Vì chân Tiết Phong, cũng vì nguyện vọng trảm yêu trừ ma của hắn, ta đồng ý với tỷ tỷ sự kiện thông gia này.
Ban đầu tỷ tỷ cũng không tin tưởng ta sẽ đồng ý hôn sự này, cho đến khi ta giơ tay thề quỳ rạp xuống dưới tượng thần Nữ Oa của Xà Nữ Tộc chúng ta, tỷ tỷ mới tin lời ta nói, cũng hứa hẹn giúp ta chữa trị chân cho Tiết Phong, còn để linh lực của hắn khôi phục lại đỉnh điểm.
Ngày đó sau khi nói chuyện xong, ta liền nguyện ý trở lại tẩm cung nói với Tiết Phong: "Ta đã nói rồi, chân của ngươi sẽ khôi phục lại, cho nên ngươi phải tỉnh lại, đừng để cố gắng của ta trở nên uổng phí."
Tiết Phong là người đàn ông thông minh, hắn đã bắt được mùi vị thoả hiệp trong lời của ta.
Hắn một mặt hoài nghi hỏi ta có phải là vì hắn mà đồng ý với người nào làm chuyện trái lương tâm không.
Ta lẽ nào sẽ nói thật chân tướng cho hắn biết, hướng về phía hắn khoát khoát tay, cũng không nói lời nào rõ ràng.
"Chuyện gì trái lương tâm sẽ rơi xuống trên người công chúa Xà Nữ tộc ta? Tiết Phong, ngươi cứ yên tâm đi, những chuyện ta đã hứa với ngươi nhất định sẽ làm được, càng sẽ không tổn thương đến ta, được rồi, đêm nay sẽ có người tới chữa trị chân cho ngươi, ngươi chờ nó khôi phục là được, kể cả linh lực của ngươi cũng sẽ khôi phục lại thời kỳ đỉnh cao, những chuyện khác ngươi đừng nghĩ lung tung, cứ yên lặng chờ là được."
Ta cúi thấp tầm mắt, nói chuyện công phu, nhiều lần đều kém chút chạm phải Tiết Phong.
Ta sợ cảm xúc trong lòng ta sẽ bị hắn nhận ra, mỗi lần kém chút đối mặt hắn, ta đều vội vàng lánh đi, đến cuối cùng lo sợ cho vết thương trên người Tiết Phong, ta làm các xử lý đơn giản sau đó liền rời đi.
Tỷ tỷ là người rất xem trọng lời hứa, đã hứa ban đêm sẽ đến xử lý chân bị tổn thương của Tiết Phong, lập tức liền xuất hiện.
Chỉ là trong lúc chữa trị, nàng lại đột nhiên ngay trước mặt Tiết Phong uyển chuyển khuyên bảo ta đừng quên lời hứa giữa chúng ta.
"Ngươi quả nhiên đã hứa hẹn chuyện gì rồi, sắc mặt nghiêm túc đến trắng bệch, đều là ta đã liên lụy ngươi!"
Tỷ tỷ vừa đi, Tiết Phong nằm ở trên giường liền chất vấn ta.
Hắn nhìn vào mắt của ta, không phải đau khổ, chính là thống hận, hắn oán hận mình liên lụy ta, hắn nói hắn hiện tại không giống một nam nhân, thế mà còn muốn ta bảo vệ hắn.
"Ta bảo vệ ngươi thì làm sao? Ngươi đã bảo vệ ta, ta lại không được bảo vệ ngươi sao? Vẫn là ngươi cảm thấy bị một nữ nhân bảo vệ, làm tổn thương lòng tự tôn của ngươi, ô nhục mặt mũi Tiết Phong ngươi đúng không?!"
Mấy ngày nay ta chỉ biết chịu đựng toàn bộ cảm xúc tiêu cực của Tiết Phong do bệnh tật mang lại, ta còn phải chịu áp lực lớn cho việc lựa chọn lớn giữa hắn và Hạ Lẫm.
