- Đối phó tên tu sĩ da đen, ta đi xem Tiểu Ngạc…
Không nói hai lời cả hai chia nhau ra hành động. Tráng hán cơ thể như thiết tháp là một thổ hệ tu sĩ, hắn bị đánh bay khỏi pháp bảo phi hành rơi xuống biển đúng là không còn gì để nói tiếp theo. Mặc dù ra biển thì phải học kĩ năng dưới nước, thế nhưng một tu sĩ hệ thổ chỉ còn một nửa linh lực quần nhau với một tu sĩ hệ thủy ngang cấp, linh khí xung mãn trong biển sâu thì kết quả có thể đoán được.
Khi Liễu Thu Thủy sách túi trữ vật của tên tráng hán ngoi lên mặt nước thì đã thấy Lục Ngạc đang nằm ngửa trên thuyền, từ ngực nó máu tươi chảy đầm đìa, trong mồm vẫn gầm gừ không ngớt. Thế nhưng nhìn thế nào cũng thấy nó đang cười và nước dãi chảy dòng dòng a.
Liễu Thu Thủy vội vàng lấy thuốc cầm máu loại tốt nhất sau đó năm bảy bốn tám nhét một mớt to tướng vào vết thương Cự Ngạc. Bị đụng vết thương đau cự Ngạc kêu la dữ rội. thế nhưng người không động vì sợ vết thương nặng thêm. Thuốc cầm máu do Triệu Vô Cực chế rất hiệu quả và có tính dính rất cao nên không phải băng bó gì cả. Đến lượt Hồng Mãng thì vết thương nhẹ hơn nhiều vì khiếm đâm trúng phần không trọng yếu, vơi lại đuôi mãng quả thật là phòng ngự rất kinh khủng. Chỉ một lát là cầm máu ngay. Nhưng lúc này Hồng Mãng đang nhìn Lục Ngạc bằng ánh mắt giết người. Liễu Thu Thủy vẻ mặt thắc mắc thì nghe được giải thích, nghe xong nàng cũng có xúc động chạy lên đá Lục Ngạc nó hai cái.
Số là con Hàng này trọng thương nếu không vận động mạnh mà chìm xuống rồi chờ đồng bạn cứu vớt thì không đến nỗi nào. Thế nhưng nó biết túi trữ vật tu sĩ bên trong nhiều linh thạch thế nên tính tham tài nổi lên nó thủy độn về phía bóng đen bị nó dùng đuôi quất bay. Chính xác khi bị đâm thì phi kiếm chỉ còn cách tim nó 1 xích thôi thế nhưng hắn kịp quật bay đối thủ, chính cái quật này đã cắt đứt linh lực và thần niệm gia trì của đối phương lên phi kiếm. Sau đó đối tên tu sĩ áo đen bị bay quá 20 trượng nên phi kiếm nằm ngoài thần niệm của hắn không thể điều khiển được, đúng lúc hắn sắp ngất đi vì thương thế do cái quất đuôi của Lục Ngạc thì hắn lại cảm nhận được phi kiếm đang đi về phía mình vậy là hắn dùng chút linh lực cuối cùng thúc đẩy phi kiếm tiến lên. Lúc này thì hay rồi, Lục Ngạc cuống cuồng bất chấp lấy chân gạt phi kiếm ra, thế nhưng chân của nó rất vụng về không thể như móng vuốt của Lạc Thiên, phi kiếm bị đẩy xéo hất văng ra ngoài đồng thời vết thương cũng to ra theo cơ số nhân, tiêu diệt xong tên hắc y nhân này thì trong miệng nó có hai cái túi trữ vật…. Cái này còn chưa hết, đúng lúc này một thân thể không đầu rơi xuống nước hiện ra trong thần niệm con Cá sấu tham tài ngu ngốc này thế là nó lại mặc kệ thương thế bơi lại cắn lấy túi trữ vật của cái xác, sau đó là Hồng Mãng chui xuống nước kéo hắn lên thuyền.
Nằn trên thuyền hai mắt nhắm nghiền nhưng bỗng nhiên Lục Ngạc mở bừng hai mắt, thều thào truyền âm cho Liễu Thu Thủy và Hồng Mãng.
- Hồng di và Liễu di thương thế có đáng ngại không?
Hai người mặt hơi dãn ra, con hàng tham tài không muốn mạng này ít nhất cũng có mặt tốt, bị thương vậy rồi mà vẫn quan tâm người khác.
