“ Ái ui.... dcm.... bố thằng chó.... ui ui ui...” một tiếng kêu thảm từ trong đám ánh sáng truyền ra vậy mà giọng điệu rất rất quen.
Ánh sáng tan đi hiện ra là một nam tử nhân tộc, tốc đen dài tiêu sái, ánh mắt như sao sáng, lông mày như kiếm.... lưng thẳng tựa tiêu thương, dán như tùng bách.... Nhưng lúc này Mĩ nam tử đang một bên má sưng vù, ôm mặt mà chửi loạn.
Lạc Thiên cứng đơ người, cái âm thanh này là không phải của tên khốn nạn Thiên Vân Tử thì là của ai. Đang ngơ ngơ không biết làm gì thì cơ thể hắn bỗng bị cầm cố bất động. Sau đó bị đá bay khỏi phòng... rồi bóng vàng lao theo tay đấm chân đá loạn cả lên.
Quái Giao thề lần này là bị đánh đau nhất kể từ khi đến giới này, Hạ Hầu Ma đầu tẩm quất hắn một trận cũng không thể nào đau như vậy. Mỗi đấm vào thịt còn chứa theo một tia không biết lực lượng khiến hắn đau thấu vào óc mà kêu oa oa....
Tiếng Giao Kêu thảm thiết vang vọng tông môn cứ điểm, Càn Khôn môn loạn cả bày rồi... cao thủ đệ nhị của Tông bị người lạ đột nhập tận phòng riêng rồi lôi ra đánh đập ngay trước mặt các đệ tử, thật tát mặt cũng không nên tát to vậy chứ.
Phản ứng nhanh nhất lại Là Tiểu Sư Thúc mặc vào giáp bộ vác chiến chuy lao vào tính giải cứu Lạc Thiên khỏi tay hung đồ.
Thế nhưng chỉ nghe “Bang” bang một tiếng chói tai, sau đó là một tiếng “ Ái...i..i.i..u.u.i.” vang vọng toàn trường. Chỉ thấy giáp mão bay tứ tán chiến chuy rụng nơi nào không biết, Tiểu Ma nữ thì nằm sâu trong đất lún vào đến tận cả trượng vẽ nên một cái hố hình người
Môn nhân còn chưa hoàn hồn thì một bàn tay màu vàng nhạt do linh khí ngưng tụ thành móc ra vị tiểu Sư Thúc đáng thương kéo lại một chỗ với Quái Giao. Sau đó là gom lại một chỗ cũng bị mĩ nam nhân tỏa ánh sáng vàng này hành hung.
Binh binh.... bang bang...
- Này thì mục vô tôn trưởng.... này thì hồ nháo hỗn láo.... này thì dám phản kháng.... à còn lầm bẩm chửi thề.... mày chết đi...... bộp... bạp... bịch bịch...
Nghe thấy đoạn lẩm bẩm này của mĩ nam tử thì toàn tong nghộ ra một điều. Ồ hóa ra là con mẹ nó trưởng bối đến thăm, mà quái giao bất hiếu gây chuyện nên bị đập, người ta dạy con cháu lien quán chó gì mình thôi té cho lành, vạ lây. Cơ mà cái nhà con quái giao này rất hỗn loạn, TRưởng bối là nhân tộc... abc. kiểu gì mà lòi ra quái giao... đời sau càng loạn... xyz kiểu gì mà lòi ra cả cá sấu lẫn Chim Ưng. Quả thật là rất.... dâm đãng... co nòi có giống cả rồi.
" Tiền bối cứ từ từ dạy dỗ con cháu... có gì phân phó xin cứ ra lệnh chúng vãn bối.... vãn bối xin cáo từ" Tiêu Hách đại diện cao tầng tong môn mà lên tiếng sau đó xua chúng đệ tử đi.
" Tổ gia gai cố lên... đừng đánh bụng không đau... kí đầu... phải kí đầu... ngày thường phụ thân hay kí đầu ta... lần này sướng a."
