"Ư... Gấu....." Trừ kêu tên của hắn, Tang Vãn Cách dường như không còn nói được gì khác.
Hùng Thần Giai cũng không dễ dàng gì, hắn thở thô gấp nắm lấy cái mông trắng của người yêu, nhẹ nhàng vê bấm, ngón tay ở trong cơ thể trợt nước như tơi khoáy động, không nhịn được dò xét di chuyển khắp mọi nơi, cảm thụ nếp uốn dầy đặc khít khao bọc lấy đầu ngón tay mình thật tuyệt diệu, chỉ mới như thế, hắn dường như có thể tưởng tượng ra được khi hắn ở trong cơ thể cô thì càng mất hồn hơn đến thế nào! "Ngoan... Mở chân lớn ra thêm chút nữa... Đúng, như vậy... Ngoan... Ngoan ngoãn dạng chân ra, chúng ta làm thật nhanh để mau về nhà ——"
Cái miệng nhỏ nhắn ngậm thật chặt, mặc dù trong lòng không vui, nhưng Tang Vãn Cách biết thà cứ để hắn làm nhanh mới có thể kết thúc sớm chuyện này, ở chỗ này càng lâu lại càng nguy hiểm, nguy cơ bị người ta phát hiện lại càng lớn. Cho nên, dù khuôn mặt nhỏ nhắn mắc cỡ đỏ bừng, nhưng cô vẫn chịu đựng cảm giác xấu hổ mở hai chân trắng mịn ra, khiến ngón tay gấu có thể dễ dàng tiến vào hơn.
Tiếng rên rỉ đáng yêu càng trở nên ngọt ngào hơn khi Hùng Thần Giai đút thêm ngón thứ ba vào, tiếng rên ngọt ngào đến mức khiến Hùng Thần Giai thiếu chút nữa đã quăng mũ cởi giáp đầu hàng. Hắn âm thầm trấn tỉnh lại, bàn tay nâng cái mông nhỏ hướng lên phía trên người hắn cọ xát, làm cho dâng trào của hắn cũng theo ngón tay cùng nhau ở bên cạnh hoa huyệt của cô ma sát, cái miệng hắn cũng dùng lực cắn lấy hai đóa hoa yêu kiều, đói khát khó nhịn hận không thể nuốt Tang Vãn Cách vào trong bụng cho thỏa lòng.
Mắt sáng híp lại, đầu nhỏ xụi lơ ở trên vai Hùng Thần Giai, suối tóc dài vốn cuốn thành một búi, giờ phút này đã xõa ra rơi xuống trên bả vai trắng noãn như ngọc của cô, trắng đen hai màu đối lập rõ ràng như thế, làm cho người ta quả thật không thể hô hấp. Cô nhu nhược nằm trong ngực Hùng Thần Giai, đỉnh đầu nho nhỏ đặt trên bả vai hắn, cánh môi đỏ tươi kiều diễm như muốn rỉ máu, thỉnh thoảng yêu kiều truyền ra vài tiếng thở dốc mê người, tay nhỏ bé nắm thành quyền đặt trên lưng Hùng Thần Giai, cặp chân thon dài mảnh khảnh như hình chữ nhất để qua một bên, làn váy dài che lại cảnh xuân bên dưới, chỉ có tiếng nước róc rách bên tai không dứt tỏ rõ giờ phút này cô đang say trong tình dục không thể tự thoát ra được.
Hùng Thần Giai cũng nhịn không được sắp nổ tung rồi, nếu như không phải hắn sợ chưa đủ ướt, mà bản thân lại quá mức vội vàng sẽ làm bị thương cô..., hắn đã sớm mạnh mẽ tiến công rồi, làm gì còn phải nhịn thành bộ dạng huyệt thái dương nổi đầy gân xanh muốn bùng nổ như vậy chứ?!
"Cho anh... Công chúa, cho anh được không?!" Hắn thành khẩn từ trước ngực Tang Vãn Cách ngẩng đầu lên, tha thiết hỏi, một giọt mồ hôi thật to lăn từ trên trán xuống, cái áo màu trắng trên người có lẽ đã ướt đẫm, chỉ bấy nhiêu cũng đủ thấy hắn đã nhẫn nại nhiều đến thế nào.
Mắt to say mê chớp chớp, hàng lông mi y như cánh quạt nhỏ lay động trên khuôn mặt trắng nõn, Tang Vãn Cách ôm lấy lưng Hùng Thần Giai, mê mê man man gật đầu.
Được sự cho phép, bạn gấu của chúng ta nhất thời vui mừng quá đỗi, hận không thể ngay lập tức vác súng xung trận, nhưng cho dù Tang Vãn Cách đã đồng ý, hắn vẫn có chút lo lắng, thân thể cô yếu ớt hơn nhiều so với hắn thì ai cũng rõ ràng, mặc dù so với phụ nữ bình thường thân thể cô nhạy cảm hơn nhiều, nhưng hắn cũng không dám làm bừa hay thử nghiệm, hắn luôn cảm thấy nếu sơ sẩy sẽ làm bị thương cô. Vì vậy bạn gấu nào đó liền suy nghĩ một chút, đưa tay nâng mông trắng của cô lên rồi chậm rãi để xuống, làm cho quy đầu của hắn từ từ chia mở hai cánh hoa ra, sau khi đã chen hết một đầu vào, hắn liền ôm cái đầu nhỏ của Tang Vãn Cách mà hôn.
