Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Trong lúc mọi người vẫn đang mơ hồ, đầy hoài nghi...
Có một người tự cho mình thông minh, nhỏ tiếng đưa ra giải thích.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Nhất định là Lăng đại thiếu gia không thích người con gái xấu xí xụng hì kia, nên cô ý tìm một cô gải cực kỳ xinh đẹp, để trút ra sự bất mãn của anh ấy đối với cuộc hồn nhân trước đó.
Nếu không, sao lại xuất hiện một vị phu nhân xinh đẹp như vậy?
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Mà đây cũng nói rõ một điều là Lăng đại thiếu gia rất xem trọng người con gái trước mắt này
Hạ An Nhiên không quan tâm mọi người nghĩ thế nào, dựa vào lòng Lắng Mặc, không vui nói, “ Em cũng rất tò mò, em rõ rằng đã là người của anh rồi, còn cần phải ghen ghét đỗ kị với ai, hay là nói xấu ai?"
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Sau đó liếc Mễ Thiên Thiên một cái. 66 Sau này khi hãm hại ai, nhớ phải điều tra rõ ràng thân phận của người khác. Không phải ai, cô cũng có thế vụ oan giá họa, cô cho rằng, cổ có chỗ dựa thì có thể đổi trắng thay đen hay sao?”
Sắc mặt Mễ Thiên Thiên khó coi.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Con tiện nhân này có Lăng đại thiếu gia bảo vệ, tất cả sự hãm hại của cô ta đều trở nên vô nghĩa rồi.
Hơn nữa lúc này Lăng đại thiếu gia rõ ràng là đang muốn chính cô tả vì con tiền nhân này.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Nhớ đến những người phụ nữ bị Lăng Mặc xử lý trước đây đều kết cục vô cùng thảm hại, sợ hãi nhìn về phía Giang Nhụy Nghiên, cầu xin, “ Nhụy Nghiên, cứu tớ với!"
Giang Nhụy Nghiên nghe thấy lời này, có chút vẻ phức tạp hiện trên khuẩn mặt. Mọi người đều biết, Mễ Thiên Thiên là người của cô ta, không đúng ra nói một câu thì cũng sẽ không bỏ qua được.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Giang Nhụy Nghiên đối diện với Lăng Mặc nói, “ Sự việc hôm nay, có lẽ chỉ là một sự hiểu lầm nhỏ... tính cách của cổ ấy có hơi, kích động, nhưng tâm địa không xấu, Lăng Mặc, nề mặt em, tha cho cô ấy một lần được không?"
Hạ An Nhiên thấy thanh mai trúc mã của Lăng Mặc đứng ra...
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Sau đó, lại bắt đầu đau đớn ôm lấy tay, khóc thút thít,
Anh xem, tay của em sung đổ lên hết rồi, hu hu hu, ... nhất định là bị thương bền trong rồi."
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Mọi người: “..........
Cô bị thương cái shit ấy!
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Lăng Mặc rõ ràng biết được con mèo hoang nhỏ này đang giả vờ, nhưng nhìn thấy cánh tay kia đỏ lên, sắc mặt băng lãnh, “Đặng đến người của tôi, tự nhiên sẽ không bỏ qua.
Giang Nhụy Nghiên ngày người,
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Cô đã đứng ra nói chuyện rồi, nhưng Lăng Mặc vì người phụ nữ kia không cho cô chút mặt mũi
Mễ Thiên Thiên càng sợ hãi, cả người ngã khụy xuống.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Con tiên nhân đáng chết này không biết đã hạ thuốc gì cho Lăng Mặc, đến Giang nhị tiểu thư cầu tình cũng vô dụng.
Cô ta thật sự xong đời rồi!
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Có làm loạn thêm nữa cũng chỉ khiến cô ta khó xử mà thôi. Nhớ đọc truyện trên ТгцуeлАРР.cом* để ủng hộ team nha !!!
