Nhân vật tiếp theo là Hùng Bạo phong, hắn đã bình phục thương thế kha khá sau hai tháng điều dưỡng, thế nhưng nhìn thân thể đầy vết cắt loang lổ, nhất là một vết chém kinh người to lớn keo dài từ vai trái xuống bụng chỉ mới liền thịt mà thôi. Hai tháng mà vết thương vẫn còn đỏ màu thịt mới thì chứng tỏ vết thương này trước đó là cực nguy hại.
Quận mình bên trái của Kim Ngọc Thiên Phóng là đệ đệ hắn Kim Ngọc Liệt Địa, một yêu đan kỳ sơ giai yêu thú, bản thể cũng khá to lớn tới 25 trượng dài.
Tiếp theo là hai con Sa Ngạc hải yêu cấp Yêu đan sơ kì là nhân thủ từ thành trấn khác đến trợ quyền.
Lúc này đây Kim Ngọc Phá Thiên đang cau mày mà trầm ngâm: “ Theo như Hùng Bạo Hải đã nhận định sau khi gặp trực tiếp tên Quái Giao thiếu niên kia thì hắn thực sự là một kẻ rất âm hiểm, thích bày mưu dùng kế kiểu nhân loại. Ngoài ra khi Hùng Bạo Hải thoát đi thì bị một Yêu Đan cấp bậc hệ kim công kích... ngươi kể lại tình hình chi tiết cho gai vị trấn chủ thủ lĩnh để cùng thương lượng.”
“ Các vị, tên thiếu niên Hồng Giao này nói chuẩn xác là một quái thai, hắn là con lai của Thanh Giao và Hồng Giao thế nhưng chính vì ngoại hình của hắn quái thai nên ta có một suy đoán hắn không hề được hoan nghênh trong tộc.... vì sao dẫn đến suy đoán này thì có nguyên nhân. Mặc dù hắn tỏ ra già đời kinh nghiệm nhưng tuổi nhỏ thì vẫn là tuổi nhỏ nên khi nói chuyện lộ ra rất nhiều thông tin, hắn oán hận tộc nhân, muốn tranh công để nổi bật nên mạo hiểm tính kế Kim Xà Thành...” Hùng Bạo Hải vẻ mặt hôi bại nhưng ánh mắt long lanh kiểu trí giả lên tiếng giải thích, có câu điếc hay ngóng ngọng hay nói không sai. Những lập luận của Hùng Bạo Hải nghe có vẻ xuôi tai, nhưng tất cả chỉ là phỏng đoán của hắn thôi một tia chứng cứ cũng không có. Yêu thú chơi âm mưu với nhân loại bao giờ cũng chịu thiệt, đây là thiết luật rồi, thà cứ lấy nắm đám to, số lượng nhiều mà xông lên lấy thịt đè người còn có thêm cơ hội. Rất nhiều yêu thú thông minh hơn con cẩu hùng này nhiều, chúng biết được đạo lý lấy dài đánh ngắn nên cứ có chuyện với nhân loại là xông lên chém đã, nói chuyện để sau.
“ Ngoài ra ta có dự đoán là số yêu đan kì của đối phương tuyệt đối không dưới 3 đầu, và trình độ không thấp. Mặc dù tên quái giao này là dị loại mà ngoại không yêu cậu không thương vậy nhưng Hồng Giao nhân số quá thưa thớt một con cũng quý.... vậy nên số lượng Yêu Đan kì đi theo bảo vệ tiểu tử này sẽ không ít. Tên tấn công ta trong lúc vội vã nên không thể chú ý đến hình dáng, thế nhưng công kích kim hệ quá khủng bố, các ngươi xem vết thương này sẽ rõ hơn” vừa nói hắn vừa giơ ra vết chém khủng bố kéo từ vai đến bụng. Lại một nhận định không thể “ siêu” hơn được nữa của tên cẩu hùng này. Những lời nói của hắn sẽ thay đổi hoàn toàn sách lược của liên quân trong tương lai, mang lại hậu hoạn không thể lường được cho hải tộc vùng biển Vô Tận Hải này.
