Nói thẳng ra thì chính là hầm giam để dành cho việc “ tư hình”.
Vị trí ở nơi vô cùng hẻo lánh, nằm cách rất xa với nhà chính của Lăng gia.
Bình thường trong ngày rất ít khi có người đi qua nơi này.
Sau khi đến một cái sân hoang tàn, vệ sĩ áp giải Hạ An Nhiên vào trong.
Trong sân có một đám người mặc đồ đen.
Sau khi má Liễu tới, có một người áo đen trong nhóm người bước tới vị trí trong góc, đã kích hoạt công tác ở đây.
Trên mặt đất ở sân vốn dĩ là một mảnh đất trống, ngay tức thì liền có một cánh cửa tự động mở ra, xuất hiện một con đường đi xuống dưới hầm.
Có vài người áo đen đi đến trước mặt vệ sĩ, tiếp nhận Hạ An
Nhiên từ trong tay bọn họ.
Sau đó, đưa Hạ An Nhiên xuống dưới căn hầm.
Đi theo con đường xuống phía dưới, một cơn gió lạnh cảm đạm thổi qua mặt, làm thần người nhịn không nổi mà bắt đầu run lên.
Dưới đất có một không gian rộng lớn.
Vừa đi xuống dưới, điều đầu tiên hấp dẫn tầm mắt chính là một căn phòng lớn rộng ít nhất 50m2.
Toàn bộ ở đây đều là dụng cụ dùng hành hình sắc lạnh.
Hạ An Nhiên nhìn thấy những dụng cụ dùng hành hình này, cơ thể run rẩy, nhìn về phía má Liễu đi xuống cùng với cô, chỗ này của các người là giam giữ người phi pháp"
Ánh mắt má Liễu lộ vẻ khinh thường, “ Cô đang nói pháp luật với tôi sao?” đang nói, không khách khí đi lên phía trước tát Hạ An Nhiên một cái, “ Cô thì có tư cách gì hả?”
Sau đó, đưa cho người mặc áo đen một ánh mắt, “ trước tiên trói cô ta lại
Người mặc áo đen lập tức kéo Hạ An Nhiên qua một bên.
Sau đó dùng một sợi dây xích nặng, không hề nể tình đem
Hạ An Nhiên trói lại.
Mạnh Lệ vẫn luôn theo sau má Liễu, sau khi xuống nơi này, đã bắt đầu không rét mà run.
Trước kia cô ta đã biết rằng Lăng, gia có một nơi như này, nhưng hôm nay là lần đầu tiên đến đây, ma quái như này thật sự rất khủng bố.
Má Liễu nhìn Mạnh Lệ, “ Cô chắc chắc muốn phụ trách việc thẩm vấn cô ta?” Tuy rằng trước đây Mạnh Lệ là trợ thủ của quản gia nhà chính.
Nhưng trợ thủ vẫn là trợ thủ, đến nay cô ta vẫn chỉ là một quản lý công việc nội bộ mà thôi, một người phụ trách việc nhỏ bé cho nhà chính.
Cô ta cũng có dã tâm của mình.
Mà dã tâm của cô ta cần được chống đỡ nhiều hơn từ vị trí của cô ta trong Lăng gia.
Bây giờ chính là cơ hội của cô ta.
Tiếp xúc với một mặt u tối của Lăng gia, thì vị trí của cô ta tại Lăng gia cũng sẽ được nâng đến vị trí cao hơn.
Mạnh Lệ nóng lòng muốn thử, ánh mắt lỏe ánh nhìn âm u lạnh lẽo, “ Dì cũng biết, trước đây tôi đã từng phải chịu thiệt dưới tay của người phụ nữ này, hơn nữa lần này là tôi phát hiện ra cô ta hạ độc Thiếu gia, công việc thẩm vẫn cô ta giao cho tôi là thoả đáng nhất.
”
Má Liễu chính là đã đoán ra ý đồ của cô ta nên lần này mới không ngăn cản để cô ta đi cùng đến hầm giam.
Hơn nữa!.
.
Cũng là để cô ta tiếp xúc một chút với một số điều bí mật ở
Lăng gia.
Mả Liễu vỗ vào vai Mạnh Lệ một cái, “ Vậy thì mau moi một số chuyện từ trong miệng cổ ta ra, khiến cô ta trở thành bản đạp cho đôi chân của cô.
Ảnh mắt nheo lại, “Đã đến hầm giam thì không hỏi đến thủ đoạn, chỉ cần kết quả cuối cùng.
”
Vẻ mặt Mạnh Lệ lạnh lẽo u ám, “ Tôi biết.
”
Ở đây, Cô ta muốn trừng phạt Hạ An Nhiên như nào cũng được
Cô ta muốn để cho Hạ An Nhiên trước đây đã từng đem đến cho cô ta sự sỉ nhục phải bồi thường gấp trăm gấp nghìn lần!
Má Liễu nhìn vẻ mặt Mạnh Lê, không nói nhiều nữa, liền trực tiếp rời đi.
Trong căn hầm, cũng chỉ còn lại Mạnh Lệ với mấy người mặc đồ đen.
Mạnh Lệ thuận tay với lấy chiếc roi da nhỏ đang treo trên tưởng, từng bước đi đến trước mặt Hạ An Nhiễn đang bị xích lại.
Từ trên cao nhìn xuống Hạ An Nhiên vô cùng hung ác, lộ ra nụ cười lạnh, “ Lúc đầu, khi cô ép tôi phải xin lỗi, có từng nghĩ đến chuyện sẽ có một ngày phong thủy luân chuyển không?"
Lúc nói, không chút do dự ra tay, đánh một roi lên lưng Hạ An Nhiên một cách độc ác.
Phong thủy luân chuyển: ý muốn nói không có chuyện gì là mãi mãi cả sẽ có lúc nó phải thay đổi.
.