Lúc này bảo vệ đi đến, không khách khi lôi Mễ Thiên Thiên hồn bay phách lạc, không muốn tranh luận nữa đi xuống.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Ảnh mắt Hạ An Nhiên nhẹ nhàng nhìn theo bóng lưng Mễ Thiên Thiên bị lôi đi, đột nhiên mở miệng mềm mại nói với Lăng Mặc.
Có điều, em vẫn phải cảm ơn cô ấy, trước đó dùng danh nghĩa Nhị tiểu thư Giang gia, giúp em xử lý không ít người phụ nữ nhìn trùng anh, nếu như để một mình em đi cảnh cáo thì sẽ vô cùng vất vả.”
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Mọi người có mặt ở đây đều là người thông minh.
Rất rõ ràng, Mễ Thiên Thiên vốn dĩ là muốn đến chỉnh đến Hạ An Nhiên, nhưng không ngờ được rằng, người ta có Lăng đại thiếu gia chống lũng.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Hơn nữa, nghe lời nói này của Hạ An Nhiên, mọi người sao lại không hiểu được ẩn ý trong đó?
Trước đây Mễ, Thiên Thiên chắc chắc cũng từng làm qua chuyện giống như này! Lấy danh nghĩa Giang nhị tiểu thư, bắt nạt những người phụ nữ có ý với Lăng đại thiếu gia.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Giang Nhụy Nghiên ở một bên, sau khi vẻ mặt trầm xuống một lúc, khuôn mặt trí thức mang theo vẻ thương xót.
Đứng trước Lăng Mặc xin lỗi, “ Em thật không nghĩ đến, cô ấy tự mình dùng danh nghĩa của em, làm xằng làm bậy... Hôm nay nếu như không phải anh giúp em chỉnh đốn cô ấy, không biết cô ấy sau này còn lấy danh nghĩa của em mà làm chuyện quá đáng hơn nữa không."
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Chương 117: Đem cô gái xung hỉ xấu xí kia xử lí.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Giang Nhụy Nghiên nói những điều này rất thông minh. Coi như hôm nay Lăng Mặc xử lí Mễ Thiền Thiên, hoàn toàn là giúp cô.
Hạ An Nhiên cười cười, ân cần nhắc nhở, "Sau này cổ Giang kết bạn vẫn phải mở mắt sáng ra. Không phải lần nào cũng gặp được vận may giúp đỡ"
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Giang Nhụy Nghiên nắm chặt tay, rõ ràng là cô đang nói chuyện với Lăng Mặc, nhưng Hạ An Nhiên lại trả lời ... như thể vừa rỗi cổ xin lỗi Hạ An Nhiên vậy.
Nhưng Giang Nhụy Nghiên vẫn kìm chế được cảm xúc của minh, vẻ mặt ôn nhu. "Cảm ơn vì đã nhắc nhở."
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Lặng Mặc vừa xử lí xong chuyện ồn ào ở đây, trực tiếp đưa tay ôm eo con mèo hoảng nhỏ rời đi.
Những vị khách nam vốn là xem náo nhiệt, khi hai bên rồi đi cũng liền tản ra, chỉ là trong lòng có chút ghen tị, Lăng Mặc có phúc có được người phụ nữ xinh đẹp tuyệt hảo đến như vậy.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Nhưng mà .... Vẫn còn khách nữ chưa tan, một nữ khách thì thào nói: "Tưởng thiếu gia Lăng Mặc không thích gần phụ nữ, không ngờ đàn ông trên đời ai cũng giống nhau. ' Cô gái kia đúng là hồ li tinh”
Chà, chúng ta ai cũng nhìn ra cô ấy chính là hồ li tinh, chỉ có đàn ông, có mắt như mù, không nhìn ra được"
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Cũng không phải chứ, cô Giang tốt như vậy, Lăng Thiếu gia còn không biết hưởng" Bùi Kì thấy Hạ An Nhiên bị Lăng Mặc kéo đi, vốn cũng muốn rời khỏi nơi này. Nhưng không ngờ, một đám người này lại tiếp tục nói xấu bạn của cô.
