Chương 218: Mèo hoang nhỏ tức giận.
Cho đến khi cúp điện thoại, Hạ An Nhiên vẫn giữ nguyên tư thế bị Lăng Mặc đè ở dưới thân.
Hoàn toàn không ngờ rằng sự việc lại thuận lợi hơn trong dự liệu.
Có vậy liền khai ra người đứng phía sau? “ Có điều, Miêu Kha này là ai?” Hạ An Nhiên đột nhiên dùng khuôn mặt hung dữ chất vấn Lăng Mặc, lẽ nào là người phụ nữ yêu anh nhưng không có được anh, nền bây giờ quay lại trả thù anh?”
Lăng Mặc ném điện thoại lên bàn, dùng sức nắm lấy cái miệng nhỏ hay nói nhảm của con mèo hoang nhỏ.
Hạ An Nhiên bị đau nhìn Lăng Mặc, “ Tôi nghi ngờ hợp lý, không được à?”
Lăng Mặc: “ Cô đây là đang nghi ngờ không có đầu
Vẻ mặt Hạ An Nhiên ngại ngùng.
Người đứng phía sau có lẽ là người trong Lăng gia, làm sao có thể là người ngoài chứ.
Chất vấn của cô ban nãy, rõ ràng là sự nghi ngờ không có não không thông minh.
Có điều, vẻ mặt Hạ An Nhiên hoài nghi, “ Vậy cô ta là ai?"
Đôi mắt Lăng Mặc tối đen, nói ra thân phận của đối phương, “ Miêu Kha, trợ lý sinh hoạt của phu nhân phòng lớn.”
Hạ An Nhiên mở to mắt.
Miêu Kha là người của Đại phu nhân Lý Nhân?
Vậy thì, người đứng phía sau là Lý Nhân?
Hạ An Nhiên buột miệng nói ra, “Đại phu nhân là người kích động không có não không giống như người dám ra tay với anh!”
Trước đây đã từng tiếp xúc qua với Lý Nhân vài lần, mỗi lần bả ta đều bị Lắng Mặc chửi thánh chó.
Người như thế dám ra tay với Lăng Mặc sao?
Lăng Mặc: “ Kích động không có não, cũng không cản trở bà ta vì lợi ích mà mạo hiểm.”
Hạ An Nhiên: “..........!
Lời của tên điên này cũng rất có lý.
Bây giờ nội bộ Lăng gia tranh giành kịch liệt, đại phòng và nhị phòng đều muốn có được vị trí gia chủ
Lăng gia, tiếp quản tập đoàn Lăng thị.
Nhưng vị trí này chỉ có một.
Hơn nữa, từ hành vi cử chỉ của Đại phu nhân cũng có thể nhìn ra, dã tâm của bà ta hừng hực, việc chồng bà ta nắm giữ vị trí gia chủ là điều tất yếu.
Lúc Lăng Mặc là người thực vật, bà ta cố ý làm khó, đem cô gái xấu xí là cô nhét qua đây xung hỉ.
Hơn nữa, sau khi Lăng Mặc tỉnh lại, còn chạy đến trước mặt Lăng Mặc diễu võ dương oai.
Chưa từng nghĩ đến, Lăng Mặc tỉnh lại vẫn như cũ là vương giả.
Lý Nhân lần này không những không có được lợi ích mà còn trở mặt với Lăng Mặc.
Dưới tình huống hiện tại, Lý Nhân chắc chắn nghĩ rằng Lăng Mặc ghét bà ta, lo lắng Lăng Mặc sẽ thiền vị giúp đỡ Nhị phòng.
Đôi mắt lưỡi liềm của Hạ An Nhiên mang theo lửa giận.
“Bà ta cho rằng anh là kẻ ngáng đường bác Cả trở thành gia chủ nền cố tình muốn loại bỏ anh.
Về phần tôi, chắc là không thoải mái lúc đầu tôi đã không phải hợp hạ độc với Hạ Đức Hải, nghĩ rằng tôi đã đứng về phía anh, thuận thế cũng muốn trừ khử tôi.”
Lúc đầu Hạ An Nhiên cũng từng nghi ngờ Lý Nhân.
*
Nhưng bà ta và Hạ Đức Hải có quen biết, Hạ Đức Hải hạ độc Lăng Mặc một khi bị phát hiện, người đầu tiên bị nghi ngờ chính là bà ta.
Chỉ cần Lý Nhận có chút thông minh, sẽ không làm chuyện ngu ngốc như vậy.
Cho nên, trước đây Hạ An Nhiên vẫn luôn nghi ngờ Nhị phòng.
Có một số người nhìn thì có vẻ lương thiện, nhưng ai mà biết được phía sau bọn họ che giấu bộ mặt thầm hiểm nào.
Nhưng xem ra, cô đã đánh giá cao trí tuệ của Lý Nhân mà đánh giá thấp sự ác độc của bà ta.
Hạ An Nhiên nghĩ đến Lý Nhân hết lần này đến lần khác ra độc Lăng Mặc, còn tính kế cô, lửa giận bùng lên.
Cũng không để ý đang bị Lăng Mặc đè lên, giận dữ muốn đứng lên.
Lăng Mặc nhìn con mèo hoang nhỏ nhe nanh múa vuốt muốn đứng lên, nhíu mày chất vấn, "Cô đây là muốn làm gì?”
Con mèo nhỏ Hạ An Nhiên tức giận nói, “ Tôi tìm Lý Nhân tính sổ!”
Lăng Mặc không khách khí nâng má của con mèo hoang nhỏ lên, * Miêu Kha còn chưa bắt được đã đi tìm bà ta? Cô cho rằng bà ta sẽ thừa nhận sao?”
Hạ An Nhiên:
Cũng đúng, người ác đâu dễ dàng thừa nhận bản thân mình làm chuyện ác?
Nhưng trong lòng vẫn vô cùng không cam tâm, “ Biết bà ta chính là người đứng phía sau, tôi liền tức giận!”
Ngày tháng còn lại của Lăng Mặc vốn không còn nhiều, bà ta còn tàn nhẫn ác độc như vậy muốn hạ độc anh ấy chết sớm hơn.
Thật quá xấu xa!!!.