Mục lục
Hẹn Kiếp Sau Gặp Lại Chàng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit by Ngao Thị

Xung quanh có vô số tiếng xì xào.

Tôi cũng mở to mắt ngay lập tức.

Có chuyện gì vậy? Đèn tắt? Có nghĩa là...

Tôi lập tức thầm nguyền rủa trong lòng.

Vì sự xuất hiện của Tiết Xán, tôi gần như quên mất mục đích đến bữa tiệc khiêu vũ lần này của mình.

Tôi nhanh chóng thu thập linh lực, bước nhanh hướng Hạ Lâm đứng trong trí nhớ.

Khi linh lực ngưng tụ trong mắt, tôi nhìn thấy một bóng người đang nhanh chóng lao về phía Hạ Lâm.

Là ma nữ đó!

Tôi lập tức chỉ ngón chân và vọt về phía Hạ Lâm trong bóng tối hỗn loạn.

Nhưng cùng lúc đó, trong bóng tối, tôi nhìn thấy ma nữ đó đã lao vào Hạ Lâm, Hạ Lâm không biết nguy hiểm đang đến gần, nhưng rõ ràng, anh ta rất sợ bóng tối, vì vậy anh ta đang hoảng sợ về phía những người chung quanh gầm lên: "Đồ ngốc! Tôi bỏ tiền ra thuê mấy người, mấy người còn không mau đi bảo vệ tôi?"

Những người xung quanh Hạ Lâm cũng vội vàng loạn hết cả lên.

Nhưng đã quá trễ rồi.

Bóng dáng của ma nữ đã chạy tới bên cạnh Hạ Lâm, mặc dù Hạ Lâm không thể nhìn thấy ma nữ, nhưng anh ta rõ ràng cảm thấy có thứ gì đó đang đến gần mình, vì vậy anh ta cuối cùng đã hét lên.

"Mau bật hết đèn pin lên cho tôi!"

Hiển nhiên, Hạ Lâm luôn đề phòng ma nữ này, cho nên mọi người bên cạnh đều mang theo rất nhiều đèn pin.

Nghe được lời Hạ Lâm nói, những người xung quanh đều hoảng sợ lấy đèn pin ra.

Khi đèn pin sáng lên, cũng giống như mấy lần trước, ma nữ đột nhiên hét lên.

Nhưng mà lần này, cô ta dường như quyết tâm giết chết Hạ Lâm, cho nên cũng không vì ánh sáng mà tránh né anh, mà là chạy nhanh, tránh đi ánh sáng của đèn pin, đồng thời nhìn thấy cô ta khéo léo, sau khi đã tránh khỏi anh sáng của đèn pin, chỉ nghe thấy tiếng rít.

"A!"

Vài người đột nhiên phát ra những tiếng hét thấu tim, và đèn pin của họ rơi xuống đất.

Toàn bộ phòng khiêu vũ lại chìm vào bóng tối.

Những người xung quanh không biết chuyện gì đang xảy ra nhưng họ vô cùng hoảng hốt khi nghe thấy tiếng la hét và mọi người chen nhau chạy ra khỏi cửa như điên dại.

Nhưng tôi lúc này cũng không quan tâm đến người khác, chỉ biết là nhanh chóng tìm kiếm bóng dáng của ma nữ.

Quả nhiên, tôi nhanh chóng nhìn thấy cô ta, tôi lấy 1 trong số những chiếc đèn pin đó, sau đó chạy về phía Hạ Lâm.

Tôi nhón chân, cả lao về phía trước mặt Hạ Lâm.

Hạ Lâm không nhìn thấy gì, chỉ cảm thấy có người xông lên trên người, không khỏi hét lên một tiếng, "A!"

Ma nữ lúc này chuẩn bị tấn công Hạ Lâm, nhưng tôi đã di chuyển nhanh hơn, đánh cô ta bằng lòng bàn tay.

Nhưng trình độ tu luyện của ma nữ quả thực không hề yếu, khi tôi đánh về phía cô ta, cô ta đột nhiên có phản ứng và nhanh chóng tránh được.

Tôicau mày, nhanh chóng thu lòng bàn tay lại, lại đánh tiếp vào ma nữ.

Cú đánh này có thể nói là đã tiêu hao hết linh lực của toàn thân tôi, ma nữ không khỏi thay đổi sắc mặt, nhanh chóng lui về phía sau vài bước, nhưng phương hướng lòng bàn tay của tôi không ngừng thay đổi, vẫn trực tiếp đánh xuống vai cô ta.

"Ầm!"

Trong tích tắc, ma nữ thốt lên một tiếng hét xuyên tim như một con thú bị mắc bẫy.

Cùng lúc đó, nhìn thấy Hạ Lẫm vội vàng chạy tới, trong tay bật đèn pin, chiếu vào ma nữ.

