Chỉ vài cái đã khiến cho Uý Lam ngây ngô há miệng rên ư a. Cảm thấy chưa đủ, Tằng Trạm nhướng người, chui đầu vào giữa hai chân cô, đầu lưỡi đưa ra, hướng ngay phần da thịt non mềm trong bắp đùi liếm láp, đối với Uý Lam đây quả thực là tra tấn kép, rất ngứa ngáy khó chịu.
Cô cắn môi, hai tay chống lên bồn rửa mặt, cố gắng ngăn không để cơ thể đổ ập xuống, nhìn lên mặt gương, phát hiện từ lúc nào một tay chú nắm lấy vật nam tính của bản thân, không ngừng khuấy động, Uý Lam thẹn thùng nhắm mắt lại, chú đang làm...đúng là mặt dày không biết xấu hổ mà! Vừa đùa bỡn thân thể cô, vừa chơi đùa thân thể mình.
Đột nhiên tiểu huyệt căng trướng, Uý Lam chịu không nổi, đành phải mở mắt, cúi đầu nhìn Tằng Trạm, lúc này khe huyệt bé xíu bị cắm thêm một ngón tay, cả hai ngón mạnh mẽ đâm vào rút ra.
Tằng Trạm một đường liếm đi lên, đầu lưỡi ấm nóng tìm tới viên trân châu non mềm trêu chọc, đôi môi mỏng hé mở, ngậm cả phần thịt đỏ hồng vào trong.
Từ góc độ này nhìn xuống, khuôn mặt Tằng Trạm đã bị che khuất, bất quá lại nhìn rất rõ bàn tay màu đồng đang nắm chặt cây gậy to dài không ngừng luật động, quy đầu bóng bẩy thoát ẩn thoát hiện dưới lớp da tối màu, càng làm nổi bật đầu nấm hồng nhạt...Uý Lam có chút hổ thẹn, rõ ràng mới đầu chán ghét nó nhất...nhưng bây giờ lại thấy, nó thật đáng yêu!
Yết hầu Tằng Trạm ngân rung khe khẽ, từng luồng khí nóng phả lên chỗ da thịt mẫn cảm, hai tay Uý Lam bấu víu vào thành bồn, âm thanh nức nở " Chú...không chịu nổi..."
Tằng Trạm nghe vậy, liền nhả vật mềm mại trong miệng ra, rút hai ngón tay về, bàn tay đang nắm cự vật lên xuống cũng dừng lại, thân hình Uý Lam phút chốc mềm nhũn, được Tằng Trạm đỡ lấy, anh nhẹ nhàng xoay người cô lại, thấp giọng nói " Em cẩn thận, coi chừng bị đụng trúng "
Uý Lam ngồi xổm trên sàn, hai tay bắt lấy căn lửa nóng, cúi đầu tính há miệng ngậm lấy, Tằng Trạm giật mình, lật đật lùi về sau, hỏi " Em muốn làm gì?"
Uý Lam trừng mắt liếc anh " Chú không thích à? "
Tằng Trạm xoa xoa đầu cô, giọng nói cưng chiều " Để tôi hầu hạ em thôi "
Bế Uý Lam tới bên người, để hai chân cô vắt ngang thắt lưng của mình, chọn vị trí thuận lợi nhất, Tằng Trạm chậm chạp đem côn thịt thô to tiến vào trong khe huyệt lầy lội, anh biết Uý Lam có thai, không thể vận động mạnh, vật nam tính của anh vừa bự vừa dài, nếu nhét hết vào trong là không thể, anh liền nhẫn nhịn, chỉ tiến vào một phần ba, hơn nữa cũng cực kỳ thận trọng...
Uý Lam đỏ mắt, cơ thể bị tình dục chi phối, ham muốn ngày một nhiều, cô muốn chú dùng sức nhiều chút, đẩy sâu hơn...tốt nhất giống như lần trước, mãnh liệt đâm rút, khiến cô hưng phấn thét lên, có điều chú vẫn thuỷ chung mím môi, từ tốn ra vào, mặc cho mồ hôi trên trán lấm tấm từng khoả to đùng.
Bất ngờ Uý Lam ôm lấy đầu Tằng Trạm, miệng nhỏ dâng lên, bao trùm đôi môi mỏng khiêu gợi của chú cắn mút, Uý Lam như bị mê hoặc, thèm muốn được ăn môi chú, nên lực đạo mười phần thô bạo, cưỡng ép hàm răng chú mở ra, cái lưỡi thơm tho cuồng dã xông vào, cứng rắn thám hiểm, lùng sục mỗi tấc đất trong khoang miệng Tằng Trạm, ăn đến say mê, liếm đến miệng anh bắt đầu phát đau.
Càng về sau, Uý Lam sắp đạt cao trào, Tằng Trạm mới gia tăng tốc độ, nhưng vẫn cắm cự vật thật nông, vờn quanh chưa tới một nửa chiều dài côn thịt.
Uý Lam há mồm, không nhịn được đốc thúc.
" Dùng sức!..a...nhanh lên chút ..."
Gần như là hét vang, làm Tằng Trạm sợ tới mức vội vàng rút đi, vừa kịp lúc một cỗ tinh dịch trắng đục bắn trên bụng cô.
May mà rút ra ngoài, Tằng Trạm sợ bắn bên trong sinh con ra không sạch sẽ. Đứa nhỏ, có lẽ nên sinh ra. Chỉ cần cố gắng, anh có thể bảo vệ hai mẹ con cô. Đáy lòng Tằng Trạm âm thầm đưa ra quyết định, cứ sinh trước, còn mấy chuyện khác sau này hẳng tính.
Cả người Uý Lam xụi lơ, đầu tựa vào lồng ngực rộng lớn của anh, nũng nịu " Chú thật xấu...chẳng thích chút nào..."
Tằng Trạm cười cười đáp lại, hôn lên trán cô mấy cái, giúp Uý Lam cấp tốc tắm rửa, rồi trùm khăn bế cô về phòng.
Hai người chui rúc trong chăn, Uý Lam mệt mỏi nhắm mắt muốn ngủ, Tằng Trạm thở dài, bàn tay không an phận nắm lấy một bên ngực củacô nhẹ nhàng xoa nắn, khi sờ tới đầu nhũ co ro êm dịu, tay anh bất chợp khựng lại, không lâu nữa ở đây sẽ có sữa để cho đứa nhỏ ăn, vậy mỗi lần đứa nhỏ ăn xong, anh cũng có thể ăn...đúng là bảo bối, thật tốt!
Tằng Trạm mân mê thêm vài cái, mới lên tiếng hỏi Uý Lam " Em nguyện ý sinh con cho tôi chứ? "
Đầu óc Uý Lam một mảnh mơ màng, nhưng vừa nghe đến đứa nhỏliền tỉnh táo, nhớ tới bản thân không có mẹ, Uý Lam trịnh trọng gật đầu, giọng điệu kiên quyết " Nguyện ý " Tằng Trạm vô cùng hài lòng, cúi đầu ngậm lấy đầu nhũ bên phải, triền miên bú mút...