- Ta không thương thế gì cả, cám ơn ngươi nghỉ cho tốt là được rồi..
- Hồng di bị thương nhẹ thôi không việc gì… cảm ơi tiểu Ngạc hỏi thăm.
- Ơ hai người khỏe mạnh a, khỏe còn đứng đây mà không đi cướp cái pháp thuyền của bọn họ 2000 linh thạch a.
Cái này gọi là đứng hình toàn tập không thể chịu nổi nữa rồi. Liễu Thu Thủy chứng kiến sự đời cũng nhiều nhưng mà ham tài vong mạng đến trình độ như tên cá sấu này thì lần đầu tiên mới thấy, quả thật là không còn gì để nói… thế nhưng ngẫm lại…. tên này nói chính xác.
Hai chiếc bóng lao ra khỏi pháp thuyền thế nhưng là lao xuống nước mà tiềm hành về phía Pháp thuyền đối phương. Kẻ làm nhiệm vụ trông coi pháp thuyền đối phương là một tên chạy việc vặt chỉ có Luyện khí sơ kì, đã thế tính cảnh giác rất tồi, không hề bật quang tráo phòng hộ của thuyền. Khi phát hiện có biến thì muộn rồi, một thanh phi kiếm màu lục đã xuyên thấu người hắn, kẻ này chết không thể chết hơn được nữa.
Vậy là Hồng Mãng điều khiển một chiếc thuyền, Liễu Thu Thủy điều khiển một chiếc, Lục Ngạc nằm thuyền của Liễu Thu Thủy để tiện bề chăm sóc. Trên đường về mục tiêu ai toang là chính tránh xung đột thế nên tác dụng trinh sát của song Ưng là quan trọng không thể tả, chỉ cần cây bay gió thổi là chuyển hướng đi vòng. loằng ngoằng nửa tháng thời gian mới về đến bến cảng. Lục Ngạc thương thế đã đỡ nên cho vào túi linh thú dưỡng thương. Hồng Mãng thu liễm lại thể hình một nửa, cấp bậc yêu thú cấp 3 dù sao cũng phải có sức trấn nhiếp ngoại giới.
- Lão bản ta giao trả Pháp thuyền đây là giấy đặt cọc, xin lấy lại tiền 2000 linh thạch …. còn chiếc này đặt cọc tiền là 2500 linh thạch ta muốn mua lại thì thế nào, tiền bến bãi và bảo trì là bao nhiêu.
-Ồ tiểu thư muốn mua lại chiếc Pháp tru này sao. Chiếc này là chiếc lớn nhất dành cho tiểu đội tốc độ rất tốt hệ thống phòng ngự cũng mạnh, thế nhưng phải nói trước là vận dụng thì khá hao linh thạch… umm chiếc này bán ra 2200 linh thạch, tiền bến bãi thì 50 linh thạch một năm, bảo trì hay sửa chữa thì tính chi tiết mỗi lần.
Lão bản quản lý bến tàu quả là chuyên nghiệp nói năng rõ ràng thao thao bất tuyệt… cái giá này đưa ra hắn đã lời được 200 linh thạch rồi. Ở đây giết người cướp thuyền như cơm bữa thế nên luật bất thành văn là nhận thuyền không nhận người, có giấy đặt cọc, có thuyền trả về là tiến hành giao dịch.
- Ồ tốt vậy thì ta lão bản chỉ cần trả lại cho ta 50 linh thạch là đủ ta thuê bến bãi năm năm.
- Tốt, đây là thẻ bài hạnh tâm pháp trận của thuyền, từ nay nó là của tiểu thư rồi…
Vậy là tiểu đội có riêng một chiếc thuyền thuộc về mình, việc này rất quan trọng, vì nếu đã là của bản thân thì hoàn toàn có quyền sửa chữa chức năng của tàu, tốn thêm một ít linh thạch thì có thể an toàn hơn nhiều. Theo như dự định thì sau Lạc Thiên sau khi hồi phục cũng tiến hành bế quan trùng kích cấp 4, Triệu Vô Cực sau khi giải độc cũng sẽ cố gắng tiến hành hồi phục tu vi trúc cơ… sau đó mọi người lại phải ra biển lần nữa, phải đi xa hơn đến vùng Miên Hoa đảo săn tìm Huyết san hô. đây là linh dược khuyết thiếu luyện chế Sinh Cơ đan mọc lại cánh tay cho Liễu Thu Thủy.