Chỉ trích cô xem những thứ tin tức lung tung lộn xộn này, suy nghĩ linh tinh thị thị phi phi trong đó!
Cô nhìn điện thoại trong lòng bàn tay mình, tức giận vứt sang một bên, nhìn thẳng anh, "Anh xác định anh sẽ nói lời nói thật chứ?!"
"Anh sẽ." Anh dằn lòng lại, ánh mắt chuyên chú mà khẩn thiết.
"Đầu tiên nói đến việc anh muốn chuyển Lâm Yên Nhiên về bệnh viện trong nước, người nhà của cô ấy biết không? Có cùng theo về nước chăm sóc cô ấy sao?"
Lục Duật Kiêu nói, "Trên thực tế quan hệ huyết thống, thì Yên Nhiên đã không còn người nhà chính thức gì đó rồi, theo tình hình thực tế mà nói, thì người nhà họ Lục chính là người nhà của cô ấy, nhưng người nhà họ Lục ở nước Mỹ, hoàn toàn không giúp gì được. Lần này Yên Nhiên về nước là vì điều dưỡng, một mặt chờ đợi có thận thích hợp, đúng lúc anh lại đang ở bên này, không thể làm gì khác hơn là tốn tâm tư hơn chút."
"Anh chỉ hao chút tâm tư thôi sao? Không phải đâu, nói một cách khác, thật ra thì anh đang toàn quyền phụ trách tất cả mọi việc của Lâm Yên Nhiên ở trong nước." Cố Tử Mạt không nhịn được bám vào lời nói của anh, hỏi ngược lại.
Lục Duật Kiêu nghe câu hỏi sắc bén của cô, hơi nhíu lông mày, "Tử Mạt, em không cần nghĩ quá nhiều, anh và Yên Nhiên không có gì, cho dù là anh phụ trách mọi việc của cô ấy ở trong nước, cũng không thể nói rõ cái gì cả, đây chỉ là người nhà yêu quý nhau mà thôi."
"Người nhà?" Nghe được hai chữ như vậy, gai trên người Cố Tử Mạt theo bản năng dựng lên, "Anh là loại người nhà nào của cô ấy, anh lấy thân phận gì phụ trách mọi việc của cô ấy, là anh trai, hay là chồng chưa cưới? Ha ha, anh trai và chồng chưa cưới, đều là người nhà!"
Cô ghét nhất người đàn ông này lập lờ nước đôi với cô, cô ghét người đàn ông này đặt tâm tư trên ngườiLâm Yên Nhiên, cô ghét anh chăm sóc Lâm Yên Nhiên không ngừng không nghỉ như vậy!
"Tử Mạt, anh nhớ là anh đã giải thích nguyên nhân hậu quả cho em rồi, anh không phải chồng chưa cưới của Yên Nhiên, những cái đó chỉ là tin đồn không có căn cứ cùng lời nói bóng gió mà thôi. Anh vẫn coi cô ấy như em gái, anh sắp xếp mọi việc giúp cô ấy, đương nhiên với thân phận anh trai của cô ấy rồi."
Cố Tử Mạt cắn môi, bởi vì nhìn đến trong mắt anh sự mệt mỏi, cùng không kiên nhẫn chợt lóe liền biến mất.
Thậm chí, ở trong lời nói của anh, cô cũng nghe được sự không kiên nhẫn của anh.
Anh nói, anh đã từng giải thích nguyên nhân hậu quả. Trong tiềm thức, là anh ghét bỏ cô không nhớ rõ sao?!
Vào những lúc hai người xích mích, sẽ ác liệt nhất, cực đoan nhấtlà suy đoán nội tâm của đối phương, Cố Tử Mạt cũng không ngoại lệ.
Lúc ban đầu, cô cũng không muốn gây sự, giống như một người đàn bà chanh chua mắc chứng tâm thần, nhưng theo tình hình phát triển của sự việc, cô càng ngày càng không chịu theo sự khống chế của bản thân.
Người đàn ông này quá trân quý, trân quý đến mức để cho cô coi anh là duy nhất.
Người đàn ông này đối với cô quá quan trọng, quan trọng đến mức, cô đối với anh, chính là lo được lo mất.
Mà Lâm Yên Nhiên cùng những năm tháng thanh mai trúc mã của anh, là một cái gai trong lòng cô.
Trước kia cô cũng từng nói, thời gian cô và anh quen biết tìm hiểu nhau quá ngắn, mà Lâm Yên Nhiên, lại có được hơn một nửa thời gian trogn cuộc đời anh.
Chắc chắn Lâm Yên Nhiên càng quen thuộc với anh hơn, quen thuộc mỗi một nụ cười, mỗi tiếng nói cử động của người đàn ông này hơn, Lâm Yên Nhiên khẳng định biết anh thích ăn món ăn của nước nào, thích mặc quần áo màu gì, thích đi nhà hàng phong cách nào.
