Nhưng tại sao cậu ta lại có cảm xúc?"
Chỉ cần Lăng Mặc dùng đầu óc suy nghĩ một chút là được rồi, hiểu rằng nếu để Hạ Mộng Nhi thay thế Hạ An Nhiên, sự xúc phạm đấy sẽ không còn nữa.
Có thể nói đối với người ngoài, người xung hỷ đáng lẽ là Hạ Mộng Nhi, nhưng chính Hạ An Nhiên đã tính toán để mình thay cho Hạ Mộng Nhi xung hỷ.
Bây giờ điều cần làm là đưa Hạ Mộng Nhi một lần nữa trở về vị trí ban đầu
Lăng Mặc khi còn sống đời sống thực vật và Lăng Mặc khi tỉnh dậy hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau.
Một người là con trai bị bỏ rơi của Lăng gia, người còn lại là người nắm quyền trong tập đoàn Lăng Thị.
Hạ Đức Hải không đành lòng để cô con gái cả ưu tú đến xung hỷ cho Lăng gia, chỉ vì muốn con gái của mình có thể tìm kiếm và dựa dẫm vào một người đàn ông tốt hơn
Bây giờ ngay khi Lăng Mặc tỉnh lại, Hạ Đức Hải đã cảm thấy đây là cơ hội cho con gái lớn của mình.
Vốn dĩ Hạ Đức Hải cảm thấy chuyến đi lần này đến Lăng gia nhất định thắng lợi, ông ấy xác định Lăng Mặc sẽ chấp nhận để Hạ Mông Nhi thay thế Hạ An Nhiên xung hỷ để giữ thể diện, biến lời "sỉ nhục" ban đầu thành "lời nói hoa mỹ".
Tuy nhiên, tình hình bây giờ là như thế nào?
Hạ Đức Hải tức giận hồi lâu, nhìn vào Hạ Mộng Nhi "Con bé kia, rốt cuộc đã nói gì với con?"
Hạ Mộng Nhi gương mặt trông có vẻ phức tạp.
" Lăng Mặc chỉ sống được hai tháng nữa" "Hai tháng? Làm sao có thể?" Hạ Đức Hải ánh mắt đầy u ám, "Bố hiểu rồi, là do Hạ An Nhiên tham lam, muốn lừa con thôi"
Hạ Mộng Nhi ngạc nhiên, “Cô ta nói dối con?”
Hạ Đức Hải ậm ừ: “Nếu Lăng thiếu gia chỉ sống được hai tháng, hơn nữa chỉ là một đứa con trai bị bỏ rơi của nhà họ Lăng, thì tại sao lại có nhiều người quyền cao chức trọng trong tập đoàn Lăng Thị lại đến thăm ngay khi vừa tỉnh dậy chứ?
Sắc mặt của Hạ Mộng Nhi khó cọi sau khi biết mình bị lừa "Không ngờ Hạ An Nhiên lại có thể nói ra những lời như vậy để có thể ở lại Lăng gia”
Hạ Đức Hải tràn đầy cảm xúc tiêu cực, "Vốn tưởng rằng con bé ấy ngoan ngoãn, nhưng không ngờ lại là một kẻ hám danh lợi.
Nếu biết trước sẽ như vậy, bố đã không đưa con bé đó vào Lăng gia"
Hạ Mộng Như thở lại " Tiền tài luôn làm mờ mắt con người.
Hạ An Nhiên như vậy cũng là điều dễ hiểu"
Hạ Đức Hải vẻ mặt tàn nhẫn, "Hừ, con bé đó nghĩ mình có thể vượt ra khỏi tầm kiểm soát của bố sao? Đừng có mà mơ tưởng"
Xử lí con bé kia chẳng phải rất dễ dàng hay sao? Bố đang nắm trong tay điểm yếu của Hạ An Nhiên.
Vốn dĩ tưởng không cần dùng tới, nhưng hiện tại nó muốn chiếm địa vị của con gái bố, vậy đừng trách người cha này độc ác.
Nhìn thấy dáng vẻ u ám của Hạ Đức Hải, Hạ Mộng Nhi biết rằng mình không cần phải lo lắng về điều đó nữa, và cha cô chắc chắn sẽ dọn đường cho cô.
Chỉ là một cô gái tầm thường mà thôi, không xứng trở thành đối thủ của Hạ Mộng Nhi!
Bây giờ, người cần phải lo lắng là Thiếu gia Lăng Mặc.
Hạ Mỗng Nhi bắt đầu phân tích tình hình hiện tại.
"Lăng thiếu gia vẫn còn tức giận chuyện lần trước, vì vậy chúng ta phải tìm cơ hội càng sớm càng tốt nói lại lập trường của mình trước mặt Lăng thiếu gia để anh ấy hiểu được tấm lòng của chúng ta và gửi lời xin lỗi của Hạ gia đến anh ấy".
Đến lúc đó Lăng thiếu gia đương nhiên sẽ có lựa chọn chính xác nhất.
Hạ Đức Hải gật đầu tán thành," Con phải tăng tốc, bây giờ Lăng thiếu gia tỉnh lại, không biết có bao nhiêu gia tộc muốn con gái của mình đến bên cậu ta.
Lợi thế của chúng ta là An Nhiễn vẫn chiếm vị trí quan trọng ở Lăng gia
Việc bọn họ phải làm bây giờ là đặt lại vị trí cũ cho hai cô con gái càng sớm càng tốt.
Con gái lớn của ông là người xứng đáng được hưởng vinh hoa, về phần Hạ An Nhiên, cô chỉ là một cô gái xuất thân từ cô nhi viện, đến lúc xong mọi việc, nhận một khoản tiền như vậy là quá tốt rồi..