Hắn thích nhất da thịt một như ngọc như tuyết của cô, thân thể cô nhỏ nhắn nhưng vô cùng non mềm, giống như sữa tươi thượng hạng vô cùng mịn màng, chỉ cần nhẹ nhàng mút một chút có thể thấy dấu vết xanh xanh tím tím, Hùng Thần Giai luôn tỏ rõ quyền ưu tiên của mình bằng phương thức ác liệt này.
Cánh môi nóng bỏng tại da thịt nõn nà tỉ mỉ gặm nhấm, lưu lại dấu vết mờ mờ tỏ tỏ, Hùng Thần Giai hung ác cẩn thận không lưu dấu hôn lại quá rõ ràng, nhưng không thể hoàn toàn không nhìn thấy. Vì vậy hắn điều hoà một chút, toàn bộ gặm ở gần phía trên giữa hai rãnh vú Tang Vãn Cách, một viên nho nhỏ màu hồng nhạt thoạt nhìn có thể sẽ không gây chú ý gì nhiều, nhưng nhìn kĩ sẽ phát hiện màu hồng này với da thịt nhẵn nhụi hồng tự nhiên có hơi khác, người nào sáng suốt nhìn một cái cũng biết là chuyện gì xảy ra.
Tang Vãn Cách cũng không nghĩ nhiều về hành động của Hùng Thần Giai, cô một lòng chỉ muốn nghĩ làm thế nào mới không bị người khác phát hiện việc này thôi, những thứ khác cô đều xem là mây trôi hết. Nếu không phải vì sức lực gặm của Hùng Thần Giai quá mạnh làm cho cô cảm thấy đau, đoán chừng hắn sẽ im hơi lặng tiếng mà làm tới cho đến khi kết thúc phim luôn —— ưmh, khi đó cô sẽ bị ăn sạch sành sanh ngay cả cặn cũng không còn.
"Ư ——" cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch, Tang Vãn Cách rên lên một tiếng, tay nhỏ bé ngay sau đó vội che miệng mình, sau đó cô cảnh giác nhìn nhìn bốn phía, thấy dường như không ai chú ý đến phía này mới chậm rãi buông tay, sau đó cúi đầu về phía đầu gấu nào đó vẫn đang miệt mài với nụ hoa trên ngực cô nhỏ giọng nói: "Đau quá, anh nhẹ chút."
"Xin lỗi..." Hùng Thần Giai lẩm bẩm xin lỗi, sau đó ở chỗ da thịt vừa bị hắn dùng sức gặm nhẹ nhàng liếm, sau đó hắn còn in lại một nụ hôn trấn an, bàn tay chậm rãi chui vào hoa huyệt khít khao của cô, đưa một tia ái dịch dính vào đầu ngón tay khinh nhờn vỗ vào, sau đó vê thành một màn ướt át, hắn mượn góc độ lại một lần nữa vào trong cơ thể mềm mại của Tang Vãn Cách, ngón tay thô ráp ma sát vách trong mịn màng tới cực điểm làm cho Tang Vãn Cách không nhịn được nhẹ giọng yêu kiều. Tròng mắt đen bởi vì thanh âm ưm đọng lòng người này, trong nháy mắt liền trở nên thâm trầm lên, hô hấp của Hùng Thần Giai cũng trở nên nặng nề theo, hắn hận hiện tại không thể xông vào trực tiếp đè cô xuống dưới thân hung hăng giày xéo một phen. "Công chúa... Nhỏ giọng một chút, em còn rên lớn tiếng như vậy coi chừng anh nhẫn nhịn không được ——" câu nói kế tiếp hắn còn chưa nói hết, nhưng cả hai đều có thể hiểu rõ ràng.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tang Vãn Cách đỏ hồng, lúc này đầu vú nhạy cảm mềm mại lại bị Hùng Thần Giai ngậm một hớp, cuối cùng cô không chịu nổi khoái cảm khổng lồ như sóng triều ập đến, hai tay vốn che miệng chợt ôm lấy cái đầu đang chôn ở bộ ngực mình, thanh âm mềm mại xen lẫn chút nức nở: "Đừng, đừng mà gấu... Sẽ bị người ta nhìn thấy... Ô ô..."
"Công chúa không kịp rồi." Hùng Thần Giai nhất thời không biết nên khóc hay nên cười, đầu bị cô ôm chặt chôn trong bộ ngực sữa mềm mại không nhúc nhích được —— được rồi, thật ra thì hắn đang vô cùng hưởng thụ. "Có anh ở bên cạnh em em còn sợ gì nữa?" Hắn làm sao để cho cô mất thể diện đây? Vốn hắn đã không xứng với cô, nội chuyện như vậy cũng đủ làm xấu mặt cô rồi, nếu hắn còn để cho cô cảm thấy mất thể diện nữa, như vậy hắn còn có tư cách gì mà nói yêu cô nữa đây? Cái hắn muốn không nhiều lắm, chỉ cần có thể quang minh chính đại ở bên cô thôi, vì mục tiêu này, mặc dù phía trước là núi đao biển lửa hắn cũng sẽ xông vào.
Tang Vãn Cách vừa nhỏ giọng nức nở nghẹn ngào vừa ôm đầu Hùng Thần Giai: "Nhưng mà, ở xung quanh đây có rất nhiều người..." Nào có ai đang ở nơi công cộng làm cái chuyện không biết thẹn thùng này chứ?
Tin tưởng hắn là một chuyện, làm chuyện như vậy lại là chuyện khác! Bây giờ vấn đề không phải là cô có tin tưởng hắn không, mà là da mặt dày hay mỏng!