Bùi Kì thờ ơ nói: "Lăng Thiếu Gia làm sao lại không thích phụ nữ được? Chỉ là, một người phụ nữ không đủ xinh đẹp thì không thể lọt vào mắt anh ấy."
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Cô bỏ lại những lời này, trực tiếp rời khỏi đám đông.
Nhiều khách nữ ánh mắt lóe lên tia lửa, Giang Nhụy Nghiên năm chặt quần áo của mình, ánh mắt liếc nhìn bóng lưng Hạ An Nhiên.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Dưới mắt cô lóe lên một màu lạnh lẽo, không hợp với khí chất cũng như vẻ tri thức của cô một chút nào ...
Đi được vài bước, Lăng Mặc nhéo nhéo cái eo mảnh khảnh của con mèo hoãng nhỏ, nói giọng dạy dỗ " Chỉ biết gây chuyện"
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Hạ An Nhiên giơ móng vuốt đáp trả. “Tôi làm sao phải gây chuyện? Rõ ràng là bọn họ muốn làm khó tôi, tôi đang bảo vệ mình thôi. Hơn nữa, tôi đảm đương vị trí là vỡ chính thức của anh, phải ra vẻ một chút, để tránh một số phụ nữ ở đó nghĩ rằng có cơ hội thay thế được vị trí của tôi”
Cho dù Lăng Mặc không tới giúp đỡ, thì cô cũng nhất định xử lí được Mễ Thiển Thiền.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Cô chỉ muốn nói với những người phụ nữ có dã tâm ở đó rằng không thể tùy tiện thương nhớ người đàn ông của cô.
Lăng Mặc nhìn thấy thái độ có chút tức giận muốn bảo vệ đồ ăn của mèo hoang, khóe miệng vô tình gợi lên một đường cong.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Sau khi Triệu Phó Tổng bảo an ninh xử lý Mễ Thiên Thiên, ông ấy đi theo, nhìn thấy Thiếu gia của mình, anh ấy cứ ôm chặt Hạ An Nhiên, vẻ mặt có chút phức tap.
Bạn đầu ông chỉ nghĩ người phụ nữ này chỉ là lọt vào mắt xanh của thiếu gia, được thiếu giả đưa đến bữa tiệc, rồi khiêu vũ mở màn.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Nhưng vừa rồi, thiếu gia thậm chí còn không nể mặt Giang Nhụy Nghiên, chỉ để giúp đỡ cho người phụ nữ này. ТrцуeлАРР.cом trang web cập nhật nhan*h nhất
Nghĩa là cây cổ thụ này cuối cùng cũng đã nở hoa, động lòng với phụ nữ.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Triệu Phó Tổng nghĩ đến cuộc gọi ngày hôm qua ...
Thiếu phu nhân mà Thiếu gia nói, thật ra là người trước mặt ông đúng không?
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Hôm qua còn tưởng rằng, là cô gái xấu xí đó, cảm thấy khẩu vị của thiếu gia rất mặn.
Nghĩ đến người phụ nữ xấu xí kia, Triệu Phó Tổng vẻ mặt trịnh trọng, thân là cánh tay phải của Thiếu gia ông đương nhiên phải giải quyết những vấn đề cho Thiếu gia, phải giúp Thiếu gia đối phó với người phụ nữ phiền phức ở nhà.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Vì vậy, Triệu Phó tổng chủ động lên tiếng. " Thiếu gia, tôi sẽ cho nhà họ Hạ một số quyền lợi, để họ đưa cô gái xấu xí đó rời đi, kẻo người phụ nữ đó tiếp tục làm bẩn mắt anh."
Cũng giống như những người khác, Triệu Phó Tổng không nghĩ rằng cô gái xấu xí kia và người đẹp trước mặt lại là cùng một người,
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Hạ An Nhiên nghe vậy lập tức đề nghị: * Ông muốn tôi rời đi, thì cho Hạ gia lợi ích để làm gì? Bọn họ không xứng! Trực tiếp đưa cho tôi "
Triệu Phó Tổng vẻ mặt nghi hoặc, “Đưa cho cô ?”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Hạ An Nhiên cười ngọt ngào, “Đúng vậy, tôi là cô gái xấu xí mà Hạ gia đem đi xung hỷ. Ông đưa tiền cho tôi, tiết kiệm chiết khấu. Thật là siêu tiết kiệm.