“ Nếu Hùng tướng quân đã nhận định rõ như vậy về địch nhân thì phương án tiếp theo của chúng ta dễ hơn nhiều.... Hồng Giao tiên phong thế đến rất mạnh. Quan trọng nhất là Cao đoan chiến lực của chúng quá nhiều, không kể số lượng chưa thể xác định Yêu Đan kì chưa ra tay thì số lượng tinh hạch yêu thú là con số thiên văn. Nhìn số lần chúng phát ra tinh hạch thú công kích mà dự đoán thì số lượng không thể ít hơn một vạn. Đây là con số khủng bố mà chúng ta không thể đương đầu lại....lúc này. Theo ý kiến của ta 3 vạn hải thú của chúng ta tuy nhiều nhưng tinh hạch kỳ chỉ có tầm 2 ngàn đầu, vậy nên phân quân ra bao vây mà nên co lại một mặt cản hướng tấn công của chúng. Kim Xà thành không thể thất thủ được bên trong còn rất nhiều tài nguyên, chỉ cần cố thủ đến lúc Đại quân Bạch giao Vương đình đến thì chúng ta hoàn toàn có thể làm gỏi tất cả Hồng Giao quân...” ngồi một bên Kim Ngọc Liệt Địa ra vẻ như một tướng quân trong trướng điều quân ngàn dặm. Rõ ràng đang từ thế tấn công bao vây mà chỉ vì sợ bóng sợ gió lại quay về phòng ngự. Có câu nói nghĩ càng nhiều càng sai, thực sự là đúng trong trường hợp này.
Ấy vậy mà ý kiến của Liệt Địa lại được chúng yêu gật đầu ủng hộ không sai.
Trong lúc này tại phía Càn Khôn Tông quân đoàn thì một mảnh khinh ngạc, ban đầu kế sách của Lạc Thiên là dương đông kích tây, giả vờ hùng hổ tấn công về phía Kim Xà Thành để chúng hải yêu điều bớt quân ở những nơi khác về hướng Đông vậy thì hắn mới có cơ hội đột phá mà không bị bám theo. Nhưng chiến trường mãi mãi là nơi bạn không thể đoán trước diễn biến của sự việc. Chỉ còn hai tháng nữa hoặc ngắn hơn thì Bạch Giao vương đình quân sẽ lai triều, Càn Kôn Tông Phải rời đi. Vậy nhưng linh thạch của họ gần cạn rồi, khi đánh chiến dịch này họ chỉ tính đến tiêu hao của quy mô hạm đội cũ mà mang theo 100 ngàn vạn linh thạch chiếm một phần năm chỗ linh thạch khai thác được. Nay đội ngũ chiến đấu với cường độ cao, thiết bị mở rông đến gấp hai nên số linh thạch còn lại chỉ có thể duy trì hai tháng nữa mà thôi. Tình thế cực cấp bách.
“ Quân địch bỗng nhiên co cụm phòng thủ.... theo ta thấy nhân cơ hội này nên rời đi, nếu đại quân Bạch Giao tới đây thì chúng ta sẽ cực nguy hiểm” Liễu Thu Thủy nêu ý kiến mà cũng như chưng cầu ý kiến của Lạc Thiên.
“ Không, quân địch co lại vì tưởng nhầm chúng ta thế lớn, cường đại.... nếu bây giờ không đánh mà rút quân thì lòi mặt chuột ra ngay, chúng sẽ toàn lực phản công, sức mạnh của 5 kim đan không phải chúng ta không đánh lại mà là tổn thất sẽ có, chúng ta chịu không nổi.... truyền lệnh của ta... đánh mạnh vào. Không tiếc linh thạch mà đánh, xuất hẳn một nửa chỗ còn lại ra ngày mai phải công hết chỗ linh thạch đó” Lạc Thiên cũng bình phục thất thất bát bát rồi, thế nhưng không thể động võ được. Cơ thể hắn giờ đây toàn là thuốc keo của Triệu Vô Cực bôi đầy cả người.
“ Nếu chúng đã co lại thì chúng ta đi cướp một vòng....”Lạc Thiên hung hăng nghiến răng mà ra lệnh.