Tai Khu vực mà Hùng Ngư cư trú thì cảnh tượng rất khác, Hàng rào đá cao vút được dựng lên xung quanh bao lấy một khu tầm 30 dặm vuông. Nếu Lạc Thiên ở nơi này hắn sẽ thắc mắc, không có cấm trận xây dựng hàng rào làm cái mẹ gì a, ở đây là đáy biển con nào chả biết bơi, quẩy quẩy mấy cái là vượt qua tường được rồi. Thế nhưng hắn không biết là cái tường vây này chính là biểu tượng bất khả xâm phạm của Hùng Ngư tộc, là một thứ đánh dấu lãnh địa của chúng.
Hôm nay tại cửa của Lãnh địa Hùng Ngư tộc vậy mà xuất hiện một con Cua Đỏ to lớn bộ dạng khá lấm lét.
" Nhị vị huynh đệ xin vào bẩm báo cùng Hùng Bạo Hải đại nhân có Hỏa Chiến thuộc bộ tộ Hồng Giải tộc cầu kiến..."
" Xiu ngươi coi ngươi là ai mà muốn gặp đại nhân nhà ta là có thể gặp được.... xuy xuy đi chỗ khác" Con Hùng Ngư này rất bá đạo mà xua đuổi Hỏa Chiến.
" Hai vị huynh đệ.... đây là chút quà mọn..... chắc hai vị chưa từng thử qua đâu..." Hỏa Chiến vậy mà xèo càng nhẹ nhàng cẩn thận không biết từ đâu moi ra 4 viên đan màu đỏ to như quả cam. Cái món huyết đan này có sức hấp dẫn chết người đối với Yêu thú, chỉ cần ngửi thôi thì nước dãi cũng chatr dòng dòng rồi. Nhìn thấy viên huyết đan đỏ thẫm bóng loáng, mùi thơm mê người... á nhầm mê yêu thì hai tên thủ vệ biết đây là vật bất phàm rồi. Hai tên này nheo mắt nhìn nhau một cái rồi nhanh thay chia nhau Huyết Đan, một tên quay người đi vào bên trong trước đó còn ném lại một câu: " NGươi chờ.."
Cũng không phải chờ quá lâu thì tên thủ vệ quay trở lại " Ngươi đi theo ta". Hỏa Chiến được dẫn đi vào sâu bên trong khu lãnh địa của Hùng Ngư tộc.
Hùng Ngư tộc không hổ với chức năng là lực lượng chiến tranh của Kim Xà Thành, vậy mà trong hang ổ của chúng lại có một tia khí tức của quân đội chính quy. Thủ vệ dăng khắp nơi nhìn thật rất sâm nghiêm quy củ. Nơi Hùng Bạo Hải ở thế mà lại không trong hang động mà lại ngụ tại một kiến trúc tàn phá đã được sửa sang lại.
“ Ngươi lấy được vật này từ nơi nào....?” thượng vị trên một cái sàng bằng ngọc thạch phong cách cổ xưa, Hùng Bạo Hải vừa vân vê cái viên đan dược trong móng vuốt vừa đạo hỏi Hỏa Chiến. Con Hùng Ngư này quả thật khá khổng lồ, nếu so với thể hình 3 trượng của Hỏa chiến thì nó phải to gấp đôi có dư. Hùng Bạo Hải chính là yêu Đan trung kì thủ Lãnh của Hùng Ngư tộc cũng là cao thủ chỉ đứng thứ hai sau Thủ lãnh Kim Ngọc Phá Thiên của Kim Xà Tộc.
“ Thưa đại nhân, đây cũng là nguyên do ta đến đây ngày hôm nay..... tộc ta khai thác tại mỏ quặng thì bất ngờ đào ra một động quật, thế mà bên trong có chứa loại đan này, ngoài ra ta cố gắng phá vỡ một cấm chế tàn phá mà thu được thêm nửa mảnh đan dược cực kì trân quý.... mong đại nhân thưởng ngoạn.,” Nói đoạn Hỏa Chiến thò càng vào trong mai mà lôi ra một nửa viên đang dược nham nhở vết thời gian. Cái đan dược này chính là Bổ linh Đan đã được Triệu Vô cực “làm phép” giả trang cho cực kì cổ lão, đối với một luyện đan sư như hắn thì thủ pháp này tầm thường thôi. Đảm bảo không trong nghề đan dược rất khó nhìn ra, hà huống Yêu thú thường rất ít khi tiếp xúc đan dược như vậy.
Hùng Bạo Hải liếc ngang thần thức qua đan dược thì giật nảy mình, vội vàng khua móng vuốt mà cướp lấy từ càng của Hỏa Chiến rồi đưa lên mũi hít hà không thôi.
“ Ngươi.... cái đan dược này còn không...” Hùng Đại Hải lắp bắp mà thán. Hắn không ngờ ngửi ra được một mùi cực giống Giao tinh huyết trong viên tàn đan này. Mà theo cảm giác của hắn thì mùi tinh huyết này còn cao cấp hơn giao tinh huyết một chút.
“ Thưa đại nhân... còn mà là còn khá nhiều, lại nguyên vẹn. Nhưng chúng bị cấm chế cường đại bao trùm, ta phá không được.... đó là nguyên nhân ta đến gặp đại nhân ngày hôm nay” Hỏa Chiến tim không đập nhanh mặt không đổi sắc mà trả lời.
“ Đi... dẫn ta đến đó..” Hùng Bạo Hải vẻ mặt kinh hỉ bật dậy định cuốn lấy Hỏa Chiến mà phóng đi, bất quá gương mặt hắn bỗng nhăn lại sau đó ánh mắt nghi ngờ nhìn Hỏa Chiến.” Sao ngươi không hiến bảo tàng này cho Kim Ngọc Phá Thiên đại nhân mà lại nói cùng ta...? Ngươi đây là muốn làm gì”.
“ Thưa đại nhân... thứ nhất ta thấp cổ bé họng làm sai gặp được Phá Thiên Đại nhân, thứ 2 thủ vệ tại Nội thành toàn là Mã Ngư tộc.... ngài cũng biết quan hệ giữa Mã Ngư tộc và Hồng Giải tộc thực sự bất hảo, vật nên chỉ có thể mời đến đại nhân mà thôi.” Hỏa Chiến vẻ mặt cau có mà đạo, nhắc đến Mã Ngư tộc hắn làm bộ như nghiến răng nghiến lợi mà đạo. Nhưng trong lòng thì thầm thán, con mẹ nó Quái Giao đoán việc như thần, mấy câu này toàn là Lạc Thiên mớm lời cho hắn cả. Hỏa Giao trong lòng lại hung hăng nghĩ: “ theo như long gia đoán thì giờ con cẩu hùng này nên hỏi ta cần lợi ích gì, đã lộ chuyện này cho ai chưa mới đúng nhỉ,?,”
Quả nhiên đúng như trong lòng Hỏa Chiến thầm nghĩ, vậy mà con Hùng Ngư này thân thiết kéo cái càng của Hỏa Chiến lại mà hỏi dò “ Chuyện này ngươi còn nói cho ai nữa...”.
Cười thầm trong bụng nhưng Hỏa Chiến vẫn bình tĩnh, mặt không đổi sắc tim không loạn nhịp mà trả lơi” Thưa không, chỉ có vài con cháu trong tộc biết chuyện thì ta đã dặn kĩ bí mật và cấm túc rồi, tiểu nhân biết chuyện này trọng đại.”
“ Không ai biết hảo, không ai biết tốt.... vậy ngươi muốn được lợi ích gì trong chuyện này?”. Lại một câu hỏi nữa trúng vào “tủ” của Hỏa Chiến, quả thật Con cua đỏ lúc này không còn gì để nói nữa rồi.
“ Thưa đại nhân.... ta cũng không muốn gì ích lợi ghê gớm cả... tộc ta bị chèn ép đến thảm thiết... chỉ mong sau lần này có được sự bảo hộ của Hùng Ngư tộc, để tộc ta có thể sống tốt hơn một chút mà thôi.” Hỏa Chiến làm ra vẻ mặt đáng thương mà hắn đã luyện tập 2 ngày nay rồi.
“ Người đâu chuẩn bị xuất động... à không chỉ điều thân vệ thôi.... chuyện này càng ít gây chú ý càng tốt... ta có việc này cho ngươi đi làm “ nói đoạn Hùng Phong Hải truyền âm dặn dò cho con Hùng Ngư thủ vệ, dặn dò nó đi hoàn thành. Sau đó chính là Một bày tầm 30 con Hùng Ngư áp giải một con Cua đỏ hướng về phía tây tuyệt trần mà đi.