Triệu Phó Tổng sững sờ. Nhìn Hạ An Nhiên như bị sét đánh Người phụ nữ xinh đẹp này sao có thể giống với người phụ nữ xấu xí kia? Có khi nào ông ta bị mů?
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Chương 118: Người nào đó không vui
Truy cập TruyệnApp để đọc truyện nhanh nhất!
Chỉ là Hạ An Nhiên vẫn mang vẻ mặt nghiêm túc, không có vẻ gì là đang nói dối, Triệu Phó Tổng trầm mặc hồi lâu.
Ông ấy nhỏ giọng để xác minh, " Cô là Hạ An Nhiên?"
Truy cập TruyệnApp để đọc truyện nhanh nhất!
Hạ An Nhiên vô tội chớp chớp mắt, "Đúng vậy, nếu không thay tên hay đối họ, tôi chính là Hạ An Nhiên."
Triệu Phó tổng: “...”
Truy cập TruyệnApp để đọc truyện nhanh nhất!
Triệu Phó Tổng cảm thấy thế giới này có chút bí ẩn, các cô gái xấu xí đều có thể tự biến hóa?
Chẳng lẽ thiếu gia không thích phụ nữ xấu nên đem cô ấy đi phẫu thuật thẩm mỹ sao? Chỉ e rằng thời gian quá ngắn, làm sao có thể.
Truy cập TruyệnApp để đọc truyện nhanh nhất!
Lăng Mặc nhìn con mèo hoang nhỏ cố ý trêu chọc
Triệu Phó Tổng, hung hăng nhẻo eo cô, " Đừng làm loạn nữa."
Truy cập TruyệnApp để đọc truyện nhanh nhất!
Hạ An Nhiên ngoan ngoãn cầu xin lòng thương xót, "Tôi không làm loạn, anh đã nói tôi là vợ của anh, không ai cho rằng tôi là Hạ An Nhiên, tôi chỉ muốn trêu chọc bọn họ."
Sau đó, hắn liếc nhìn Triệu Phó Tổng còn chưa hết kinh kinh ngạc, hừ một tiếng," Sự thật là như vậy, là ông không bình thường."
Truy cập TruyệnApp để đọc truyện nhanh nhất!
Lăng Mặc là người có gu thẩm mỹ tốt cũng chẳng thể hiểu nổi nhan sắc hiện tại của cô.
May mắn thay, những người khác vẫn bình thường
Truy cập TruyệnApp để đọc truyện nhanh nhất!
Cô ấy là một phụ nữ xinh đẹp dịu dàng, dễ thương và ngoan ngoãn Lăng Mặc bắt gặp ảnh ghét bỏ của còn mèo hoang nhỏ, liền nhéo mạnh eo cổ.
Hạ An Nhiên sắp khóc, hung hăng nói: "Anh không thể nhéo tôi chỗ khác sao? Thắt lừng của tôi bị anh làm sưng lên."
Truy cập TruyệnApp để đọc truyện nhanh nhất!
Lăng Mặc chậm rãi nói: “ Thịt nhiều, cảm giác thích"
Hạ An Nhiên: “.
Truy cập TruyệnApp để đọc truyện nhanh nhất!
Cảm giác thích cái đầu anh. Rõ ràng là nói cô béo.
Và hành động "Kề tại nói nhỏ" của Hạ An Nhiên và Lăng Mặc đã lọt vào mắt của Triệu Phó Tổng .…....
Truy cập TruyệnApp để đọc truyện nhanh nhất!