Khi ta vất vả quyết định vì hắn từ bỏ tình yêu, Tiết Phong thế mà còn cùng ta cam chịu!
Đây là ta không cách nào lại dễ dàng tha thứ.
Tiết Phong cố chấp làm cho người ta không nói được lời nào: "Ngươi biết ta không có ý này, ta không muốn hại ngươi. Không biết ngươi đã hứa hẹn cái gì, nhưng đừng làm chuyện gì hại mình."
Ta không chờ hắn nói dứt lời, đưa tay ngăn miệng hắn lại, sắc mặt âm trầm nhìn hắn, ánh mắt không lệch không dời.
"Bây giờ không phải là ta thương tổn tới mình, mà là ngươi lại tổn thương ta, ngươi không phải nói muốn ta cho ngươi một cơ hội sao? Hiện tại cho ngươi, ngươi không trân quý là chuyện của một mình ngươi, đôi chân của ngươi là chuyện lớn trước tiên!"
Ta cảm thấy ta đã đủ rõ ràng, dựa theo trí thông minh của Tiết Phong có thể nghe hiểu được.
Đêm đó chúng ta tâm tình thật lâu, Tiết Phong từ tâm sự nặng nề đến thỏa hiệp sau cùng, ngày qua ngày ta chăm sóc hắn, tình hình vết thương của hắn, vết thương ở chân, cùng linh lực đều tại càng ngày càng có tiến triển.
Khi tình trạng cơ thể hắn dần dần khoẻ mạnh, hoàng cung trên dưới cũng bắt đầu chuẩn bị hôn lễ cho ta cùng Tiết Phong.
Văn hoá của Xà Nữ tộc chúng ta so với thế giới bên ngoài sa mạc lại lạc hậu mấy phần, chi phí ăn mặc, văn hoá dân tộc cùng tập tục đều nghiêng về thời cổ của ngoại giới, cũng chính là phong tục của cố đô.
Bởi vậy từ trong ra ngoài vương cung đều được giăng đèn kết hoa, chữ Song Hỉ được dán đầy cửa sổ, chi phí hôn lễ cũng cố gắng chuẩn bị.
Nhìn thấy các nam nhân, nữ nhân, ra ra vào vào, bận rộn tới lui trong viện vương cung, ta không thể không thán phục tốc độ của tỷ tỷ.
Tháng trước mới thương lượng sự tình, cuối tháng liền phải lo liệu hôn lễ cho chúng ta? Hiệu suất làm việc nhanh đến mức làm ta nghi ngờ, thậm chí lại có cảm giác giông bão sắp đến.
Lúc đó, ta thay Tiết Phong làm phục hồi chức năng hai chân, trong phòng đột nhiên xông vào mười nữ vệ binh, mang theo đao phối hướng phía ta cùng Dung Già bước nhanh đi tới.
Ta không vui đem Tiết Phong an trí trên giường, há miệng liền chuẩn bị chất vấn các nàng đột nhiên xâm nhập, dẫn đầu nữ vệ binh bỗng nhiên hướng phía chúng ta quỳ xuống đất: "Đóa Nhã công chúa, phò mã mới, Nữ Vương có lệnh, để chúng ta hộ tống các ngươi đi địa cung bồi dưỡng tình cảm!"
Đi địa cung bồi dưỡng tình cảm sao?
Ta chợt vừa nghe đến nữ vệ binh truyền lệnh, lập tức không vui lòng xụ mặt.
Nữ vương tỷ tỷ hiện tại không chỉ có sốt ruột hôn sự của ta, còn muốn nhúng tay vào chuyện tình cảm của ta.
Ta đã đồng ý kết hôn, nàng còn gấp cái gì?
"Thông báo nữ vương bệ hạ, Đóa Nhã sẽ không đi địa cung!"
Ta vừa nói dứt lời, liền bị mười nữ vệ binh kia xem nhẹ, trực tiếp nắm lấy ta cùng Tiết Phong đưa đến trong thư phòng tối của tỷ tỷ.
