" Theo như ta xem xét thì đây rõ ràng là một tu sĩ Kim Đan kì nhưng bởi vì trọng thương mà hôn mê, vả lại cơ thể cực kì suy nhược do mất quá nhiều máu, việc mang về một Kim Đan tu sĩ cũng không biết là phước hay họa, nếu người này mang ý xấu thì một mình nàng cũng có thể tiêu diệt hết thảy chúng ta lúc này" Lạc Thiên ở chính vị nghiêng nghiêng đầu giao mà đạo. Quả thật Lục Ngạc đã mang về một bài toán khó giải cho Càn Khí Môn lúc này. Số là trong lúc đi tuần tra xung quanh đảo vô danh thì tiểu đội do Lục Ngạc thống lãnh bỗng phát hiện một tảng băng trôi trên mặt biển, trong đó có đóng băng một nữ tu sĩ, vì tò mò nên con Sấu này mang theo Tảng Băng này về trình cho Lạc Thiên. Như vậy thì hay rồi, một kim đan kỳ bị thương phải tự phong ấn mình trong băng, hay do đối thủ phong ấn nàng thì cả hai đối tượng đều không phải thứ mà Càn Khí Môn có thể gây vào lúc này.
Thế nhưng muốn vứt bỏ một Kim Đan cũng ka một phen đắn đo, nếu cứu nàng thì nhân tình của một tu sĩ cấp bậc cao cũng là phen kì ngộ đối với cả môn phái. Nhưng đả thương Kim Đan đến mức độ này thì chứng minh một điều nếu cứu nàng thì rước lấy kẻ thù còn hùng mạng gấp nhiều lần a.
" Trước tiên nên cứu tỉnh lại, sau đó sẽ tìm hiểu them tin tức, nếu có thể thì tiếp nhận một cái nhân tình của kim Đan tu sĩ, nếu sự việc quá phức tạp thì chúng ta phủi tay cũng còn kịp" Liễu Thu Thủy ngồi một bên đăm chiêu mà đạo, thật sự bỏ qua một cái nhân tình của Kim Đan kì khiến nàng không thể không xoắn xuýt.
" Ta đồng ý cứu tỉnh, nhưng tổn thương kinh mạch thì không nên cứu trị, có lòng phòng bị vẫn hơn, nếu thực lực của nàng hồi phục không biết chừng lại ra tay diệt khẩu a" Lạc Thiên cũng nhất trí với Liễu Thu Thủy thế nhưng lòng phòng bị vẫn phải có, nhiều trường hợp cứu tỉnh xong người đã không được báo ân lại rước them tai họa, bài học này quá nhiều người vướng phải rồi.
" Triệu Vô Cực động thủ đi, mà nhắc nhở ngươi đừng thấy người ta diễm lệ mà hoa tâm củ cải động tay chân, nhớ lấy người ta là Kim Đan tu sĩ đó" Lạc Thiên không quên nhắc tên Triệu Vô Cực hoa tâm nộ phóng hai tay kích động run run đang tiến về phía kim đan nữ tu.
" Ách.... Long gia, ta nào bại hoại đến cỡ đó chứ" Triệu Vô Cực như trúng đinh thân thuật cứng đơ tại chỗ. Mặt méo mó cười gượng mà đạo.
" Hừ... không hoa tâm củ cải thì làm sao có chuyện... Lệ Hồng Vân " Liễu Thu Thủy bên cạch hừ nhẹ một tiếng yêu kiều, nói chung là chuyện Lệ Hồng Vân vẫn là vướng mắc trong lòng nàng, tuy sau cùng định danh phận nàng là lớn Lệ Hồng Vân là bé. Nhưng kiểu như bát cháo mình đang ăn tự nhiên bị tranh mất một phần, dù là mình ăn phần nhiều nhưng ức chế là không thể chối cãi.
Việc cứu tỉnh Kim Đan tu sĩ cũng không quá khó khăn, không phải nói rằng tên Triệu Vô Cực này về mặt tạo nghệ đan dược rất có tài, mặc dù đánh đấm dở tệ lại còn hoa tâm củ cải nhưng lamg người mà phải có điểm mạnh điểm yếu thôi.
Ngơ ngác tỉnh dậy nhìn xung quanh, Kim Đan biểu hiện đúng như một.... thiếu nữ rơi vào phỉ động. Đầu tiên là giơ hai tay túm chặt ngực áo, sau đó là hét toáng lên, quái vật... quái vật... rồi ngất đi. Sự việc sảy ra làm tất cả mọi người trong khán phòng đầu đầy hắc tuyến ngẩn ngơ không thôi. Mẹ nó chuyện gì sảy ra... Kim đan tu sĩ sợ yêu thú tinh hạch đến ngất đi, ngươi ra ngoài loan bố chuyện này có lẽ khiến cả tu chân giới cười rụng hàm răng.
Sự việc rất bất thường khiến cho Lạc Thiên phải tiến hành tìm hiểu sâu hơn, mặc kệ mạo phạm hay không mạo phạm một tu sĩ Kết Đan kỳ hắn tiến hành dùng thần thức của mình để dò xét thần hồn đối phương. Nếu là một Kim đan tu sĩ nếu bị ai đó dò xét thần hồn thì kết quả sẽ là không chết không thôi, thế nhưng biểu hiện của Nữ tu Kim Đan này rất lạ thường. Nếu không tiến hành dò xét thì làm cho con sâu tò mò trong bụng Lạc Thiên không chịu nổi, có câu tò mog hại chết Miêu, và Lạc Thiên đang chính là con Miêu này.
Việc dò xét thần hồn đối phương là cách nói mĩ Miều thực sự ra đó là Sưu hồn thuật, một bí pháp khá tà ác của các Tu Sĩ. Thông thường chỉ có cấp cao hơn với thần thức mạnh hơn mới có thể tiến hành sưu hồn thuật đối với tu sĩ nhỏ yếu hơn. Nhưng Thần thức của Lạc Thiên mạnh đến rối tinh rối mù đã ngang ngửa cùng Kim Đan sơ kì. Vả lại hắn đoán ra rằng thần hồn của nữ tu Kim Đan này đang bị tổn thương nên mới dám tiến hành Sưu hồn thuật mà không sợ bị cắn trả.