Với thực lực của đối thủ như vậy nếu trực diện tiến đánh thì quả thật là một lựa chọn không hề sáng suốt. Nhưng vì thời gian không cho phép kéo gài nên Càn Không Tông cũng không có lựa chọn nào khác, thật ra nếu có thời gian thì Lạc Thiên sẽ thử phương pháp chí rẽ nội bộ đối phương xem sao. Có Huyết Đan trong tay hắn rất dễ mua chuộc được Hải thú. Vả lại Lạc Thiên rất có hứng thú với lũ cua ngốc, vừa dễ lung lạc lại có trình độ cận chiến nhất định, Càn Không Tông cần như vậy một lũ Khiên thịt để dảm bảo an toàn cho nhóm nhân tộc it ỏi trong tông môn. Nói gì thì gì trong thâm tâm hắn vẫn coi mình là Nhân Tộc a.
" Chúng ta vị trí là ở chỗ này... cách Kim Xà hang ổ 2 vạn dặm, nếu hết tốc độ của Linh Hạm Thiết Giáp thì chỉ mất 2 ngày là tới nơi. Vậy nhưng ta muốn vận dụng sự cơ động của Linh Hạm và Chiến Xa tiến lên trên mặt biển mà đi vượt qua hang ổ của Kim Xà 5000 dặm tập kích Hồng Giải phía tây trước. Theo tình báo thì Hồng Giải không hề có chút nào địa vị trong Kim Xà Thành mà bị đuổi ra Khiu Mỏ quặng hoang vu này làm lao động khổ sai, nhân số có khoảng ngũ bách đầu... ý của ta là thu phục nhóm này, bố trí Trận Pháp Tại Khu mỏ lừa đối phương lần lượt tiến vào mà tiêu diệt." Lạc Thiên chỉ vào tấm bản đồ da thú mà đạo. Đối phương có đến tận 3 đầu Yêu Đan Kì cùng một lúc va chạm quả thật không phải lựa chon thông minh.
“ Không biết Long gia đã có kế hoạch dụ địch ra sao? Nếu không chúng ta chờ Thiết Giáp Hạm đuổi kịp thì càng thêm đảm bảo cho trận chiến. Quả thật chậm thêm vài ngày cũng không dậy lên vấn đề gì... quan trọng là Chiến Đường chưa quá quen thuộc với trang bị mới, sợ rằng khó phát huy triệt để uy lực.” Liễu Thu Thủy vẫn luôn là một người suy nghĩ tỉ mỉ nhất trong nhóm cao tầng. Thực ra bàn bạc trong hội trưởng lão chủ yếu là Lạc Thiên và Liễu Thu Thủy bàn bạc là chính, mấy tên đầu đất còn lại là ngồi nghe thông tin mà thôi.
“ Kế hoạch của ta sẽ phải dựa vào thái độ của Hồng Giải Tộc mới có thể quyết định. Ý của Liễu sư muội rất tốt, nhanh chậm không đi đâu vài ngày, an toàn mới quan trọng” Lạc Thiên vuốt vuốt thanh Yêu Nhận trong tay mà đạo, bỗng nhiên hắn ngẩng đầu lên nhìn Tân Túc Túc mà hỏi: “ Đáy biển có Thanh Giao Tộc và Hồng Giao Tộc nữa, quan hệ của các tộc Giao như thế nào?”
“ Long Gia... Thanh Giao tộc là hùng mạnh nhất tại Vô Tận Hải này, họ tự xưng là vương trong các giao loại mà coi các chủng khác là thuộc hạ, nghe nói trong huyết mạch Thanh Giao có một Phần mỏng manh của Thanh Long Thần thú vậy nên họ cực kiêu ngạo. Tất nhiên các Tộc Giao còn lại không ai thừa nhận Thanh Giao là chủ, thế nên chiến tranh liên miên a. Còn Hồng Giao lại là Yếu nhất trong các tộc Giao Ở Vô tận hải, họ toàn bộ đều là hỏa hệ Giao nên chiến đấu ở biển bị áp chế nhiều. Thế nhưng không ai dám đụng đến hang ổ của họ vì nới họ sinh sống toàn là núi lửa, vào đó mà đánh nhau với Hồng Giao là Tìm chết” Con Tân Điêu này khúm núm mà đạo. Với tư cách là thám báo nắm thông tin thì hắn được cho dự thính trong hội nghị cao tầng.
