Hắn chỉ là một tu sĩ Tông cảnh, nào đâu phải là Thánh giả chân chính.
Sắc mặt Thiên Huân quận chúa trắng bệch như giấy vàng, mạnh mế giậm chân đuổi theo sau.
Lục Tâm Nhan sững sờ, ánh mắt phức tạp, trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì cho tốt.
Sắc mặt của Cao bàn tử thì như tro tàn, không ngừng lắc đầu cảm thán. Hắn thật sự nhìn nhầm rồi a, tên Tịch Thiên Dạ này không phải là ngôi sao sáng chói †rong tương lai mà thật sự lại là một con mảnh thú thời Hồng Hoang a.
Bọn người Tần Tư Bội, Hồ Càn Dương, thập thất hoàng tử Hướng Nghị Tuần, Lâm Khuyết Thành đều ân thầm mừng rỡ, họ căn bản không ngờ Tịch Thiên Dạ lại tự mình tìm đường chết như thế. Thật ra bọn họ thật sự sợ Tịch Thiên Dã sẽ gia nhập Thế Giới Hắc Ám, vì nếu hắn bị bọn họ bức bách mà gia nhập Thế Giới Hắc Ám thì bọn họ tuyệt đối sẽ không có kết quả tốt.
Hơn nữa nếu tương lai Tịch Thiên Dạ thật sự có thể tu thành Thánh giả thì tất cả mọi người đều sẽ gặp xui xẻo rồi.
Nhưng hiện tại, Tịch Thiên Dạ đã không còn đường nào có thể đi, trên trời dưới đất còn nơi nào chứa chấp hắn được nữa?
"Dù cùng toàn bộ người trong thiên hạ là địch thì đã sao?"
Trần Nguyên Thủy chậm rãi phục hồi tỉnh thần lại, nhìn ra phía bên ngoài phòng khách, tà tà cười nói: "Thú vị thú vị, thật sự thú vị, người như vậy cả đời này ta rất ít gặp. Tịch Thiên Dạ, hy vọng ngươi có thể dưới tầng tầng ám sát của Thế Giới Hắc Ám mà sống lâu một chút, đừng chết quá nhanh. Tốt nhất ngươi có thể trưởng thành đến mức độ đủ tư cách để ta ra tay. Thật ra ta cũng rất muốn biết Tiên Thiên Thánh Mầm đến cùng có bao nhiêu bất phàm.
Tịch Thiên Dạ rời khỏi yến hội, bộ dạng có chút châm biếm. Không ngờ mình lại bị một đám thanh thiếu niên vây quanh đe dọa nửa ngày trời, đã bao nhiều năm rồi chuyện giống vậy chưa từng xảy ra, nói đến chắc cũng ngàn năm trước, vào thời điểm hắn vừa chuyển sinh đến Trái Đất.
Hắn có chút tĩnh mịch lắc đầu một cái, Tịch Thiên Dạ hắn một đời chưa từng đem bất cứ người hay sinh linh nào làm đối thủ của mình?
Thứ có tư cách làm đối thủ của hắn vĩnh viễn chỉ có một, đó chính là thứ bên trên tầng trời kia, thiên đạo tối cao vĩnh hằng bất hủ.
“Tịch Thiên Dạ."
Thiên Huân quận chúa từ phía sau đuổi tới, khuôn mặt tinh xảo tràn đầy lo lắng cùng hoảng loạn.
Nàng căn bản không nghĩ tới sự việc lại náo loạn đến mức đọ này, khiến nàng có chút bất ngờ. Nếu sớm biết thì nàng đã không dẫn theo Tịch Thiên Dạ đến tham gia cuộc hội tụ của đám thượng tầng xã hội. Không, chính xác là nàng sẽ không dẫn hắn đến buổi đấu giá của Thiên Bảo Cung.
“Tịch Thiên Dạ, hiện tại chúng ta về học viện đi, nên báo việc này cho mấy vị trưởng bối trong học viện để họ †ìm kiếm biện pháp." Thiên Huân quận chúa lo lắng nói.
Những thế lực có ý muốn bóp chết Tịch Thiên Dạ chiếm hơn nửa Lan Lăng Quốc này; hơn nữa Thế Giới Hắc Ám cũng có kế hoạch săn giết hắn, coi như lên trời xuống đất cũng chẳng có chỗ nào dung thân a.
Nàng hiện tại còn lo lắng không biết trên đường về bọn họ có bị ám sát hay không.
Tịch Thiên Dạ hơi có chút bất ngờ nhìn Hướng Thiên Huân quận chúa. Đến lúc này mà Thiên Huân quận chúa vẫn không có bỏ mặc hẳn, trong lòng liền sinh ra chút hảo cảm với nàng.
"Không cần phải lo lắng, thế gian này không ai có thể giết chết ta."
Tịch Thiên Dạ vỗ vai Thiên Huân quận chúa, khuyên nàng bình tĩnh đừng nóng vội.
"Ngươi đừng có mà đùa, hiện tại không phải thời điểm phô trương thanh thế, trước tiên chúng ta nên về học viện Trường Thương đi." Thiên Huân quận chúa đang gấp đến muốn khóc rồi.
"Ta không có nói giỡn. Hơn nữa, sự tình đã xảy ra rồi, bây giờ về hay tối nay về có gì khác nhau ư? Hơn nữa, buổi đấu giá của Thiên Bảo Cung cũng sắp bắt đầu rồi."
Tịch Thiên Dạ nhàn nhạt nói, mục địch hắn đến đây là vì buổi đấu giá lần đầu tiên của Thiên Bảo Cung, làm sao có thể dễ dàng rời đi được.
Hắn vừa mới dứt lời liền có người hầu bước ra tuyên bố buổi đấu giá sắp bắt đầu để tất cả khách quý bắt đầu chuẩn bị.
Thiên Huân quận chúa có chút mất bình tĩnh, nhưng nàng thấy Tịch Thiên Dạ kiên trì như vậy cũng đành nghe theo. Dù sao sự tình đã xảy ra, hiện tại nếu chạy ra bên ngoài Cửu Tiêu Lâu rất có thể bị bọn thích khách đang canh me ám sát. Mà nếu ở bên trong Cửu Tiêu Lâu thì ít nhất không lo vấn đề an toàn của mình, đợi khi trưởng bối của học viện Trường Thương nhận được tin tức chắc. chắn sẽ tới tiếp ứng.
Lần đấu giá này không phải tổ chức trong đại sảnh ời sẽ có một căn phòng đóng kín để tham dự buổi đấu giá, tuyệt đối bảo đảm an toàn cho thân thế của khách hàng.
Dù sao, quy cách lần đấu giá này rất cao, tất cả người ở đây đều là nhà quyền quý hàng đầu cả nước, vật phẩm bán đấu giá cũng có giá trị liên thành, bất kì thông tin khách hàng nào nếu lộ ra đều sẽ mang đến phiền phức.
Tịch Thiên Dạ cùng Thiên Huân quận chúa đi tới vị trí có số thứ tự đối ứng. Họ vừa tiến vào liền có một vòng thần văn do trận pháp xuất hiện, tạo thành vách ngăn phong tỏa toàn bộ xung quanh, bất kì thủ đoạn dò xét đều không thâm nhập vào trong.
Tịch Thiên Dạ khoan thai ngồi trên ghế sa lông, trên khay ngọc thạch đều là các loại rượu ngon cùng trân quả.
Thiên Huân quận chúa ngồi xuống bên cạnh, nhưng nàng không có chút tâm trạng nào, bộ dạng suy tư.
Một vòng kim quang đột nhiên sáng lên bên trên không trung của căn phòng, rồi rất nhanh liền khuếch tán, hóa thành một màn ánh sáng rộng ba trượng, bên trong màn sáng là một bộ chân dung.
Một mỹ nữ cung trang diễm lệ đứng trên sân khấu, trên mặt nở nụ cười nhã nhặn, giọng nói thanh nhã chậm rãi vang lên:
" Hoan nghênh mọi người đến với buổi đấu giá do Thiên Bảo Cung tổ chức, ta tên là Vương Đình, cao cấp đấu giá sư do Thiên Bảo Cung mời tới, buổi đấu giá hôm nay sẽ do ta chủ trì."
Chân dung trên bầu trời vô cùng chân thật, Vương Đình trông vô cùng sống động đứng ở đó tạo cho người xem như lạc vào cảnh giới kỳ lạ.
Đây là hiệu quả của quang văn sinh động, đem một cảnh tượng chiếu ra vị trí cách cả nghìn dặm, thậm chí cả vạn dặm, tỉ dặm. Dù có cách nhau thiên sơn vạn thủy (ngàn núi vạn biển) cũng có thể dựa vào quang văn sinh động của trận pháp trong nháy mắt thấy được cảnh vật.
Sinh linh của Thái Hoang thế giới với trình độ tại thần văn trận pháp đã nghiên cứu rất sâu, tuy không thể so sánh được với tu tiên văn minh cao cấp nhưng nếu so với tu tiên văn minh phổ thông thì không thua kém bao nhiêu.
Người của Thái Hoang thế giới không chỉ áp dụng †hần văn trận pháp vào tu luyện cùng chiến đấu mà còn vận dụng vào sinh hoạt đời thường, rất nhiều vật phẩm đều được thần văn trận pháp gia trì, tăng cao chất lượng sinh hoạt.
Mà thần văn trận pháp sư cũng là một trong những nghề tôn quý nhất Thái Hoang thế giới.
"Tin tưởng rất nhiều người ở đây cũng hiểu biết rõ về đấu giá hội này nên ta cũng không muốn giải thích dư thừa mà trực tiếp vào đề tài chính. Phía dưới chính là vật phẩm đấu giá đầu tiên."
Một thị nữ cao gầy bưng mâm ngọc chậm rãi đi ra, bộ dạng tao nhã đi đến trung ương đài ngọc.
"Vật phẩm thứ nhất chính là Thiên Bảo linh dịch. Ta tin rằng rất nhiều người đều đã biết loại đan dược đã được Đan Minh đánh giá là đan dược Tông giai cửu phẩm hiếm thấy, có tác dụng tẩy tủy phạt kinh, thoát thai hoán cốt, có thể tăng cáo xác suất đột phá Thiên cảnh. Chắc hẳn rất nhiều người muốn mua đan dược này. nhưng có tiền chưa chắc mua được. Không cần lo lắng, lần này Thiên Bảo Cung quyết định lấy ra hai mươi phần Thiên Bảo linh dịch bán đấu giá. Bốn phần một tổ, người trả giá cao nhất sẽ mua được."
Mỹ nữ nhấc khăn lụa ra khỏi ngọc bản, hai mươi phần Thiên Bảo linh dịch thình lình xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.