Tạ Lẫm cúi đầu nhìn Chu Uyển Doanh, ngón tay cái nhẹ nhàng mơn trớn gò má cô, trong ánh mắt anh còn có sự đau lòng mà Tần Chiếu không thể hiểu được, anh nói: "Trước đây không có ai làm chỗ dựa cho em ấy, em ấy đã phải đi một mình chịu rất nhiều khổ cực." Tần Chiếu nhìn dáng vẻ của Tạ Lẫm là biết anh đã yêu sâu đậm, anh ta có hơi lo lắng mà hỏi: "Nhà cậu..." Tạ Lẫm chẳng quan ngại gì, anh nói: "Không cần phải quan tâm. Uyển Uyển theo...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.