” Tôi nói phải về nhà,'tôi phải về nhà, tôi phải về nhà “
Liên tiếp gào ba lần, Uý Lam mệt mỏi thở hổn hển, nhắm chặt mắt, nhẹ nhàng bỏ thêm một câu “ Chú nghe không được thì là người điếc “
Tằng Trạm vô lại nói “ Tôi vốn là một kẻ điếc “
Liếc nhìn Uý Lam, sau đó nở nụ cười xấu xa, cả người anh leo lên giường, há miệng ngậm chặt đôi môi cô, có khí lực gào thét như vậy, khẳng định vẫn còn sức để hôn môi. Tuy rằng hôm qua cô đến kỳ sinh lý, nên chưa tạo được tình thú gì bất quá ngẫu nhiên nếm thử, cảm giác thật là tuyệt.
” Ư..” Uý Lam giãy giụa, vừa uốn éo phía dưới liền đau, hai mắt mở to ngập nước,một giọt, hai giọt tràn ra ngoài. Miệng Uý Lam đóng chặt, chỉ còn hai lỗ mũi để hô hấp, nhưng Tằng Trạm áp sát như vậy, cô không còn cách nào khác đành phải hé môi hớp không khí, đầu lưỡi Tằng Trạm thừa dịp liền xông vào, ở trong miệng Uý Lam không ngừng càng quấy, hấp thu mỗi tấc da thịt của cô, để xem về sau cô bé của anh còn dám gào lên như vậy hay không, nếu có liền dùng chiêu này, xem ra rất có tác dụng.
Tằng Trạm cũng chỉ muốn hôn một chút,dù sao Uý Lam đang trong kỳ sinh lý không thể đụng vào, anh buông môi Uý Lam ra, đôi mắt nhìn cô chằm chằm doạ.
” Nếu em không ăn, tôi sẽ lập tức chọc em “
Uý Lam trợn mắt, hai tay nắm chặt gọi “ Chú...”
Tằng Trạm ừ một tiếng, Uý Lam hung dữ nói “ Tôi cũng rất muốn chọc chú “ Cô muốn cho chú biết làm vậy có bao nhiêu đau đớn, tốt nhất làm cho chú cũng chảy máu giống như cô.
Tằng Trạm híp mắt, cô bé muốn chọc anh? Trước tiên, anh không có khe huyệt, với lại...Uý Lam cũng không có gậy gộc để chọc vào, anh lắc đầu, cho qua “ Đợi em khoẻ rồi bàn tiếp, giờ ăn cơm đã “
Một bữa cơm này tốn những ba tiếng mới dỗ được Uý Lam ăn xong, lúc đó mấy người Tần Cẩn cũng trở về, Tằng Trạm rửa mặt ra, liền nhận được điện thoại của Tằng Hải.
” Cậu cùng Tần Cẩn xảy ra chuyện gì? Sao lại đòi từ hôn? “ Tằng Hải đầu bên kia rít gào, ngày thường ông vốn trầm ổn, tới khi bộc phát, so với dã thú còn đáng sợ hơn.
Tằng Trạm đi đến bên cửa sổ, đưa tay kéo rèm, lão già này tin tức thật nhạy bén, khoé môi anh khẽ cong lên, nói “ Không phải ông đã nghe nói rồi sao? “
” Bên cạnh cậu có cô gái khác?”
Tằng Hải hỏi, ông có cơ sở ngầm ở đó, biết được hôm qua đã xảy ra chuyện, hơn nữa cô gái còn rất nhỏ. Tằng Trạm kinh hãi, có lẽ....anh không nên dẫn Uý Lam theo.
” Cháu gái của bạn “ Tằng Trạm trả lời, ánh mắt trở nên sắc bén.
Tằng Hải hít một hơi, mắng xối xả “ Mẹ nó, bé gái mà cậu cũng chơi, đừng tưởng tôi không biết, không cần coi ba cậu là thằng ngu, tôi đang cố cứu vớt tương lai cho cậu, sao cậu cứ tìm mọi cách chống đối? Tôi là ba cậu, tôi không muốn đấu với cậu, cũng không rảnh theo cậu đấu, mẹ nó cậu có bao nhiêu phân lượng, lão đây biết rất rõ “ Thấy Tằng Trạm không nói chuyện, đầu bên kia liền tiếp tục “ Cậu muốn đấu với tôi, cậu có khả năng đó sao? Cái cậu nên nghĩ bây giờ không phải làm thế nào để kéo tôi xuống, mà là bằng cách nào để dựa vào tôi leo lên “ Đạo lý đơn giản như vậy, sao thằng nhóc thối đó lại không thông?
” Cậu như vậy, sẽ khiến người mẹ đã chết của mình vô cùng thất vọng “
Câu cuối cùng của Tằng Hải, triệt để đem Tằng Trạm tức điên.
” Lão già, ông không được nhắc đến mẹ tôi, ông không xứng, không xứng!” Tằng Trạm rống lại, ném mạnh di động ra ngoài, như con sư tử con bị chọc giận, nỗ lực há mồm, nhe hàm răng sắc nhọn. Anh có bản lĩnh, cũng có năng lực, chỉ là hiện tại không đủ để chống lại con sư tử già kia.
Tằng Hải dựa vào cái gì muốn anh nương theo ông ta để bò lên? Ông ta dựa vào cái gì nghĩ rằng anh sẽ buông bỏ tôn nghiêm, giống như khi ông ta bỏ vợ con đi lấy người phụ nữ khác để leo lên cao..không bao giờ...Đây là lần đầu tiên Tằng Trạm nổi giận đến như vậy. Cả người Uý Lam run run núp trong chăn, ngơ ngác nhìn bóng dáng Tằng Trạm.