Vì sao lại như vậy? Thực ra đã hơn năm mươi năm không có ai đi xông Thánh sơn, mà rất nhiều trưởng lão tuổi tác chỉ khoảng sáu mươi đến bảy mươi mà thôi, thậm chí có một ít trưởng lão tuổi trẻ lại có thiên phú xuất chúng, thì chỉ có bốn mươi năm mươi tuổi.
Vào thời điểm lân trước có người xông Thánh sơn đó chính là viện trưởng Cố Khinh Yên bây giờ. Lúc đó đa phần các trưởng lão chỉ mới mười mấy tuổi, thậm chí có người còn chưa ra đời.
Chu Hoán Cảnh nghe vậy, cũng là kiên nhẫn giải thích nghi hoặc nói: "Thiên lộ có 9999 bậc thang, mỗi 3333 bậc chia làm một giai đoạn. Giai đoạn thứ nhất là thử thách về thân thể, một khi đi vào thánh lộ nó sẽ phong ấn hoang khí trong cơ thể tu sĩ lại, tu sĩ chỉ có thể dựa vào lực lượng của thân thể cưỡng ép, đối kháng với áp lực phát ra từ từng bậc thang để tiến lên phía trước."
"Nếu như thân thể không đủ mạnh mẽ, không có cơ sở vững chắc, đối với 3333 bậc thang này căn bản là không có khả năng nào vượt qua."
"Theo lão phu biết, chỉ có luyện thể đạt tu vi tới Linh cảnh tám tầng mới có thể chắc chắn vượt qua mà không gặp nhiều khó khăn."
Thể phách tu vi đạt tới Linh cảnh tám tâng!
Những trưởng lão xung quanh nghe vậy từng ánh mắt hiện lên vẻ kinh hãi, cái gọi là thể phách tu vi, chính là tu vi mà tu sĩ rèn luyện thân thể của chính mình đạt được lực lượng.
Thật ra, bình thường nói đến tu vi của tu sĩ có thể chia làm ba dạng: Luyện Khí tu vi, luyện thể tu vi cùng với luyện thần tu vi.
Bình thường mọi người hay nói cảnh giới tu vi gì, kỳ thật họ đang lấy tu vi mạnh nhất trong ba con đường đó mà thôi và đó cũng sẽ là phương hướng tu luyện của kẻ đó.
Giống như luyện khí tu sĩ, hắn sẽ lấy việc luyện khí làm con đường tu luyện chủ yếu. Còn luyện thể tu sĩ, là rèn luyện cơ thể đến cực hạn lấy lực lượng cơ thể trực tiếp là thực lực của mình bỏ mặc không quan tâm đến luyện khí nữa. Còn luyện thần lại càng khó khăn hơn, thường ít người lựa chọn con đường này để tu luyện vì nó là rèn luyện thần hồn mà thần hồn của tu sĩ vốn yếu ớt rất khó tu luyện.
Dù sao, sức người có hạn, không có khả năng chuyện gì cũng làm được, như tay gấu mặc dù lớn cũng không một lần bắt được hai con cá vậy, phần lớn tu sĩ chỉ có thể lựa chọn một con đường làm chủ tu. Luyện khí tu sĩ, về phương diện thể phách khẳng định sẽ kém hơn thể tu mấy cấp độ; mà luyện thể tu sĩ khẳng định trên con đường luyện khí so với luyện khí tu sĩ cũng là kém một bước dài.
Tịch Thiên Dạ tại học bảng cuộc chiến bên trên thể hiện ra Thôi Xán thánh quang cấp độ, mà lại Luyện Khí †u vi đi đến Linh cảnh tầng thứ tám. Không hề nghi ngờ, hắn chính là một tên Luyện Khí tu sĩ.
"Đây chẳng khác nào nói Tịch Thiên Dạ, không những có thiên phú siêu việt về luyện khí, mà trên phương diện về luyện thể hắn cũng có thể dùng lực lượng đơn thuần của cơ thể sánh ngang với một tên luyện khí tám tầng sao?"
La Túc trưởng lão giật mình nói, nếu quả thật là như: vậy, tên này cũng không khỏi quá yêu nghiệt đi.
"Nếu không ngươi cho rằng, con đường thành thánh lại dễ đạt được như vậy ư? Nếu quả thật dễ dàng như vậy thì đất nước này thánh giả đã chạy đầy đường rồi." Chu nguyên lão liếc La Túc trưởng lão khinh thường nói.
"Còn chưa hết, bên trên thiên lộ không chỉ có kiểm tra thể phách, đồng thời còn kiểm tra sự cường đại của linh hồn, chỉ có linh hồn tu vi đạt đến tâng thứ tám, mới có thể bình yên không lo xông qua từ bậc thứ 3333 đến bậc thứ 6666 trên thiên lộ."
Lời hắn vừa nói ra, chung quanh các trưởng lão lại thêm lần nữa khiếp sợ.
Khi Chu Hoán Cảnh nguyên lão nói chuyện cũng không có ý muốn ẩn giấu, nên rất nhiều trưởng lão cùng †u sĩ gần đó đều có thể nghe thấy, tin tức liên quan đến n đầu tiên có người tiết lộ ra chuyện này gây thiên lộ, nên một làn sóng không nhỏ chút nào.
Những học viên của Trường Thương học viện nghe được, lạo từng người run sợ.
Theo như lời của Chu Hoán Cảnh nguyên lão nói, thì Tịch Thiên Dạ chính là cùng lúc tại ba loại lực lượng đều đạt tới tám tầng?
Như chuyện này là thật, không khỏi có chút đáng sợ đi.
Mỗi người ở độ tuổi này đạt tới tầng thứ tám của mỗi loại lực lượng đều được gọi là thiên tài, chỉ có các thiên tài mới có thể đặt chân đến lĩnh vực này, bắt đầu có thể hô mưa gọi gió, xưng là nhân kiệt cùng thế hệ. Mà đối với tu sĩ phổ thông, họ chỉ có thể dừng bước ở tầng thứ bảy của Linh cảnh, nhìn bên ngoài thì chỉ thấy chênh lệch có 1 cảnh giới nhỏ mà thôi, nhưng kỳ thật lại khác biệt rất lớn đến nỗi có thể so sánh như sự khác biệt giữa ngày và đêm.
Người khác muốn đem một loại lực lượng tu luyện tới tầng thứ tám đều gặp phải muôn vàn khó khăn, còn Tịch Thiên Dạ lại cùng lúc tuy luyện ba loại lực lượng này tới tầng thứ tám, mà hắn vẫn còn rất trẻ tuổi, so với những tu sĩ ở Linh cảnh khác hẳn thuộc loại trẻ nhất. Rất nhiều học viên khi tu luyện tới tầng thứ tám thì đã qua tuổi ba mươi, mà Cao Tùng Bách hắn tự nhận mình là thiên tài, còn chưa đến ba mươi tuổi, nhưng cảnh giới của hắn cũng chỉ đến tầng thứ nhất của Linh cảnh mà thôi. Qủa thật người với người khác biệt quá lớn mà!
Bởi vậy có thể thấy rõ, thành tựu bây giờ của Tịch Thiên Dạ quá làm cho người đời hoảng sợ, than thở
không bằng, sợ rằng cả đời cũng phấn đấu cũng không thể có được thành tựu như giờ của hẳn.
"Luyện Khí, luyện thể, luyện hồn ba loại lực lượng đều tu luyện tới tầng thứ tám Linh cảnh, đúng là kỳ tài ngút trời a, Trường Thương học viện đã mấy chục năm qua chưa xuất hiện ra một người như vậy, khó trách có thể lấy một địch mười đánh bại tất cả thiên tài bên trên Linh bảng."
Trương Viên Cao nằm bên trong một chiếc kiệu xa hoa, trong lòng vô cùng cảm khái. Khi hắn nghe nói Tịch 'Thiên Dạ chuẩn bị xông Thánh sơn, việc đầu tiên hắn làm là nhanh chân chạy đến đây, bởi vì hắn thực sự muốn biết, tên thiếu niên luôn khiến cho hắn kinh ngạc. không ngừng này rốt cuộc có cái gì phi thường.
Mặt khác, các tu sĩ từ bên trong Trường Thương thành đi đến, từng người có một sự rung động không hiểu được, đừng nhìn bây giờ Tịch Thiên Dạ chỉ có Linh cảnh tu vi, nhưng tiềm lực trên người hắn lại khiến người đời sợ hãi, thường những cường giả tuyệt thế, lúc còn trẻ đều là một đường tu luyện bước tới thành công, rất ít khi lúc còn trẻ một chút thiên phú đều không có, đến khi già cái tài mới hiện ra.
Hiện tại thậm chí đã có một ít thế lực bắt đầu tính toán làm như thế nào để mời chào Tịch Thiên Dạ về phe mình, đi cùng mình trên một chiếc thuyền. Dù sao, việc thành thánh vẫn là con đường mờ mịt trong tương lai không biết khi nào thành công, dù cho tương lai hắn chỉ trở thành Tôn Giả cũng đã thuộc lớp cường giả tối cao nhất bây giờ a.
Tại Lan Lăng quốc chỉ cần thế lực xuất hiện Tôn Giả thì có thể xưng là Nhất lưu thế lực, trong mỗi tông môn
Tôn giả đều là "định hải thần châm", có thể bảo hộ tông môn trăm năm hưng thịnh.
"Còn giai đoạn thứ ba đây, bên trong tốt cuộc có thử thách gì?" Một tên trưởng lão nhịn không được tiếp tục hỏi.
Hai cái giai đoạn đầu trong Thiên lộ đã khó như vậy, những học viên bình thường cơ bản đều không thể vượt qua, như vậy còn giai đoạn thứ ba thì sao, đây là thử thách cuối cùng bên trên thiên lộ, độ khó sẽ đáng sợ đến 3 mức nào.
"Giai đoạn thứ ba"
Chu Hoán Cảnh nguyên lão hơi hơi nheo mắt lại, ánh mắt nhìn hướng về Thánh sơn ở xa xa, vẻ mặt có chút phức tạp nói: "Giai đoạn thứ ba thử thách bên trong chính là ý chí, chỉ có người có nghị lực lớn lao, sức chịu đựng mạnh mấ, có lòng quyết tâm đến cùng, người không lùi bước không sợ hãi trước mọi hoàn cảnh, mới có tư cách đi thăm dò đến con đường thành thánh chân!tÍ chính. "
"Nói ra thật xấu hổ, dù cho ta chính mình đi qua, hơn nửa không có khả năng thông qua giai đoạn thứ ba này."
Chu Hoán Cảnh than nhẹ, hắn lúc còn trẻ cũng là ngút trời kỳ tài, thiên phú tuy so ra kém Tịch Thiên Dạ, nhưng so ra cũng không kém hơn những thiên tài khác trong Trường Thương học viện.
Nhưng thiên phú chỉ là thiên phú, còn nghị lực của bản thân, lòng quyết tâm đến cùng, không lùi bước không sợ hãi tiến về phía trước lại là một chuyện khác.
Tu luyện đến nay, hắn kẹt ở Tôn Giả cảnh tầng thứ ba đã hơn trăm năm thời gia, mong muốn trong lòng là dũng mãnh luôn tiến về phía trước cũng đã bị thời gian san bằng từ lâu, hắn đã không còn khả năng bước vào. 'Tôn cảnh tầng thứ tư, đời này hơn phân nửa liền là như thế.
Các trưởng lão khác nghe vậy, dồn dập run lên trong lòng, một cỗ tâm tình không nói ra được xông lên đầu. Chu Hoán Cảnh nguyên lão cảm thán, rất nhiều trưởng lão cũng đều cảm nhận được. Nguyên lão dừng lại tại Tôn Giả cảnh không có hi vọng tiến thêm một bước, mà bọn hắn chẳng phải là dừng lại tại Thiên cảnh muốn tiến thêm một bước càng khó khăn.
Tháng năm cùng với hiện thực sẽ mài bằng tất cả hùng tâm tráng chí, có lẽ trời xanh vốn cũng có thể trèo tới, nhưng nội tâm đã tuyệt vọng muốn từ bỏ, đó mới là thứ đáng sợ nhất.
Những người tuổi trẻ có lẽ cảm thấy thử thách về ý chí này không có cái gì khó khăn, không như việc phải có †u vi luyện thể tâng tám, luyện hồn tầng thứ tám như bên trong hai giai đoạn trước mới khiến người khác rung động. Nhưng chỉ có những lão nhân như bọn hắn trải qua nhiều năm tháng trau dồi kinh nghiệm mới biết, thử thách về ý chí bên trong Thiên lộ, cửa ải này là khó khăn như thế nào.
Đúng như Chu nguyên lão nói, nếu đổi lại là do bọn hắn tiến đến, sẽ không có khả năng xông qua, nay cả một tia hi vọng tuyệt đối cũng không có.
"Bậc thang thứ 9,673... Thứ 9,752 bậc... Thứ 9,888 bậc..."
Một tên trưởng lão lớn tuổi đưa mắt nhìn về phía Thánh sơn, yên lặng đếm lấy từng bậc thang mà tên thiếu niên bước lên. Tên thiếu niên đó đi hướng thiên lộ một cách kiên định, ung dung không vội vàng, trầm ổn như ngọn núi cao hắn dù đối mặt với cái thử thách muôn vàn khó khăn này, vẫn kiên định cùng trầm ổn như thế. Lão giả nay đã biết, trên thế gian này thật sự có một tên thiên tài hoàn mỹ không có lấy một chút tì vết, tương lai của kẻ này chắc chăn là như rồng bay thẳng vào chín Tầng trời.