Cũng giống như buổi trà chiều lúc chạng vạng tối nay, nếu như là Lâm Yên Nhiên đi cùng anh, khẳng định hiểu được tại sao anh lại lựa chọn quán trà đó, cũng sẽ hiểu biết rõ tại sao anh lại có thể có nhiều quyền ưu đãi như vậy, lại càng sẽ đưa cho anh loại trà bánh mà anh thích, cũng không để cho anh ăn không được bao nhiêu đồ như vậy!
Cứ nghĩ như vậy, buổi trà chiều này, đã hoàn toàn không còn mỹ vị như lúc đó nữa, chỉ có sự châm chọc đối với cô!
Cô nhắm mắt lại, cảm thấy khổ sở lại mất mác.
Lục duật kiêu thấy cô nhắm mắt, mở miệng, nhưng không nói gì, ngược lại cúi đầu hôn cô, môi dừng lại ở chiếc cằm trơn bóng mượt mà khéo léo của cô, mang theo sự lấy lòng rất rõ ràng.
Cố Tử Mạt mở hai mắt ra, đối diện với đôi mắt đầy dịu dàng của anh.
Cô nghe thấy anh nói, "Anh biết rõ em đang lo lắng cái gì, anh bảo đảm, đợi cho sức khỏe của cô ấy khá hơn một chút, thì anh sẽ không tiếp xúc quá nhiều với cô ấy nữa, như vậy có thể sao? Tử Mạt, anh cũng cần em hiểu cho, dù sao sức khỏe của Yên Nhiên cũng không tốt, bây giờ cô ấy lại một mình ở trong nước, chỉ có anh có thể dựa vào."
Trong nội tâm Cố Tử Mạt sôi trào, chân mày càng nhíu sâu hơn, đầy bụng đều là uất ức.
Em cũng chỉ có anh có thể dựa vào thôi, sao anh lại không suy nghĩ cho em một chút chứ!
Lâm Yên Nhiên ở nơi đất khách quê người, hiện tại em một mình ở Hongkong, cũng đang ở nơi đất khách quê người đây!
"Đàn ông các anh có phải đều thích cô gái nhu nhu nhược nhược, kiểu như em Đại Ngọc, Lâm Yên Nhiên hay không!" Cô nghe anh từng câu đều mộtnhắc tới sức khỏe Lâm Yên Nhiên không tốt, lòng đầy phẫn uất.
Anh ngẩn ra, ngay sau đó lắc đầu, mặt vùi vào cổ của cô, một lát sau, giọng nói buồn buồn trầm thấp truyền ra, "Đừng nghĩ như vậy. Tử Mạt, cõ lẽ em có thành kiến với Yên Nhiên, nhưng Yên Nhiên đối với em, ngược lại có cảm giác rất mong đợi, trước kia, anh vẫn có đề cập đến em với Yên Nhiên, cô ấy còn nói rất muốn gặp em. Xin em đừng trước khi chưa gặp mặt cô ấy thì đã chán ghét cô ấy được không? Đối với anh mà nói, Yên Nhiên cũng coi như là người nhà của anh, nếu hai người chung sống với nhau thật tốt, sẽ giống như là chị em gái vậy."
Cô nghe xong lời của anh, phản ứng đầu tiên là, cô mới sẽ không làm chị em gái với Lâm Yên Nhiên, nhưng chờ tiêu hóa hết lời nói vừa rồi của anh, cô không khỏi chấn động, giật mình nhìn anh, hỏi, "Anh vẫn luôn ở trước mặt cô ấy, nhắc tới em sao?"
"Ừ." Người đàn ông gật đầu, đổi một tư thế ôm cô vào lòng, "Anh từng kể với cô ấy chuyện cũ của chúng ta, cô ấy cũng cảm thấy rất tuyệt, lần trước còn hỏi anh, bây giờ em sống như thế nào."
Nói xong, anh khẽ hôn lên đỉnh đầu của cô, giống như cưng chiều một đứa bé vậy.
Cố Tử Mạt không nói gì, trong lòng cô, đột nhiên có loại cảm giác quanh co khúc khuỷu.
Nếu Lúc Duật Kiêu đã nhắc tới cô với Lâm Yên Nhiên, Lâm Yên Nhiên lại tỏ thái độ quan tâm đến cô như vậy, vậy thì Lâm Yên Nhiên đối với Lục Duật Kiêu, cho dù có cái loại ý niệm đó, cũng sẽ đánh mất thôi.
Xem ra là do cô suy nghĩ nhiều.
"Tử Mạt, ngày mai anh phải về rồi." Lục Duật Kiêu nhìn cô an tĩnh lại, trầm ngâm trong chốc lát, mới nói, "Chuyến bay của Yên Nhiên tối nay đã đến, anh muốn đến bệnh viện bố trí trước cho cô ấy."
Trên thực tế, anh muốn chạy trở về, một phần rất lớn, vẫn là vì Cố Trinh Trinh.