“ Được rồi, nếu tình hình quan hệ của các bộ tộc Giao Long phức tạp như vậy thì rất có lợi cho chúng ta..... làm như vậy..... sau đó xử lý.... tiếp theo là như vậy.... hoàn toàn có thể giải quyết mọi việc thật êm ha ha ha oa oa oa” Quái Giao mặt mày rạng rỡ mà bày kế, bản mặt gian manh hết sức, sau đó cười ha ha nhìn rất khả ố. Tông Môn từ trên xuống dưới đều trơn tròn mắt mà kinh ngạc. Kế hoạch của con Quái Giao này nhìn thì đơn giản nhưng cực kì khó đỡ vì nó đánh vào tâm lý của hải tộc, kế sách quá mức thâm độc và gian xảo. Mọi người thầm rùng mình, chớ đắc tội con giao này, nếu mình bị nhớ thương tính kế thì khổ tai.
Chờ đến 3 ngày sau thì hậu quân mới tới nơi, nghĩ đến thông tin liên lạc quá đứt quãng Lạc Thiên quả nhiên hối hận không thôi, trước kia khi ở Hùng Bi Thành không mua mấy cái Pháp khí truyền tin. Càn Khôn Tông không có pháp môn chế cái này, mà cả tu chân giới cũng chỉ có Thiên Hạ hội có thể chế món này, bọn hắn độc quyền chi phối loại mặt hàng này rồi. Nhiều người có suy nghĩ muốn mua mấy cái truyền Âm Pháp khí này về nghiên cứu rồi bắt trước mà chế tạo, thế nhưng suy nghĩ này nên loại bỏ thôi. Linh văn sau khi khắc xong vào phôi khí sẽ biến hóa thành một cấu trúc không gian đặc biệt hoàn toàn không thể nhìn vào đó mà suy ra cách họa linh văn. Nếu không có hiện tượng này thì ngươi cần chó gì bỏ tiền ra mua linh văn học tập. Chỉ cần mua mấy cái pháp khí về copy là được. Nói chung là mấy anh khựa hay làm đồ nhái mà sống ở đây thì coi như chết đói.
Mặt biển Vô Tận Hải, một nơi các lục địa tầm 60 vạn dặm, một vùng hải vực như bao hải vực khác trên Vô Tận Hải này, vùng nước nông là thiên đường cho hải ngư bình thường, một số hải yêu nhỏ yếu, và cũng sẽ xuất hiện Điểu Thú nếu có hải đảo xuất hiện gần đó. Lúc này trên mặt biển là cuộc rượt đuổi của sinh tồn, một con rùa dã thú đang điên cuồng cong đuôi mà khua tứ chi như bốn cái mái chèo mà chạy trốn. Phía sau theo sát là một con dã thú sưa tử biển cũng đang lấy hết sức bú tí mẹ ra để rượt xon rùa. Thế nhưng bỗng chốc cả hai tạm dừng lại.... nhìn nhau đắm đuối.... bơi đến hun nhau... đùa thôi là cuồng phóng mà phân làm hai đường bỏ chạy trối chết.
Chỉ trong chốc lát mặt biển ầm vang, bọt nước tung trắng xóa, xoáy nước từng hố từng hố thô to cứ vậy mà cuồng xoay. Một con quái vật khổng lồ dài hơn 150 trượng nhô lên khỏi mặt nước, từng dàn nước ào ào trôi xuống dọc theo tấm lá chắn ánh sáng do chính con quái vật tạo ra. Rồi kế tiếp không lâu là từng cái một lúc nhúc quái vật sắt thép trồi lên mặt biển. Ngư đàn tức tốc chạy tứ tán khắp nơi, cả một mảnh hải vực loạn như cào cào.
Đây không phải là Hạm Đội của Càn Khôn Tông đó sao. Hai chiếc Linh Hạm khổng lồ và Mười lăm thiết giáp chiến xa hiện ra. Kéo theo sau là một đoàn dây xích khổng lồ, bán trên đó lít nha lít nhít là Yêu Cua Hải Thú.
“ Oa oa oa... không khí muôn năm.... lâu lắm rồi mới thấy ánh mặt trời... ha ha ha”
“ hít hít hà hà..... quả thật con mẹ nó lâu ngày không thấy ánh mặt trời, giờ thấy đẹp ghê”
.....
Không khí bên trên Thiết mộc Linh Hạm bất ngờ trở nên xôn xao, rộn ràng. Nhân tộc Càn khôn Môn quả thật gần 2 năm trời rồi không có thấy ánh mặt trời, ai nấy da rẻ tái nhợt tựa như người của Thi Âm tông quanh năm sống ở đáy huyệt mộ vậy. Ai nấy đều xúc động muốn tế lên phi kiếm lượn một vòng cho thỏa thích, thế nhưng quân lệnh chưa cho phép rời vị trí nên không ai dám vọng động.
“ Chia nhau ra canh gác, còn lại nghỉ ngơi tự do săn bắn...... tại chỗ một ngày” Lạc Thiên thấu hiểu lòng quân, đôi khi thả lỏng một chút lại có tác dụng tăng lên chiến lực cho toàn quân ấy chứ.