ngẩng lên, đôi mắt phản chiếu chiêu thức mang sát thương lực mạnh mẽ của Nghiêm Sơn. Hắn hít sâu một hơi, thanh quang chói lòa bùng phát, nắm đấm tay phải siết chặt rồi tung quyền.
Grào!
Hàng trăm con thanh long đột nhiên xuất hiện quanh người Lâm Động, quấn quanh cánh tay hắn. Những chiếc vảy rồng cũng hiện lên, tỏa ra một luồn năng lượng đáng sợ khiến không gian cũng rung chuyển.
- Thanh Thiên Hóa Long Quyết?
Mọi người thấy thanh long hiện ra từ trong người Lâm Động thì đều kinh ngạc. Hiển nhiên họ không hề xa lạ gì với môn võ học tuyệt đỉnh của Long tộc.
Điều khiến họ kinh ngạc nhất là, môn võ học thuộc về Long tộc lại phát huy được uy lực mạnh mẽ như vậy trong tay Lâm Động, một người không có huyết mạch của Long tộc.
Binh!
Trước bao ánh mắt kinh ngạc của mọi người, quyền và cước đâm sầm vào nhau, không gian gần như đông cứng trong khoảnh khắc.
Một luồng xung kích lực có thể nhìn thấy bằng mắt thường bùng nổ. Nơi Lâm Động đứng, những tảng đá nham thạch cứng đã biến thành tro bụi. Trong phạm vi hàng trăm trượng quanh đó tất cả cung sụp đổ, khe nứt ngày một lan rộng.
Vẻ mặt Lâm Động vẫn bình tĩnh, những tấm vảy rồng không ngừng lấp lánh, ở những góc khuất có hắc quang toa ra thôn phệ hết luồng năng lượng bá đạo kia.
- Hay!
Nghiêm Sơn cười lớn, ánh mắt thêm cuồng nhiệt, thân hình khẽ động, rồi như quỷ mị tiến gần tới Lâm Động. Hắn lúc này giống như biến thành con bạo long chiến đấu, mọi bộ phận trên cơ thể từ nắm đấm, vai, chân, khuỷu tay đều có khả năng sát thương khủng khiếp.
Binh binh binh!
Thanh quang bao bọc quanh người Lâm Động, đối diện với công thể như vũ bạo của Nghiêm Sơn hắn bị đẩy lùi liên tục, nhưng vẫn đỡ được hết đòn công kích.
Nhờ có Thôn Phệ Tổ Phù hộ thể, năng lượng cuồng bạo xâm thực Lâm Động căn bản không có tác dụng gì lớn.
Tuy thực lực Lâm Động có hạn nhưng hắn không sợ việc đối đầu kiểu này.
Hai thân ảnh đan xen vào nhau tạo ra những tiếng gió rít chói tai. Mặt đất nứt toác, thanh long và hỏa long gầm thét, khí thế vô cùng kinh người.
Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía hai thân ảnh đang quyết đấu. Sự kinh ngạc trong mắt càng thêm rõ ràng, xem ra quả thật họ đã coi thường Lâm Động rồi.
Sau một hồi giao thủ, Lâm Động ngẩng lên cười với Nghiêm Sơn, rồi tinh thần lực đột nhiên bùng nổ, tựa cây chùy nặng nề ập tới Nghiêm Sơn.
- Tinh thần lực?
Nghiêm Sơn giật mình, rõ ràng hắn không ngờ Lâm Động lại có tinh thần lực mạnh mẽ đến vậy. Long tộc hắn tuy mạnh mẽ, nhưng tinh thần lực không phải sở trường. Mức độ tinh thần lực của hắn hiển nhiên không thể bằng Lâm Động.
Vì thế khi đối diện với công kích tinh thần lực của Lâm Động, Nghiêm Sơn điểm chân trên đất lùi nhanh về sau. Đồng thời tung quyền đánh tan tinh thần lực.
- Thật thú vị, không ngờ ngươi còn tu luyện tinh thần lực.
