Mấy ngày kế tiếp Tằng Trạm đi làm, lại vô tình gặp được Tần Cẩn, cuộc gặp thật khéo giống như ông trời đã định trước vậy. Anh không yêu Tần Cẩn, nhưng anh có thể cùng cô đính hôn, thậm chí kết hôn, sau đó thì ly hôn. Vẻ mặt Tằng Trạm bình thản nhìn khuôn mặt tươi cười của Tần Cẩn, đột nhiên mắt anh liếc nhìn chiếc túi xách của cô, trên đó có treo lủng lẳng một chú gấu xui xẻo. Môi anh khẽ nhếch, ý cười tràn đầy mắt, câu nói của Uý Lam vang lên bên tai anh - Chú xui xẻo...
Tần Cẩn tính tình không tệ, trước giờ Tằng Trạm không thích phụ nữ nói nhiều, nhưng với tính cách của cô anh thấy rất hợp ý mình. Quá trình chung đụng diễn ra hết sực tự nhiên...ban đầu là Tằng Trạm mời ăn, sau đó đưa Tần Cẩn về, tiếp đó Tần Cẩn chủ động mời lại, đi xem phim, dạo phố. Hai người đi bên nhau, nam thanh nữ tú, thu hút nhiều ánh nhìn hâm mộ xen lẫn ganh tị, ở chung hai tuần, liền xác định quan hệ yêu đương.
Đối với tuyên bố của hai người, Tằng Hải và bí thư Tần đều cực kỳ hài lòng.Tằng Trạm cười khổ trong lòng, người anh không nắm tay, không chạm tới, lại là người anh phải lấy làm vợ. Còn người anh mỗi đêm vuốt ve, hôn môi, chiều chuộng lại chỉ có thể dừng lại ở quan hệ chú của cô. Mọi thứ thật khôi hài, buồn cười cực điểm.
Tần Cẩn là cô gái ngoan hiền, chưa kết hôn quyết không thể thân cận, lại trùng hợp gặp được Tằng Trạm thấy anh cũng là một người quân tử, không làm ra hành động quá mức hay đụng chạm da thịt gì. Sau khi xác định quan hệ với Tần Cẩn, Tằng Trạm cũng không còn bao nhiêu thời gian giành cho Uý Lam, mỗi lần về đến nhà, Uý Lam đều đã đi ngủ, anh bò lên giường cúi đầu hôn lên môi cô, bàn tay vói vào trong áo nhẹ nhàng vuốt ve da thịt láng mịn. Đôi nhũ căng mềm, đàn hồi, đầu ngực mẫn cảm còn co lại, cộm lên trong tay anh, thật thích. Uý Lam mơ màng, bị động tác khinh bạc của Tằng Trạm dần tỉnh táo, vỗ mạnh lên người anh, trừng mắt hỏi.
“ Chú làm gì thế?”
Tằng Trạm mím môi, ngăn câu nói 'Tôi muốn làm em' bật ra khỏi miệng. Tằng Trạm từ từ rút tay về, ngang qua phần bụng bóng loáng trắng mịn của cô còn sờ sờ một trận, Uý Lam rên nhẹ.
“ A..”
Tằng Trạm hỏi “ Nhớ tôi không?”
Uý Lam nhanh chóng đem chuyện Tằng Trạm vừa khi dễ mình quên sạch, vội vàng ôm anh nói “ Nhớ!” Sao lại không nhớ, căn nhà rộng như vậy, chỉ mình cô ở, rất đáng sợ! Trước kia trong thôn có nhiều người, còn bây giờ đối diện đều là bốn bức tường.
Tằng Trạm vui vẻ, cười nói “ Hôn tôi một cái nào “
Uý Lam ngoan ngoãn nghe lời, hôn lên má anh một cái rồi hỏi tiếp “ Gần đây chú có chuyện gì bận rộn sao? “
Tằng Trạm thở dài, trung thực khai “ Tôi mới quen bạn gái “ Hơn nữa rất nhanh liền đính hôn.
Uý Lam ngớ người, nói thật tình hai chữ bạn gái, cô không hiểu cho lắm. Tằng Trạm ôm cô trong lòng, than thở “ Tôi cũng sắp đính hôn “
Uý Lam ngẩng đầu nhìn anh, đôi mắt to đen trong vắt chợt đỏ lên, đính hôn, chữ này cô hiểu lờ mờ, thì ra chú và một người con gái khác đang gặp gỡ nhau, sau đó là kết hôn giống như ba và mẹ cô vậy. Uý Lam không có vui mừng, cũng không đặc biệt đau khổ, chỉ là trong lòng cực kỳ thất vọng, không rõ nguyên nhân do đâu. Uý Lam vỗ vỗ lên ngực mình hỏi Tằng Trạm.
“ Tôi có thể cùng chú đính hôn không?”
Có thể không? Tằng Trạm đắn đo, hình như là không được, còn phần lý do, có lẽ thân phận tuổi tác của hai người hoàn toàn khác biệt. Tằng Trạm mấp máy môi, giọng điệu nhỏ dần.
“ Em gọi tôi là chú...”
“ Vậy sau này tôi không gọi là chú nữa “ Uý Lam lập tức nói, trống ngực đập thình thịch liên hồi, ánh mắt mở to nhìn anh đầy mong chờ.
“ Không gọi bằng chú, vậy em gọi tôi là gì? “ Tằng Trạm nở nụ cười bí hiểm hỏi lại.
Uý Lam lắc đầu, chỉ nói “ Ngủ đi “ rồi vùi mặt vào lòng Tằng Trạm, trong đầu chỉ toàn ý nghĩ chú sắp đính hôn.