“ con bitch kia sao lại afk. Dcm mày thiếu mày làn này bọn tao húp cháo à”... “ bố thằng ml tao căm thù mày”..” con cờ hó này mày nhớ lấy bố”...
Đại loại là như vậy. Phó bản đặc biệt 1 tuần mới mở một lần, tuần này coi như đi tong, nó quyết định không reply lại mà tự đi solo, tìm máy con quái ghẻ kiếm chút exp vớt vát. Log in vào phó bản hắn chợt thấy túi quần con mẹ nó vướng vướng. Thò tay vào túi nắm lấy cái vật gì đó ném bừa lên bàn rồi vớ lấy chuột chuẩn bị tinh thần chiến đấu.
Thế nhưng hắn đứng hình ngay lập tức khi nhìn vào vật thể hắn quăng quật phía dưới màn hình máy tính. Con mẹ nó tà môn, đúng là bức tượng hình rồng chợ đồng xuân. Thế nhưng hắn chỉ thất thần 3 giây sau đó điên cuồng vớ vào chuột click loạn. Nhân sĩ chuyên nghiệp là vậy, dù trời có sập xuống cũng là chuyện sau khi đi xong phó bản, huống chi chỉ là chuyện bức tượng rồng vớ vẩn, chỉ còn 10 phút nữa là phó bản đóng cửa rồi.
Một con quái với dòng chữ màu trắng xuất hiện, không do tự một chiêu Phi thiên Mạn Vũ.
Uỳnh....
- Chúc mừng game thủ ThienPhat tiêu diệt Boss ẩn phụ bản Knut nhận 50k exp.
- Chúc mừng game thủ ThienPhat nhận được Liêm Đao Địa Ngục, tím trang bị, 5 dòng.
Nhìn dòng chữ thông báo trên kênh thế giới Lạc Thiên không thể tin vào mắt mình nữa. Mẹ nó hơn 3 tháng trời từ khi mở ra Knut phó bản, trên 20 serve làm gì thấy có ai oánh đươch Boss ẩn bao giờ..quá tà môn.
Nhìn pho tượng rồng đang hơi lấp lóe quang mang hắn thầm nghĩ hay là lão khất cái nói thật, cái pho tượng nát này mang đến vận khí vô địch. Không tin tà Lạc Thiên liền trang bị ngay Liêm Đao Địa Ngục lao đến Boss cuối của Phó bản. Đây là điều hắn chưa bào giờ mơ tưởng trước đây. Vì con Boss cuối này thuộc loại quái thú ngoài hành tinh. Trước giờ chưa một tiểu đội nào xơi nổi.
Xuất hiện tại hang Boss cuối hắn không do dự nhảy vào. Mẹ nó cùng lắm bị đẩy ra phó bản là cùng, hôm nay được 50k exp cộng thêm một đồ tím 5 dòng chết ở đây được rồi.
Thế nhưng xuất hiện tại vị trí Boss cuối hắn ngớ người, một tiểu đội tập hợp 5 vị top sv với full tím trang bị đang đè đánh Boss cuối túi bụi. Cột máu của tên trùm của trùm đang tụt một cách điên cuồng. Thế nhưng trước khi dãy chết tên Boss này tung ra một đại chiêu khốc liệt vậy là 5 chàng dũng sĩ top sv “về làng”.
Không do dự Lạc Thiên lại nhảy lên tung ra chiêu thức bá đạo nhất của hắn, Phi Thiên Mạn Vũ...
UỲNH.....
Chúc mừng game thủ ThienPhat tiêu diệt Boss cuối.
Chúc mừng game thủ ThienPhat nhận được Thanh Gươm Phán xét, tím trang bị, đồ cửu dòng.
Con mẹ nó thế này thì quá... quá.... quá tà môn rồi. Trước giờ đồ trong Game chỉ có 7 dòng là cao nhất, đẻ đâu ra 9 dòng. Thật không muôna chửi bậy cũng phải văng ra một câu. Quá là hố cha nó rồi....
Lạc Thiên ngây ngốc nhìn màn hình, các khung chát từ bạn bè, đối thủ,... kể cả không quen biết cứ thế mà hiện ra che lấp cả màn hình. Có chúc mừng, có chửi bậy kêu gào, có ấm ức thế nhưng nhiều nhất là các đại gia ngỏ ý mua lại trang bị. Có kẻ nâng giá tới cả trăm củ, thật sự là kẻ xem tiền như rác đâu đâu cũng có.
Niềm hạnh phúc ùa lên não, xúc động quá mãnh liệt Lạc Thiên run run tay sờ vào pho tượng, thế nhưng cơ thể yếu đuối của hắn không thể chịu nổi kích động lớn đến vậy. Hắn xịt một bụng máu mũi rồi ngất đi cái gì cũng không biết. Thế rồi khi tỉnh lại hắn ở nơi đây.
Trong một không gian hình ôvan bầy nhày chất lỏng sền xệt, Lạc Thiên với một hình thái là điểm sáng màu xanh đang lơ lửng trong đó. Thế rồi hắn “nhìn” thấy một đám ánh sáng màu đỏ cũng đang thẫn thờ lửng lơ trong khối dịch này. Đám ánh sáng kia to lớn hơn hắn rất nhiều thế nhưng bộ dáng thì ngờ nghệch không tả xiết. Bỗng nhiên đám ánh sáng màu đỏ truyền đến một dao động thông tin mà Lạc Thiên có thể hiểu được.
- Ngươi... ngươi là ai a?
Mặc dù quái dị khó hiểu vì kì quặc thế nhưng Lạc Thiên quyết định trả lời, hắn muốn mở miệng nói nhưng hắn làm gì có miệng mà chỉ là một lũ ánh sáng màu xanh mà thôi. Thế nhưng thình lình hắn cũng có thể phát ra được sóng dao động.
- Ta... là Lạc Thiên. Thế ngươi là ai?
Đám ánh sáng đỏ quấn quýt không thôi...
- Ta... ta là ai a... ta là ai a.... vậy mà ta là ai..
Hóa ra là một thằng điên không biết mình là ai. Thế nhưng đám ánh sáng màu Đỏ bông dao động kịch liệt... run run như mất khống chế..
- Đói a... thức ăn a.... đến đến đến...
Nói dứt lời lũ ánh sáng màu Đỏ lao đến bên Lạc Thiên bến hóa ra miệng rộng cắn một phát. Một cảm giác đao xé gan xé phổi truyền đến ý thức của Lạc Thiên, bản năng sinh tồn để cho hắn làm ra phản ứng là vùng ra rồi bỏ chạy. Thế nhưng lũ ánh sáng màu Đỏ vụt theo không dứt.
- Bố thằng phong cẩu...tao làm gì mày mà mày ăn tao... vừa chạy trốn Lạc Phong vừa thét gào
Đáp lại gã chỉ có âm thanh... Đói a... thức ăn... đến đến...