Chu Uyển Doanh nói: "Em cũng mới dậy không lâu." Vừa ngủ dậy đã thấy Tạ Lẫm, cô không nỡ rời mắt đi, cũng không nỡ rời khỏi lòng anh. Cô đưa tay ôm hông Tạ Lẫm, vùi mặt vào áo ngủ sạch sẽ của anh, ngửi mùi hương sữa tắm mát lạnh trên người anh, cô lưu luyến không muốn buông tay. Tạ Lẫm cũng ôm thắt lưng cô, cúi đầu hôn nhẹ lên mái tóc cô một cái, thấp giọng hỏi: "Mới sáng sớm mà em làm sao vậy?" Chu Uyển Doanh lắc đầu, nói nhỏ: "Không có...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.