Mật thất bên trong tối đen như mực có cả ngàn bậc thang dưới mặt đất, đi xuống chính là cửa lớn của địa cung.
Nhưng ta bị thô lỗ kéo vào mật thất, liền không muốn xuống dưới, ngay trước ánh mắt phức tạp tìm tòi nghiên cứu của Tiết Phong, giận không kềm được chỉ vào nữ vệ binh đột nhiên quỳ xuống đất cầu xin tha thứ.
"Các ngươi thật to gan, cũng dám cưỡng ép bắt ta tiến địa cung, Nữ Vương chính là mệnh lệnh, bản công chúa chính là không khí có phải không!?"
Ta đột nhiên tức giận không phải là bởi vì thực sự giận những vệ binh này tự quyết định, mà là bắt đầu lo lắng cho tỷ tỷ của ta.
Ta nhớ được những nữ vệ binh này đều là tỷ tỷ tự mình bồi dưỡng, năng lực cùng điểm linh lực đều là nhân tài kiệt xuất của Xà Nữ tộc, bình thường đều cùng tỷ tỷ ra vào, như hình với bóng.
Các nàng hôm nay đột nhiên xuất hiện trong cung ta, lại đột nhiên cưỡng ép mang ta đi vào địa cung.
Chuyện đột nhiên xảy ra, tất nhiên có biến. Lại thêm địa cung, trước kia Nữ Vương mẫu thân đều rất ít đi vào, tiến cũng là vì tránh né tai nạn.
Cái này khiến ta cảm thấy tỷ tỷ xảy ra chuyện.
Nghĩ tới đây, ta càng lo lắng cho tỷ tỷ.
Bởi vì lo lắng, tim ta đập nhanh như đánh trống, cảm xúc dâng trào.
Nhưng khi ta muốn rời khỏi mật thất, bỗng nhiên bị té quỵ dưới đất mười mấy danh nữ vệ binh cùng nhau ngăn cản.
"Đóa Nhã công chúa, mệnh lệnh của Nữ Vương không thể làm trái, mời ngài đừng để ta phải khó xử."
Mười nữ nhân thân phối đại đao tư thế hiên ngang, ánh mắt khẩn cầu nhìn ta.
Ta không biết người khác sẽ có cảm xúc cùng cảm tưởng thế nào, nhưng ta là không cho cự tuyệt mà chuẩn bị từ trên người các nàng nhảy tới.
Khả năng người còn chưa có đụng phải cửa ngầm mê thất, liền bị kéo trở về.
Tiết Phong vì giúp ta, kéo hai chân còn chưa khỏi hẳn cùng với các nàng chống lại, cho ta tìm cơ hội rời đi mật thất.
"Tê —— "
Tiết Phong dù sao thương thế chưa lành, không phải mấy cái này dũng mãnh thiện chiến nữ vệ binh đối thủ.
Rất nhanh, hắn bị chế phục, hoàn thành lý do các nàng muốn ta ở lại.
"Đóa Nhã, đừng quản ta, ngươi giúp ta đủ nhiều, lần này để ta giúp ngươi!"
Tiết Phong thuyết phục ta, đáng tiếc cổ bị đại đao vạch ra vệt máu, thấy ta không đành lòng, chỉ có thể dừng tay không xuất hiện ở cửa đi.
Ta không có ra ngoài, lại phóng đại nhĩ lực chính ta.
Ta nghe được phòng tối bên ngoài vang lên tiếng đánh nhau kịch liệt, còn có tiếng kêu thảm thiết của nữ nhân cùng nam nhân.
Bên trong âm thanh đao kiếm chộn rộn tiếng thét thê lương, không dứt bên tai.
Ta nghe được nhiệt huyết sôi trào, hai tay chạm vào nút bấm cơ quan trong phòng tối, do dự.
Edit by Hoang Lan Tran