Triệu Phó Tổng nghĩ, ông ấy nên chủ động rời đi, ông không muốn ở lại để ăn cơm chó thêm phút giây nào nữa, chỉ là ... mới đi vài bước. Lăng Mặc lại ngăn cản ông ấy, "Vừa rồi ông có chuyện gì muốn nói với tôi? " Triệu Phó Tổng mới nhớ tới việc quên báo cáo. "Tôi đã liên lạc với trợ lý riêng của ạnh, nói rằng ngày mai anh sẽ trở lại tập đoàn, cậu ấy sẽ nhanh chóng từ nước ngoài trở về"
Lăng Mặc gật đầu “ Tôi biết rồi”
Truy cập TruyệnApp để đọc truyện nhanh nhất!
Triệu Phó Tổng nói xong, xoay người rời đi,
Hạ An Nhiên vẻ mặt nghi hoặc, " Triệu Phó Tổng nói vậy là có ý gì? Anh quay trở lại tập đoàn? Anh không nghỉ ngơi sao? Anh định làm gì?"
Truy cập TruyệnApp để đọc truyện nhanh nhất!
Lăng Mặc nghe xong lời của con mèo hoang nhỏ, hai mắt tối sầm lại.
Lúc vừa rồi anh phát biểu, còn có thứ gì hấp dẫn con mèo hoang nhỏ hơn anh? ТrцуeлАРР.cом trang web* cập nhật nhanh nhất
Truy cập TruyệnApp để đọc truyện nhanh nhất!
Đến nỗi cô còn không biết anh nói gì. Vẻ mặt của Lăng Mặc lập tức trở nên không hài lòng.
Hạ An Nhiên nhạy bén nắm bắt được cảm xúc của đối phương, lo lắng kéo cánh tay anh, "Tôi có nói gì sai không?" Nhưng ... Lăng Mặc chỉ lạnh lùng ôm eo cô, không nói lời nào.
Truy cập TruyệnApp để đọc truyện nhanh nhất!
Hạ An Nhiên lại càng thêm rối loạn, cô cảm thấy mình thật phiền phức, những điều đáng buồn là cổ thậm chỉ còn không biết mình đã nói sai cái gì... ....
Sau đó, nhiều vị khách lớn đến chào Lăng Mặc.
Truy cập TruyệnApp để đọc truyện nhanh nhất!
Hạ An Nhiên trong lòng đang khó xử, chỉ có thể cố gắng thể hiện là một bình hoa đẹp đẽ với tất cả phong thái, đứng cạnh Lăng Mặc gật đầu cười với người khác,
Lúc này một vị khách chào hỏi Lăng Mặc nhịn không được tỏ mò và hỏi Lăng Mặc "Cô gái này là ai?"
Truy cập TruyệnApp để đọc truyện nhanh nhất!
Lăng Mặc liếc mắt nhìn con mèo hoang nhỏ đang ngoan ngoãn bên cạnh, bâng quơ nói "Chỉ là bạn gái thôi."
Hạ An Nhiên: “…” 66
Truy cập TruyệnApp để đọc truyện nhanh nhất!
Cô ấy cư xử tốt như vậy, còn tên mất trí bệnh hoạn vẫn còn tức giận.
Nghe này, giới thiệu kiểu gì thế này! Lúc trước cô ấy là vợ, nhưng bây giờ chỉ là bạn gái l
Truy cập TruyệnApp để đọc truyện nhanh nhất!
Bất công, cô phải đòi lại công bằng.
Chương 119: Chọc ghẹo.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Tiệc rượu còn chưa kết thúc, Lăng Mặc đã đưa con mèo hoàng nhỏ rời đi.
Ngồi trên xe, Hạ An Nhiên liếc ngang nhìn người bên cạnh một cái, vẻ mặt tên điên này trở nên thầm trầm, tâm trạng của anh ta hình như vẫn như cũ không thoải mái lắm.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Trái tim Hạ An Nhiên đập thình thịch, lén lút lấy điện thoại ra, chuẩn bị tìm Bùi Kỳ, muốn nhờ cô ấy tham mưu cho mình một chút, làm sao để dỗ dành được tên điên kia, cầu xin cuộc sống hèn mọn đáng thương.
