Chương 219: Chỉ là trò chơi của bọn họ
Nhìn thấy ánh mắt giận dữ của con mèo hoang nhỏ, Lăng Mặc lại bóp chặt gò má mềm mại của cô, "Hôm nay ồn ào cả một này rồi, chúng ta trước tiên nghỉ ngời đi......!Sáng mai sau khi bụi bặm lắng xuống, đi tiếp cũng không muộn."
Hạ An Nhiên ngột ngạt nhìn Lăng Mặc.
Nhìn thấy dáng vẻ lãnh đạm và bình tĩnh của Lăng Mặc, cơn tức giận của cô từ từ tan biến.
Bây giờ đi tiếp cũng không có ích gì, Lí Nhân nhất định sẽ không thừa nhận, lại còn bứt dây động rừng.
Tuy nhiên, Hạ An Nhiên lại liếc nhìn bàn tay đang ôm
Hiện tại chỉ có thể nhịn.
má cô của Lăng Mặc, không vui hỏi: "Sao anh cử nhéo tôi vậy?"
Lăng Mặc động tác véo ban đầu thay đổi nhanh chóng sang chọc vào má cô, khẽ nói: "Tôi rất muốn chọc khi nhìn thấy mặt của cô."
Hạ An Nhiên muốn khóc.
Đây là nhân quả tuần hoàn
Khi Lăng Mặc còn sống đời sống thực vật, cô thích chọc vào mặt anh ấy.
Sau khi Lăng Mặc tỉnh dậy, phong thủy đã thay đổi và cô trở thành người bị chọc ngoáy.
Hạ An Nhiên trái tim như bị tắt nghẽn, uất ức nhắc nhở cô, "Anh có thể chọc, nhưng có thể để tôi đúng dậy trước được không? Anh là một người đàn ông to lớn như vậy đè lên người tôi thấy không thoải mái, muốn ói."
Lăng Mặc nhanh chóng đứng dậy, thực sự không muốn bị nước axit tấn công lần nữa.
Hơn nữa, sau khi ngồi dậy, Lăng Mặc cảm thấy dù ban ngày đã thay quần áo nhưng trên người vẫn có mùi, nên quay đầu đi tắm một lần nữa.
.
||||| Truyện đề cử: Nữ Phụ Pháo Hôi Muốn Độc Sủng |||||
Nhìn thấy Lăng Mặc chuẩn bị đi tắm, Hạ An Nhiên không khỏi sở sờ vị trí lồng ngực của mình, trên mặt lộ ra vẻ nghi hoặc.
"Sao gần đây luôn cảm thấy buồn nôn?"
Đột nhiên cô trừng mắt, lộ ra vẻ hoảng sợ.
"Thân thể của mình sẽ không có chuyện gì, đúng không?"
Hạ An Nhiên là một người rất luyến tiếc sinh mệnh của mình
Cô nhíu mày thật sâu, dứt khoát quyết định, "Không được, phải dành thời gian để đi kiểm tra sức khỏe"
Chỉ là...!không thể không nghĩ về những gì Lí Nhân đã làm.
Bất giác nhìn về hướng phòng tắm.
Theo đạo lí mà nói, khi Lăng Mặc biết ai là người đầu độc mình đáng lẽ phải kích động.
Người khác chính là muốn lấy mạng của anh ấy.
Nhưng, tại sao Lăng Mặc lại cư xử bình tĩnh như vậy?
Lăng Mặc căn bản không đặt nặng vấn đề này trong lòng mình chút nào!
Hạ An Nhiên phải thán phục, "Anh ấy vẫn ổn."
Nhìn xem, đối mặt với biến cố lớn như vậy, người ta cũng ổn định, tâm không chút rối loạn.
Lăng Trạch, phòng khách lớn của tòa biệt thự.
Lí Nhân đang ở trong phòng ngủ, ngồi trên ghế số pha, tiện tay lật xem album quần áo.
Đây là ảnh quần áo từ một cửa hàng đặt may
Nhưng, lật từng trang, bà ta không thể hiểu được gì cả.
Vừa rồi trong lúc dùng bữa tối, Miêu Kha đã cho bà ta xem một đoạn tin nhẵn.
Hạ An Nhiên đã nắm được một bí mật của Lăng Mặc và nếu bí mật này rơi vào tay bà ta, liệu bà ta có thể kiểm soát Lăng Mặc?
Đến lúc đó, nhị phòng của bác thứ sẽ làm gì? Bất quá chỉ là một vật hi sinh mà thôi.
Lí Nhân không thể kìm được sự phấn khích của mình khi nghĩ đến điều này.
Lại liếc nhìn đồng hồ, đã chín giờ.
Miêu Khạ nói ra ngoài để nghe ngóng chuyện này, nhưng đến bây giờ vẫn chưa trở về, hiệu suất công việc thực sự căng ngày càng thấp.
Đúng lúc này, chuông điện thoại đột nhiên vang lên.
Đó là điện thoại của Miêu Kha.
Sau khi kết nối, Lí Nhân hỏi: "Chuyện bí mật của Lăng Mặc, thuận lợi không?"
Miêu Khạ ở đầu bên kia điện thoại nói với giọng điệu hơi bối rối, "Bà chủ, đã xảy ra chuyện "
Lí Nhân không thích sự giọng điệu của Miêu Kha lúc này,” Đã xảy ra chuyện gì, cô bình tĩnh trước cho tôi, quan trọng là phải nằm được bí mật "
Miêu Kha bình tĩnh lại một lúc, khó khăn nói: " Không có bí mật gì cả, đây chính là trò chơi giữa Thiếu gia và người phụ nữ đồ!".