Cô vốn đang mơ mơ màng màng, bây giờ lại bị Hùng Thần Giai hôn như vậy cô càng ngây người hơn. Cái miệng nhỏ nhắn chỉ biết ngây ngốc giương lên, hai bàn tay nhỏ bé vô ý thức ở trên lưng của bạn gấu nào đó buông lỏng ra, đầu lưỡi thơm mềm bị Hùng Thần Giai cuốn lấy nuốt vào trong miệng hắn, lại hút lại cắn, bàn tay lúc nãy giày vò trong tiểu huyệt mềm mại của cô, giờ lại đang bắt lấy một bên vú mềm, cứ như vậy dùng lực xoa nắn.
Hiện tại cả người Tang Vãn Cách bị sức nặng đè lên, còn ở giữa hai chân lại đang từ từ thiêu đốt, Hùng Thần Giai cong đầu gối lên, chống hai chân của cô càng mở rộng hơn —— hắn rất cẩn thận, tuyệt đối sẽ không làm đau cô, nhưng cũng làm cho cô không cách nào tránh thoát, chỉ có thể ngoan ngoãn mặc hắn khi dễ.
Tang Vãn Cách chỉ cảm thấy nhột, từ sâu trong thân thể từ trong ra ngoài đều nhột, cô giương cái miệng nhỏ nhắn ngây ngốc cho hắn hôn, mặc cho Hùng Thần Giai để đầu lưỡi nóng bỏng của hắn ở trong cổ họng cô dời sông lấp biển liếm tới liếm lui, thậm chí là liếm qua mỗi một cái răng của cô, cô cũng mặc kệ hắn muốn làm gì thì làm, vòng eo mềm mại không nhịn được hơi cử động, muốn đem vật cứng rắn tráng kiện lửa nóng phía dưới ăn hết vào trong miệng huyệt, nhưng trong tiềm thức cô lại có chút sợ.
Hùng Thần Giai ở trên người cô mè nheo thật lâu, rốt cuộc vẫn chỉ tiến vào một cái quy đầu, ngược lại dịch mật ngọt ngào đã không chịu nổi kích thích như vậy nữa mà chảy hết ra ngoài, thấm ướt cả phân thân của Hùng Thần Giai vô cùng bóng loáng. Bộ vị tương giao của hai người tản mát ra mùi hương vô cùng dâm mỹ sắc tình, không khí bốn phía dường như cũng nhiễm phải màu sắc tình dục này.
Bị sự nóng lòng của Tang Vãn Cách làm cho dở khóc dở cười, hắn vừa mừng vì cô cũng gấp gáp, nhưng cũng buồn bởi vì mình bị ma sát mà dục vọng càng thêm bành trướng, trời mới biết hắn có bao nhiêu khát vọng muốn lập tức vọt vào trong cơ thể cô ngay, nhưng kết quả hắn nhường nhịn cô, mà cô lại không cần!
Ở trên cánh môi kiều diễm ướt át khẽ hôn một cái, Hùng Thần Giai thu hồi đôi tay đang vuốt ve trên người cô lại, cầm lấy vòng eo mảnh khảnh của Tang Vãn Cách, từ từ ấn cô xuống, nhưng ai biết lần thứ nhất tiến vào lại bị lệch, thân thể mềm mại rên lên một tiếng rồi ngã gục xuống, phần đầu vốn đã tiến vào cũng trượt rơi ra đụng vào đỉnh phấn hạch nhạy cảm mềm mại làm cho Tang Vãn Cách uyển chuyển nức nở.
Tiếng rên rỉ này thành công biến lửa dục của Hùng Thần Giai thành lửa cháy lan ra đồng cỏ, hắn thật sự nhịn không được rồi! Để một cái tay đỡ thân thể giai nhân mềm mại xụi lơ, một cái tay khác thăm dò vào dưới váy, trợ giúp hung khí của mình, rồi lại tìm nơi đào nguyên lửa nóng mà từ từ cắm vào.
Theo hắn tiến vào, đôi tay Tang Vãn Cách không nhịn được bắt lấy bờ vai hắn, hoa huyệt mềm mại không tự chủ được bao lấy vật to dài chặt hơn, cô kẹp chặt làm cho Hùng Thần Giai tiến lùi đều không được. "A —— a —— ư..." Cô kêu thành tiếng, lại theo bản năng muốn nhịn lại, chỉ cảm thấy trong thân thể có cái gì nóng bỏng dường như muốn đả thương cô lại không an phận nhảy lên, mỗi một cái như có sinh mệnh mạch đập, cách cô quá gần, bởi vì thân thể đang cùng một chỗ, lòng của hai người dường như cũng gắn kết thật chặt chẽ với nhau.
Trên đất vừa bẩn vừa cứng rắn, Hùng Thần Giai không muốn để cho Tang Vãn Cách nằm xuống, dù sao cô cũng nhẹ giống như sợi lông vũ, lại nói tư thế như vậy cũng lại có một loại thú vị khác.
Chỉ thấy hắn dễ dàng nâng lên để xuống eo Tang Vãn Cách, coi như tạm thời áp chế khẩn cấp. Nhưng đôi mày rậm lại lập tức nhăn lại, không phải vì cái gì khác, mà chỉ bởi vì hai bầu vú non mềm ở trước mắt hắn nẩy lên nẩy xuống gọi mời, nhưng hắn vẫn không đụng tới!