Chỉ là, mở điện thoại ra, đã thấy Bùi Kỳ gửi một đống tin nhắn đến. [Bùi Kỳ: Diêm vương sống V5 a, điên cuồng bảo vệ vợ luôn] [Bùi Kỳ: Nói, rốt cuộc làm sao cô có thể thu phục được Diêm vương sống vậy?] [Bùi Kỳ: Chị em à, nếu cô xuất bản ra một cuốn sách, chắc chắn ăn khách lắm!]
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Hạ An Nhiên đọc những tin nhắn này mà cảm thấy đau đầu.
Cô thu phục được tên điên này lúc nào?
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Còn xuất bản sách
Làm sao để cầu xin cuộc sống hèn mọn đáng thương trong tay kẻ điên kia?
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Hạ An Nhiên chạnh lòng trả lời. [Hạ An Nhiên: Chị em à, cậu tỉnh táo lại đi, Hôm nay mình với anh ta là vợ chồng, vinh nhục cùng nhau, anh ta giúp mình là điều đương nhiên..
Hạ An Nhiên: Hơn nữa, anh ta cũng không phải là điển cuồng bảo vệ vợ mà là điên cuồng bắt nạt vợ!] [Hạ An Nhiên: Mình hiện giờ đang run bần bật đây, không biết đã đắc tội chỗ nào tên đàn ông lòng dạ hẹp hòi này, cảm thấy cái mạng nhỏ này sắp đi toi rồi.]
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Sau khi Hạ An Nhiên liên tục gửi tin nhắn, cuối cùng bên Bùi Kỳ cũng trả lời rồi. [Bùi Kỳ: Không cần lo lắng, làm sai việc, chúng ta liền chọc gheo, một lần không được thì hai lần, chọc ghẹo đến khi anh ta lên thì thôi, lúc đấy cậu được cứu rồi! ] Hạ An Nhiên nghẹt thở vì đọc tin nhắn này.
Bùi Kỳ không thể nói được cách của con người bình thường sao?
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Hạ An Nhiên không muốn nghe cô ấy lừa bịp nữa, lặng lẽ cất điện thoại đi. Sau đó, liếc nhìn Lăng Mặc.
Nghĩ rằng nam nữ đều có đạo đức, ân cần một chút chắc không sai.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Hạ An Nhiên nhỏ giọng họ một cái, quan tâm nói, “ Hồm nay anh đứng lâu như vậy, có phải là chân có chút khống thoải mái không, tối giúp anh mátxa một chút?"
Thế nhưng…........
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Lăng Mặc chỉ lạnh nhạt nhìn cô một cái, không trả lời.
Trái tim Hạ An Nhiên càng lo lắng.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Cô đều đã chủ động ân cần như vậy rồi, tên điên này còn không thèm để ý.
Bụng dạ người đàn ông này không thể rộng lượng hơn được sao?
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Sau khi Mễ Thiên Thiên bị bảo vệ lôi ra ngoài, Giang Nhụy Nghiên cảm thấy không còn mặt mũi nào nữa, liền trực tiếp rời khỏi tiệc rượu.
Sau khi về đến nhà, vốn dĩ chuẩn bị trực tiếp đi lên phòng ở trên lầu thì nhìn thấy mẹ mình đang ngồi ở phòng khách.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Đại phu nhân Giang gia mẹ của Giang Nhụy Nghiên, nhìn đứa con gái đầy khí chất của mình một cái, “ Mẹ đã biết chuyện xảy ra trong bữa tiệc rồi.”
Vẻ mặt Giang Nhụy Nghiên ngưng trệ.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Chuyện tốt không ra khỏi cửa, chuyện xấu thì đồn đi xa. Nhớ* đọc truyện trên ТгцyeлАРР.cом để ủng hộ team nha !!!
