“Sau này chồng tôi qua đời, sức khỏe tôi không tốt nên cuộc sống cũng rất khó khăn, dần dần cũng cắt liên lạc với Uyển Doanh. Cho đến mấy năm trước, con gái tôi cũng tốt nghiệp đi làm thì cuộc sống của tôi mới đỡ hơn chút.” “Mấy năm trước tôi từng trở về thôn Lạc Vân một chuyến nhưng lại không gặp được Uyển Doanh. Nghe hiệu trưởng nói với tôi là Uyển Doanh trốn đi rồi.” Tạ Lẫm ngẩng đầu nhìn sang Trần Huệ Vân. Dùng chữ trốn này quá nặng rồi, nặng đến mức Tạ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.