Nghiêm Sơn đứng vững lại, động đậy toàn thân một chút, tiếng lách tách nổ trên người, hắn nhìn Lâm Động với ánh mắt ngạc nhiên.
Lâm Động chỉ cười không nói gì.
- Thực lực của người không tồi. Là Tử Huyền Cảnh tiểu thành mà đấu lại được với ta như vậy, ngươi là người đầu tiên.
Nghiêm Sơn liếm môi, ánh mắt thêm phần sắc lạnh. Rõ ràng hắn cũng thấy thích thú vì chiến đấu lực vượt mức bình thường của Lâm Động.
- Có điều, ngươi có Thanh Thiên Hóa Long Quyết thì ta cũng có Viêm Hoàng Long Thể! Ta muốn xem xem rốt cuộc hôm nay Thanh Thiên Hóa Long Quyết của ngươi hay Viêm Hoàng Long Thể của ta lợi hại.
Ánh sáng đỏ thẫm lan tràn khắp bầu trời, phía sau Nghiêm Sơn, lửa cháy ngùn ngụt, ngưng tụ lại thành một con cự long cuộn mình. Đây mới là uy lực của Long tộc thật sự!
Sắc mặt Lâm Động có phần ngưng trọng, hắn có thể cảm nhận được Viêm Hoàng Long Thể của Nghiêm Sơn cũng là môn võ học luyện thể lợi hại. Chắc hắn không thua kém gì Thanh Thiên Hóa Long Quyết.
- Viêm Hoàng Long Giáp!
Nghiêm Sơn đứng trên không, quát lên một tiếng, cự long đỏ rực phía sau bọc lấy hắn rồi biến thành một tấm chiến giáp đỏ rực. Bên trên là hình rồng cuộn mình, khí thế vô cùng kinh người.
Lâm Động nheo mắt nhìn Nghiêm Sơn, hai tay siết chặt rồi tung quyền. Một trăm con thanh long lao vút về phía Nghiêm Sơn.
Keng!
Thế nhưng lần này Nghiêm Sơn chỉ nhếch mép cười, thân thể không hề động đậy mà để mặc cho thanh long oanh kích lên người. Ấm thanh kim loại vang lên, hắn chỉ lùi sau một vài bước, còn chiến giáp trên người không hề có chút tổn hại gì.
Ngươi không phá được Viêm Hoàng Long Giáp của ta đâu.
Nghiêm Sơn cười. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Lâm Động chau mày, quả nhiên không hổ là Long tộc chân chính. Hắn từng giao đấu với không ít cường giả Tử Huyền Cảnh viên mãn nhưng chưa có ai đáng gờm như Nghiêm Sơn. Xem ra thể chất của Long tộc đúng ra rất biến thái.
Xung quanh quảng trường lập tức vang lên tiếng ồn ào. Nghiêm Sơn thi triển Viêm Hoàng Long Thể rõ ràng là biến số quá lớn. Không phá được tầng phòng ngự của đối phương, có đánh nữa thì cũng chỉ lãng phí thời gian mà thôi.
Đương nhiên chẳng ai chế giễu cả. Họ đều đã lĩnh giáo sự lợi hại của Nghiêm Sơn, đều đã chịu ấm ức không ít. Nhưng Lâm Động lại có thể khiến hắn tế ra Viêm Hoàng Chiến Giáp, như vậy là rất cừ rồi.
- Thực lực không tồi, nhưng vẫn chưa được như Đoạn thúc nói.
Tiểu Hinh nhìn cảnh đó thì chau mày, có chút thất vọng và khó hiểu:
- Vậy tại sao Thanh Trĩ đại nhân lại đánh giá hắn cao vậy…
Nghiêm Phong ở bên cạnh nhún vai thể hiện mình cũng không biết, rồi hắn vươn vai:
- Thôi, cũng sắp kết thúc rồi… Hửm?
Vừa dứt lời thì thần sắc hắn khẽ động, nhìn qua thì thấy Lâm Động đột nhiên giơ bàn tay lên, gương mặt nở một nụ cười.
- Nếu ngươi đã tự tin như vậy thì ta…sẽ phá cho ngươi xem.