Hôm nay cô không bảo vệ được Mễ Thiên Thiên, còn bị con tiện nhân đó áp chế, nhất định có không ít người đem chuyện này làm trò cười.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Giang Nhụy Nghiên nhíu mày, “ Chuyện này con không xử lý tốt
Mẹ biết con từ nhỏ đã thích Lăng Mặc, mà Lăng Mặc cũng chỉ tiếp xúc với một người con gái là con, mẹ và bố của con, vốn còn nghĩ đến chuyện liên hôn cho con với Lăng Mặc..." nói đến đây, Giang đại phu nhân thở dài một hơi, “ Không nghĩ tới, cậu ấy lại xảy ra chuyện!"
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Giang Nhụy Nghiên nắm tay, “ Nhưng hôm nay anh ấy khỏe rồi t
Ánh mắt Giang đại phụ nhân thâm trầm, “Chỉ còn lại 2 tháng mà coi là khỏe rồi sao?”
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Giang Nhụy Nghiên ngày người, khuôn mặt lộ vẻ không thể tin nổi, “ Mẹ, mẹ nói gì cơ? Hôm nay anh ấy còn xuất hiện ở tiệc kỷ niệm hàng năm, hơn nữa còn đọc diễn văn, nói muốn quay trở lại Tập đoàn Lăng thị mà.” “Tin tức này hiện nay không có nhiều người biết, nhưng chắc không lấu nữa, sẽ bị truyền ra ngoài thôi.” Ánh mắt Giang đại phu nhân trào phúng, “ Chỉ còn lại thời gian 2 tháng, cậu ta không dưỡng bệnh cho tốt, còn muốn quay trở lại tập đoàn Lăng thị, cũng đủ giày vò rồi.”
Sau khi nói xong những lời này Giang đại phu nhân từ trên sô pha đứng lên, đi đến bên cạnh Giảng Nhụy Nghiên, cầm lấy tay cô vỗ vỗ.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Mẹ đem chuyện này nói với con, chính là mong con đừng để ý đến cậu tả nữa, chỉ là một người sắp chết mà thôi... con à, hãy nhìn về phía trước.
Chương 120: Tìm thấy chưa?
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Giang Nhụy Nghiên quay trở về phòng.
Trong đầu vẫn là tin tức nặng nề mà mẹ vừa mang đên.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Cô thực sự không thể ngờ được rằng, một người đàn ông quyết đoán và mạnh mẽ như thế, chỉ dựa vào sức lực của bản thân đã đưa Tập đoàn Lăng thị đi đến đỉnh cao...
Sao lại chỉ còn thời gian 2 tháng nữa cơ chứ?
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Theo lẽ thường, đối với một người sắp chết, thì cô thật sự không cần phải để tâm nhiều như vậy.
Cô vẫn sẽ có một tương lại rộng mở.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Nhưng trong lòng Giang Nhụy Nghiên lại cực kỳ không cam tầm.
Ánh mắt Giang Nhụy Nghiên thậm sâu, Người mà tôi nhìn trúng, cho dù sắp chết, tôi cũng phải có được!”
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Sau đó.....
Lại nghĩ đến Hạ An Nhiên.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Trên khuôn mặt nữ tính dịu dàng mang theo tia độc ác, Một đứa con gái tầm thường, dựa vào đâu mà muốn tranh với tôi.”
Thông qua một số chuyện xảy ra hôm nay, Giang Nhụy Nghiên có thể đoán ra được, Hạ An Nhiên chắc không phải là người có xuất thân hiển hách gì đó.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Nếu không thì lúc cô ta tranh chấp với Mỗ Thiên Thiên đã lỗ ra rồi.
Chắc là không phải.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Điều này nói rõ, sau lưng cô ta chỉ có một mình Lăng Mặc, cũng chỉ là bình hoa mà thôi.
Cô ta sẽ thua một bình hoa sao?
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Giang Nhụy Nghiên nắm chặt tay lại.
Lăng Mặc cô ta nhất định sẽ có được.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Còn bình hoa kia, cô sẽ làm cho nó vỡ nát đi!