Lúc này ma nữ đã bị tôi đánh đến nên ớt, bị ánh sáng chiếu vào lập tức nhìn thấy da thịt thối rữa!

Nhưng cô để í nhiều như vậy, cô ta nhanh chóng chạy trốn.

Tôi cũng nhanh chóng đuổi theo.

Hạ Lẫm cũng đuổi theo, đèn pin trong tay cứ chiếu vào ma nữ, ma nữ phải né qua bên này qua bên kia, nhưng thân hình vẫn bị cháy xém mấy lần.

Đột nhiên, ma nữ như nổi điên, gầm lên một tiếng, túm lấy một người phụ nữ bên cạnh.

Tôi lập tức nghe thấy tiếng hét hoảng sợ đến thấu tim của người phụ nữ, "Ai? Là ai? Ai đang bắt tôi? Mau buông tôi ra, cô có biết tôi là ai không! Cô có biết bạn trai của tôi là ai không! Cô không muốn chết thì hãy thả tôi ra"

Giọng của người phụ nữ đột ngột dừng lại trước khi cô ấy nói xong, đồng thời, tôi đột nhiên ngửi thấy một mùi máu rất nồng.

Mặc dù những người xung quanh không nhìn thấy chuyện gì đang xảy ra, nhưng họ đều ngửi thấy mùi máu, và họ càng sợ hãi, la hét và bỏ chạy khắp nơi.

Còn tôi, bởi vì linh lực của mình, nhìn thấy rõ ràng cảnh tượng này trước mắt, không khỏi thở hổn hển, lạnh cả người.

Để ngăn không cho ánh sáng chiếu vào người, ma nữ đã thực sự xé xác người phụ nữ mà mình đang túm lấy, nội tạng rơi rụng hết, cô ta khoác lên người của người phụ nữ như một chiếc áo khoác để ngăn những ánh sáng đó không thể chiếu đến mình.

Đồng thời, cuối cùng tôi cũng nhìn thấy người phụ nữ đó là ai.

Là Lục Dao, nữ minh tinh Lục Dao mà lúc nãy Tiết Xán khiêu vũ cùng trong vũ hội.

Ai có thể ngờ vào phút cuối cùng, một nữ tử hào hoa phong nhã như khổng tước lại lập tức biến thành một cái xác lạnh ngắt.

Nhưng vào lúc này, hiển nhiên không phải lúc để xúc động, tôi lập tức tăng nhanh tốc độ, cố gắng đuổi kịp ma nữ.

Vừa đuổi theo được vài bước, tôi đột nhiên cảm thấy xung quanh mình có một cỗ linh lực mạnh mẽ, tôi quay đầu lại thì phát hiện đó là Tiết Xán.

“Tiếy xán anh muốn làm gì đây là việc của gia tộc em?” Tôi nhíu mày.

“Ma nữ này đã giết nữ nhân của tôi, tôi không nên đuổi theo cô ta sao?” Tiết Xán lạnh lùng nói.

Tôi mới hiểu ra, anh ấy là muốn báo thù cho Lục Dao sao?

Trong lòng không biết là như thế nào, nhưng lúc này không phải lúc để nghĩ tới, tôi tăng tốc đuổi theo ma nữ kia.

Nhưng ma nữ đó quả thực rất nhanh, ngay cả với năng lực của tôi cũng không đuổi kịp.

Cuối cùng vẫn là Tiết Xán, sốt ruột nhìn tôi rồi ôm tôi đuổi theo.

“Tiết Xán anh làm gì vậy!” Tôi hoảng sợ hét lên.

Tiết Xáb lạnh lùng nhìn tôi một cái, "Không phải cô muốn đuổi ma nữ kia sao? Chỉ với tốc độ của cô làm sao có thể đuổi kịp. Nếu tôi không đoán sai, cô sẽ tới bữa tiệc khiêu vũ này vì điều này đúng không?" "

Tôi kinh ngạc nhìn Tiết Xán, không biết anh ấy đoán được những chuyện này, hay là lúc trước ở Hạ gia điều tra chuyện của tôi.

“Đúng.” Tôi cau mày trả lời. Ngay khi tôi bắt đầu nói điều gì đó, tôi đột nhiên cảm thấy một con ma lực hung dữ đang tiến đến phía sau tôi.

Vừa quay đầu, liền thấy Ninh Trác cũng đuổi kịp

Trong một thời gian, tôi cảm thấy bầu không khí có một chút khó xử.

“An Tố, em không sao chứ?” Sau khi Ninh Trác đuổi kịp tôi và Tiết Xán, anh ấy lo lắng nhìn tôi, quan tâm hỏi.

Tôi đột nhiên cảm thấy Tiét Xán nắm chặt tay tôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK