Không biết là do uống thuốc hay là do bị bệnh mà cả người Chu Uyển Doanh không còn chút sức lực nào. Cô ngồi trên thảm, nhìn Tạ Lẫm cầm đôi tất nhung của cô tới, nhỏ giọng nói: “Đây là tất em mặc khi ngủ.” Tạ Lẫm mặc kệ cô mặc đi ngủ hay đi bình thường, anh thấy đôi tất này dày nhất, anh ngồi xổm xuống, kéo chân Chu Uyển Doanh qua, vừa xỏ vào cho cô vừa nói: “Bây giờ còn đẹp cái gì, còn cần cơ thể không?” Chu Uyển Doanh không dám phản...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.