Cố Trinh Trinh bị Bùi Dực kéo vềnước, hiện tại Lâm Yên Nhiên lại trở lại trong nước, nếu Cố Trinh Trinh lại dùng thủ đoạn một lần nữa tới gần Lâm Yên Nhiên, thì mọi chuyện sẽ càng rối loạn. Vì thế, anh phải sớm sắp xếp mới được!
Cố Tử Mạt cắn môi, trầm mặc không nói.
Thấy cô như thế, anh nhỏ giọng than thở, "Yên tâm, anh chỉ phải đi mấy ngày mà thôi. Chờ sắp xếp xong xuôi mọi chuyện, anh lại đến bên này cùng em."
Cố Tử Mạt giũ mắt xuống, khóe miệng kéo ra một tia đùa cợt, "Anh cứ vội vàng chạy tới Hongkong cùng với em như vậy, em cho là anh thật sự nhớ em, thì ra chỉ coi việc đến thăm em là một nhiệm vụ để hoàn thành, bởi vì anh lại phải trở về theo giúp một người khác ngay, cho nên sợ em sẽ mất hứng phải không? Anh muốn làm lấy lệ với em, phải hay không?"
Cô bi ai nghĩ, thì ra, anh chỉ coi việc ở bên cạnh cô là một nhiệm vụ.
Theo Logic của anh, anh đặt Lâm Yên Nhiên ở vị thứ nhất, mà vợ của anh, thành vị trí thứ hai trong lòng anh.
Lục Duật Kiêu cau mày, giọng nói đầy nghiêm túc, "Tử Mạt, em có biết hay không, em vẫn đang suy nghĩ lung tung?" Sinh ra ở nhà họ Lục, anh cũng biết lực sát thương của những tin tức vô căn cứ, cùng với những lời đồn kia, anh không muốn làm cho cô bị thương tổn vì những lời đồn kia.
Anh hơi đè thấp giọng nói xuống, lại làm lòng cô run lên.
Mặc dù cô vẫn nằm trong ngực anh, trên người còn có nhiệt độ trong ngực anh, nhưng cô lại cảm thấy cả trái tim đều kết băng.
Cô mơ hồ ý thức được vài thứ. Theo tính tình trước kia khi cô còn ở nhà họ Cố, cô vốn dĩ sẽ không đến mức sẽ bùng nổ ngay như vậy, nhưng bây giờ, Cố Tử Mạt đã không phải là Cố Tử Mạt sống trong bóng tối ở nhà họ Cố nữa rồi, cô sẽ không uất ức bản thân mình, sẽ không ẩn nhẫn không biểu đạt, cô đã biết nghe tiếng lòng của mình!
Hiện tại, cô cảm thấy người đàn ông này đang qua loa tắc trách, qua loa với cô, như vậy thì cô nhất định phải nói ra!
Nếu trong lòng đã không còn ấm áp vì anh nữa, vậy thì cô không thể tiếp tục ở lại nữa, Cố Tử Mạt yên lặng rút lui khỏi trong lòng anh, hạ mi thuận mắt, không nói gì nữa.
Nhưng Lục Duật Kiêu cũng không có tức giận như cô nghĩ, sự thấp thỏm của cô bị anh nhìn rõ trong mắt, chỉ cảm thấy bất đắc dĩ.
Anh có chút không biết bây giờ tâm tư của Cố Tử Mạt là gì.
Cố Tử Mạt trươc skia, sẽ cố ý xa lánh cùng người chung quanh, lại có thể từng bước một đến gần tim của anh. Mà Cố Tử Mạt hiện tại, không muốn đến gần anh, ngược lại đi chú ý những tin tức loạn thất bát tao này, điều này làm cho anh rất đau lòng.
Nhưng khổ nỗi, trước mắt anh lại không hề có phương pháp phá giải.
Cố Tử Mạt đưa tay cầm lại điện thoại di động, đi về phía phòng ngủ, đi tới cửa phòng ngủ, cô xoay người lại, nói với anh, "Vậy anh đi đi, em không muốn ngăn cản anh, cho em thời gian, em cũng cần thời gian suy nghĩ."
Không đợi anh trả lời, cô liền xoay người lại, khép lại cửa phòng, gửi một tin nhắn cho Diệp Nhất Đóa.
------ lời ngoài mặt ------
——
Giống như là bộ phim 《 đã không còn hiểu anh 》vậy, giữa vợ chồng, đã sinh ra sự ngăn cách trong trao đổi. Bởi vì, Lục Duật Kiêu và Cố Tử Mạt quá bận rộn, bị quá nhiều chuyện xảy ra trong cuộc sống vợ chồng quấn lấy.
Chỉ cần tìm đúng điểm mấu chốt, hoặc là bọn họ nghỉ ngơi một chút, thì có thể khôi phục như trước rồi. Sẽ rất nhanh đến style ngọt ngào rồi. O(n_n)O ha ha ~
Đại cương đã sửa sang lại một cách tinh tế rồi, dự tính đầu tháng sau sẽ kết thúc.