" Tổ gia gia nhéo tai... kéo khéo khéo... phải rồi... chiêu này tuyệt... sau này có tử tôn ta cũng thử.."
" Tôt gia gia... đá mông.... đá mông.. ta hay bị đá mông nhất"
Tổ cha con cá sấu với hai con quái ưng thấy phụ thân bị ăn đòn thì nhao nhao cả lên, bình thường chúng bị Lạc Thiên tẩm quất lại coi đó là quan tâm. Vậy nên khi nghe trưởng bối nhà mình "dạy dỗ" phụ than thì cũng coi đó là quan tâm vậy. Vì thế ba con tiểu yêu này lại loạn lên mà cổ vũ nhiệt tình.
" Dcm...chúng bây, ông thoát ra được ông làm gỏi chúng bây" Lạc Thiên mở miệng Giao gào thét, có con bất hiếu thì cũng chỉ đến mức độ này là cùng.
" A phụ than chửi bậy... gia gia gắng sức... mạnh thêm... bình thường ta chửi bậy phụ than kí đầu"
....
...
Lạc Thiên đầu đầy hắc tuyến nhưng lại ngậm chặt mồm, sợ lỡ lời lại kéo dài thêm pha tầm quất này.
Giờ đây ngồi trong đại sảnh của Càn Không Tông cứ điểm tạm Âm Dương Cung là đầy đủ cao tầng tong môn. Không khí rất là quái dị, ngồi tại vị trí chủ thượng mà Hạ Hầu Uyển Vân hay ngồi là một mĩ nam tử cường đại. Hắn ngồi đó như có như không trên miệng cười mỉm, liếc mắt nhìn toàn trường. Hai bên là hai nhân vật phong vân của Càn Không Tông. Lạc Thiên quái giao toàn than chỗ sưng chỗ phồng mặt mũi biến dạng, Hạ Hầu Uyển Vân cũng chả hơn kém gì khắp mặt xanh xanh tím tím.
" Tiểu Thiên ngươi làm không tồi... cái nhóm bịt thịt này của các ngươi cũng có vài phần màu sắc... Cái Âm Dương Cung này của các ngươi là một động thiên phúc địa của Vu tộc, nhưng tộc này bị thiên đình diệt chủng rồi. cái khe nứt này là một gã thiên binh nào đó chém ra mà thành, kiếm chiêu cũng chả đến đâu cả., nhưng so với các ngươi thì quá khủng bố rồi.... ta chỉ ở đây được vài ngày vậy nên giúp các ngươi bề bộn một phen..." Thanh Vân Tử lăng không mà đạo, hắn trước đây là tán tu vô thúc vô cầu, lúc có việc không một ai trợ giúp đó chính là bi ai nhất, giờ đây thấy Lạc Thiên có được chút thành tựu hắn cũng vui vẻ. Đã tự xung là trưởng bối thì hắn cũng làm việc như trưởng bối đối vời Lạc Thiên.
Số là sau khi ăn đập xong thì Lạc Thiên cùng Thanh Vân tử đạo qua một hồi mới biết được vài chuyện sảy ra. Vậy mà Lão Ngọc Hoàng nhi đánh chủ ý lên Yêu Hoàng Ấn muốn để Nhân Hoàng Ấn của Lão thôn phệ vật này sau đó mạnh thêm một tầng. Nếu như vậy Lão sẽ đè đầu cưỡi cổ mấy tên dang giữ Thiên Hoàng Ấn và Địa Hoàng Ấn. Càng thêm nữa là củng cố vững chắc ngôi báu mà lão mới cướp được có 10 vạn năm. Vậy là tên này nhờ Tây Mẫu Nương Nương vợ cũ của Tiên Hoàng thôi diễn ra dấu vết của Yêu Hoàng Ấn. Mà Yêu Hoàng ấn mất tích đã lâu không thể ai tìm thấy, lần này thôi diễn cũng chỉ mong là ăn may chó ngáp phải ruồi àm thôi.