Mục lục
Vạn Cổ Cuồng Đế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chuyện xảy ra rất đột ngột, ai cũng không ngờ sẽ có người đến Uyển Thù lâu kiếm chuyện.

Những thị nữ chiêu đãi kia đều chỉ là người bình thường mà thôi, ai nấy cũng bị dọa sợ, sắc mặt trắng bệch, mắt to hiện vẻ khủng hoảng.

Các nàng yếu đuối như chồi non, chạm vào sẽ bị thương, làm sao có thể chịu được những tu sĩ kia đánh đập vô tình. Có đến mấy thị nữ bị đánh chết, ngã vào trong vũng máu, ánh mắt tràn đầy sợ hãi.

"Một đám tiện tỷ cũng dám chặn đường bọn ta sao.”

Một thanh niên mặc quần áo hoa lệ, bên hông reo kiếm, ha ha cười lớn, trong mắt tràn đầy vẻ vênh váo. Trên y phục của hẳn có tiêu chí của Truy Phong tông, hiển nhiên chính là đệ tử Truy Phong tông

"Các ngươi muốn gì?"

Trần Tuyết mang theo một đám người từ trong tửu lâu chạy ra, nhìn thảm trạng ở cửa lớn, con ngươi xinh đẹp tràn đầy sự giận dữ.

Trước đây nàng cũng đã từng là thị nữ chiêu đãi, biết rõ gia cảnh những cô nương kia, bọn họ cố gắng mở miệng cười chỉ vì miếng cơm manh áo, cuộc sống gian nan khó khăn cơ nào.

Kết quả vừa mới đến Uyển Thù lâu không bao lâu, liền bị người đánh chết. Trong mắt bọn ác nhân này, sinh mệnh của các nàng dường như cỏ rác.

"Làm gì sao?"

Thanh niên tà ác kia nở nụ cười quỷ dị, tóc dài bay lượn, từng bước một tiến lên, lại tàn nhẫn dẫm chết mấy thị nữ bị đánh ngã dưới đất.

"Gọi tên chó hoang Tịch Thiên Dạ ra đây, bằng không ta liền đốt Uyển Thù lâu này, giết sạch tất cả mọi người, chó gà không tha”

Trên đường phố, đám người xung quanh kinh ngạc nhìn thanh niên tà dị kia, ánh mắt tràn đầy kinh ngạc.

Thật cường!

Hắn đến cùng là ai, lại dám nhục mạ Tịch Thiên Dạ như thế.

Hơn nữa còn dám vênh váo ở Uyển Thù lâu.

Lẽ nào hắn không sợ Tịch Thiên Dạ một tát đập chết hắn a!

"A! Ta biết hẳn, hẳn chính là thủ tịch đại đệ tử Đỗ Chí Hải của Truy Phong tông, trước đây ta gặp hẳn một lần. Có người nói người này có thiên phú dị bẩm, từ mười năm trước đã đột phá đến tôn giả cảnh, tương lai có hy vọng bước vào đại tôn."

"Vẫn nghe đồn người này rất ngông cuồng, đối nhân xử thế rất ác độc tàn nhẫn, không chừa thủ đoạn nào, hôm nay gặp mặt quả nhiên không sai."

Lời vừa nói ra, mọi người xung quanh như ong vỡ tổ, khiếp sợ nhìn phía đám người kia.

Thủ tịch đại đệ tử Đỗ Chí Hải của Truy Phong tông!

Một tuyệt đại thiên kiêu chưa đú 100 tuổi đã đột phá đến tôn giả cảnh, tương lai có khả năng bước vào đại tôn!

Người này không trọng yếu!

Vào giờ phút này, hắn không đáng nhắc tới!

Bởi vì mọi người khiếp sợ chính là lý do người này đến đây.

Người của Truy Phong tông muốn ra tay rồi!

Nếu người của Truy Phong tông muốn ra tay, như vậy hoàng thất thì sao? gia tộc Đế sư đây? còn có Tần gia Nam Hải đây....

Tất cả mọi người sẽ không cho là, đối phó Tịch Thiên Dạ, chỉ có một mình Truy Phong tông.

Quả nhiên!

Mọi người vừa toát ra ý nghĩ này, lại có nhóm người đi tới Uyển Xu lâu.

Người tới đều mặc quần áo màu sắc rực rỡ, hào hoa phú quý, có người mặc áo bào tím, có người đeo trang sức hoàng thất.

Không chút nghỉ ngờ nào, bọn họ chính là thành viên hoàng tộc, theo phương hướng bọn họ nhìn lại, hiện nhiên là đi vẽ phía Uyển Thù lâu.

Không chỉ có hoàng tộc.

Rất nhanh, người của gia tộc đế sư, Tân gia Nam Hải, Lâm gia Bắc nguyên.

Tất cả chuẩn thánh thế lực từng tham dự vây giết Tịch Thiên Dạ, toàn bộ đều đồn dập xuất hiện.

"Xây ra chuyện lớn rồi! chuyện lớn rồi!

" Sáu thế lực chuẩn thánh lớn nhất Lan Lăng Quốc rốt cuộc muốn đối phó Tịch Thiên Dạ, trận chiến này, chính là không chết không thôi a."

sao Tịch Thiên Dạ không trốn, nếu hẳn trốn, thiên hạ to lớn như vậy, ai có thể làm gì được hắn””

Trong nháy mắt, toàn bộ thành Lô Hề triệt để oanh động.