Thật sự rất rõ ràng, da mặt của bạn đầu gấu nào đó dày hơn cô không chỉ gấp một trăm lần đâu.
Hùng Thần Giai bất đắc dĩ cười, hắn vừa cười trầm thấp vừa ở trong ngực Tang Vãn Cách nhộn nhạo, thở ra khí nóng phun trên da thịt nhạy cảm trước ngực cô, môi của hắn vẫn cứ chống đỡ đầu vú đỏ nhạt nho nhỏ, mỗi khi hắn mở miệng nói một chữ, bờ môi của hắn sẽ đụng phải nơi mảnh mai nhạy cảm này, mà Tang Vãn Cách cũng cực kỳ nhạy cảm nhẹ nhàng rung động. "Không có gì, anh chỉ là..... Anh chỉ là muốn chạm vào em thôi." Hắn muốn dùng chuyện này để xác định cô đang ở bên cạnh hắn là thật, và cô có chân chính giao tâm của mình cho hắn không, có chân chính nguyện ý cùng hắn ở bên nhau, sẽ không chia lìa nữa không.
Bị lay động bởi chua xót trong lời nói của hắn, Tang Vãn Cách vừa muốn khóc lại vừa muốn cười, khóc là vì hắn cho đến bây giờ vẫn còn thấy bất an về cô như thế, cười vì hắn không tự tin quá mức rồi. Nhưng cô làm sao hiểu được, một người cho dù có nhiều tự tin cách mấy đi nữa, nhưng khi đứng trước mặt người mình yêu đều thấy lo sợ, nghi hoặc lo lắng, bởi vì lòng của hắn đã triệt để giao nộp ra, và bởi lẽ hắn đã chờ đợi quá lâu rồi, cho dù bây giờ hắn đã được cô đáp lại, hắn vẫn không dám tin tưởng hoàn toàn.
Tình yêu làm cho người ta trở nên vô cùng hèn mọn, nó lựa chọn ai, người đó nhất định phải phục tùng.
Bàn tay mềm mại nhỏ bé chậm rãi sờ sờ mái tóc đen của Hùng Thần Giai, khuôn mặt nhỏ nhắn cố nén xấu hổ hạ thấp đầu xuống in lên trán hắn một nụ hôn, giọng nói Tang Vãn Cách nhỏ đến dường như nghe không rõ: "Em sẽ không rời xa anh nữa... Ừ, sẽ không..." Lần này đổi lại là cô tới nắm tay của hắn, hai người sẽ không buông nhau ra nữa, hai người có thể hạnh phúc hơn nữa không? Có không, dù cho tất cả gian nan hiểm trở ngăn trước mắt, hai người có thể cùng dắt tay nhau vượt qua hết tất cả?
Hùng Thần Giai vừa mừng vừa sợ, nghe được Tang Vãn Cách thổ lộ làm cho hắn kích động muốn nhảy dựng lên la thật to, sau đó tuyên bố cho mọi người biết cô gái hắn đang ôm trong tay này, là của hắn, là của Hùng Thần Giai hắn đấy! Trên thế giới này chỉ có một người đàn ông là hắn có thể danh chánh ngôn thuận có được cô, đoạt lấy cô! Những người khác thì không thể, bất luận là ai cũng vậy thôi!
Tang Vãn Cách rõ ràng cảm thấy người đàn ông cao lớn trong lòng mình đang rất run rẩy, trong lòng cô lại thấy thương tiếc nhiều hơn, quỷ thần xui khiến liền ôm hắn thật chặt, ngay cả ngón tay của hắn vẫn còn ở trong cơ thể cô càn quấy cô cũng quên mất.
Nhưng Hùng Thần Giai thì không quên! Lúc đầu đúng là hắn kích động, hưng phấn nhưng về sau, hắn chỉ muốn áp công chúa của hắn xuống dưới thân mà giày xéo mấy trăm lần, không có giường cũng không vấn đề gì!
Đang lúc hắn cực độ hưng phấn, trong nháy mắt, trên màn ảnh đột nhiên đen lại, tròng mắt đen nhanh chóng xoay qua nhìn, phát hiện phim đã sắp kết thúc, hắn khẽ hôn nụ hồng trước ngực Tang Vãn Cách một cái, Hùng Thần Giai cẩn thận từng li từng tí đưa ngón tay từ trong hoa huyệt ấm áp rút ra, sau đó đưa đầu lưỡi từ từ mút sạch sẽ ngón tay giữa đang dính đầy dịch trong suốt mang hương vị ngọt ngào —— mặc dù bốn phía vẫn tối đen, nhưng Tang Vãn Cách vẫn thấy được hành động của Hùng Thần Giai, khuôn mặt nhỏ nhắn mới vừa bình thường bây giờ lại ửng hồng, mắt to chớp chớp, vừa muốn nhìn lại không dám nhìn Hùng Thần Giai.
Sau đó bạn gấu nào đó động tác cực kỳ nhanh nhẹn, chỉnh lại áo ngực của cô ngay ngắn, bao lại đôi vú tròn an toàn, rồi lại cài nút áo trước ngực cho cô, cuối cùng không quên hôn thêm một cái, từ đầu tới cuối tốc độ nhanh đến kinh người. Đợi đèn trong rạp chiếu phim đều bật sáng, Hùng Thần Giai cũng vừa lúc thu dọn xong đồ ăn vặt với thức uống của hai người —— hắn tính thời gian vô cùng hoàn mỹ, làm Tang Vãn Cách nhìn thấy cũng phải trợn mắt há hốc mồm.