Hạ An Nhiên quay trở lại phòng. 10 giờ rồi, vẫn chưa thấy Lăng Mặc từ thư phòng trở vê.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Trong lòng như có một con dao, làm cô căn bản không thể ngủ được, cứ lăn qua lăn lại trên giường.
Mở điện thoại lên, ánh mắt rơi trên tin nhắn cuối cùng mà Bùi Kỳ gửi đến.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Mặt đỏ đến tận mang tai, thì thầm, “ Chọc ghẹo sao rồi?”
Nhưng trong mắt của Lăng Mặc hiện nay, cô chính là đứa con gái xấu xí thì chọc ghẹo thế nào? Hạ An Nhiên đột nhiên nhớ đến thuốc cao đen, trong mắt phát sáng, " sao mình lại quên vụ này được chứ
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Lăng Mặc nhìn thấy khuôn mặt sưng phù này của cô, nói không chừng sẽ thương hoa tiếc ngọc, không tức giận nữa.
Lập tức chạy vào nhà vệ sinh, tìm lọ thuốc cao đến của cô..........................
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Lăng Mặc từ thư phòng quay lại, liền nghe thấy tiếng động trong nhà vệ sinh. Đi qua thì thấy con mèo hoang nhỏ đang lật tung cái tủ, không biết là đang tìm cái gì.
Lăng Mặc nhìn bóng lưng nhỏ bé của con mèo hoang nhỏ đang bận rộn, nghĩ đến hôm nay bởi vì cô không nghe anh đọc diễn văn mà tức giận...
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Đột nhiên, thầm cười nhạo chính mình, anh từ lúc nào đã trở lên ấu trĩ như vậy?
Đem con mèo hoang nhỏ này giữ cạnh bên người đã rất tốt rồi.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Sau khi Lăng Mặc nghĩ thông suốt, gọi con mèo nhỏ một tiếng, hỏi, “ tìm gì thế?"
Hạ An Nhiên giật mình một cái, quay đầu lại thì thấy Lắng Mặc đang dựa vào cửa nhà vệ sinh, sau khi chớp mắt vài cải, đáp, “ tôi đang tìm thuốc mỡ bôi phù mặt...” Cập nhật chương mới nhất tạ*i VietWriter
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Lăng Mặc nhăn mặt, “ tìm thuốc mỡ làm gì?”
Hạ An Nhiên, không muốn tiếp tục vòng vo nữa, mở miệng trực tiếp ai oán, “ Tôi không biết đã chọc giận anh chỗ nào, nên muốn để khuôn mặt sưng phù lại lần nữa, để anh nhìn cho vui mắt thì sẽ bớt giận.”
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Lăng Mặc có chút bất ngờ.
Không nghĩ tới, con mèo hoang nhỏ cũng biết dỗ anh bớt giận.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Xoa trán, vẫn có chút để ý hỏi, “ Lúc tôi đọc diễn văn thì cô làm gì?”
Hạ An Nhiên buột miệng nói, “ Tìm tiểu tình nhân của anhl
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Sau khi nói xong, ý thức được không đúng, ngại ngùng bụp miệng, nhỏ giọng giải thích, “ Cải đổ... anh nghe nhầm rồi, tôi là... đi tìm Bùi Kỳ.
Lăng Mặc nhìn dáng vẻ luống cuống của con mèo nhỏ, vốn dĩ tâm trạng không vui, trong khoảnh khắc này liền biến mất.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Hóa ra, con mèo hoang nhỏ này còn làm một “ việc quan trọng" khác trong lúc anh đọc diễn văn.
Ảnh mắt Lăng Mặc sẫm lại, bước vào nhà vệ sinh, từng bước lại gần cô. Hạ An Nhiên có chút hoảng loạn, cô nhìn chằm chằm tiểu tình nhân của anh ta, anh ta nhất định cực kỳ không thoải mái đi?
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Bây giờ là muốn giết cô sao?
Càng nghĩ càng bất an, vô thức lùi lại phía sau, những phía sau là bồn rửa tay, căn bản là không còn đường lui...
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.