Có lẽ những tu sĩ đến từ ngoại vực không biết xảy ra chuyện gì, thế nhưng chỉ cần là dân bản thổ thành Lô Hề sẽ rõ ràng tất cả.

Vốn dĩ các thế lực chuẩn thánh đuối lý, nếu không. phải bọn họ lòng mang ác ý, có lòng muốn bóp chết thánh giả tương lai, thì làm sao xảy ra mẫu thuẫn với Tịch Thiên Dạ

Nhưng có lý thì làm sao?

Người đông thế mạnh, có lý thì làm được gì!

Vốn thế giới này chính là cường giả vi tôn, lời cường giả nói ra chính là đạo lý, chính là luật pháp,

Rất nhanh, tin tức nơi đây truyền khắp toàn bộ. thành Lô Hề.

Tổ trạch của Tịch gia, Tịch Tổ cũng phá quan mà ra, đi tới trung tâm nội thành, đứng từ xa nhìn về Uyển Xu lâu.

Chúc gia....

Ngũ đại danh môn vọng tộc....

Nam Vũ tông...

Tất cả tông môn cùng gia tộc thành Lô Hề đều đưa mắt nhìn sang.

Bọn họ rất muốn biết, sóng gió lớn như vậy, chết nhiều tôn giả cùng thiên tài như vậy, phải chăng đã đi đến hồi kết

Phải chăng tuyệt thế thiên tài như Tịch Thiên Dạ sẽ....chết?

"Các ngươi... các ngươi... muốn làm gì..."

Trần Tuyết nhìn đám người trước mắt mà run rẩy cả người, trong con ngươi xinh đẹp tràn đầy kinh hoảng, nàng đã bao giờ gặp phải trận chiến lớn như vậy chứ.

Đám hộ vệ cùng nhân viên quản lý đứng phía sau nàng, vốn dĩ lúc đi ra,ai nấy đều rất hùng hổ, thế mà lúc này từng người một sợ đến run căm cập, ngay cả vũ khí trong tay cũng cầm không vững.

Bọn họ chỉ là tu sĩ vì kiếm cơm ăn mà làm bảo hộ cho đến Uyển Thủ lâu, cũng không muốn hy sinh oanh liệt vì tửu lâu a.

Có chút tu sĩ đã nhận ra thân phận người đến, sợ đến suýt chút nữa ngất đi.

“Nơi này... Nơi này chính là Tịch đại nhân... Tửu lâu... Các ngươi dám ở đây gây sự... Tịch đại nhân sẽ không bỏ qua cho các ngươi."

Trần Tuyết nghĩ đến Tịch Thiên Dạ mạnh mẽ, cố gắng ngăn chặn sự sợ hãi trong lòng, miễn cưỡng nói ra một câu.

“Chúng ta chính là muốn tìm Tịch Thiên Dạ, đồ chó hoang, không phải trước đây hắn rất hung hăng sao, để hắn lăn ra đây cho ta."

Hướng Quảng Hi từ trong đám người lao ra, một kiếm chém mấy tên hộ vệ ngã xuống đất, máu tươi tung tóe, khuôn mặt hắn tràn ngập dữ tợn, dường như kiếm của hản, không phải chém vào người mấy tên hộ vệ, mà là chém vào người Tịch Thiên Dạ

Hướng Nghị Tuần, Hướng Quảng Hi, Tân Tư Bội, Hồ Càn Dương... Mấy tên tiểu bối đều có mặt, lần trước ở quận thủ phủ sợ đến run lẩy bẩy, sắc mặt tái mét, lần này ai nấy đều hung hãng bá đạo, dường như không thèm để mắt Tịch Thiên Dạ vậy.

Bọn họ có gia tộc làm chỗ dựa, có lão tổ chuẩn thánh tự mình ra mặt, bọn họ sợ cái gì?

Toàn bộ thiên hạ, còn ai uy hiếp được bọn họ!

Sáu thế lực chuẩn thánh lớn nhất quốc nội cùng đến, trừ khi thánh nhân ra mặt, nếu không ai dám chặn đường bọn họ, chính là tự tìm đường chết!

"Ta... Ta...”

Trần Tuyết thật sự bị doạ sợ rồi, những người trước mắt này quá hung, từng ánh mắt dữ tợn, hơn nữa căn bản là không e ngại Tịch đại nhân

"Nữ nhân ngu xuẩn, trước tiên giết ngươi rồi nói, ta liền không tin giết sạch các ngươi rồi, Tịch Thiên Dạ còn không ra”

Trong mắt Hướng Quảng Hi tràn đầy hung quang, bây giờ hẳn vô cùng oán hận Tịch Thiên Dạ, hận không thể giết sạch tất cả những người có quan hệ với Tịch Thiên Dạ.

"Đúng, giết sạch người của Uyển Thủ lâu.” Hồ Càn Dương cười ha ha, trong mắt tràn đầy tàn nhẫn.

Một lưỡng ánh kiếm lóe qua, thẳng đến người Trần Tuyết.

Trần Tuyết sợ hãi ôm đầu ngồi xổm trên mặt đất, run tẩy không thôi. Nàng muốn trốn, nhưng lại phát hiện mình không có sức để chạy, dường như đôi chân nàng được gần thêm hai cục sắt vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK