Tất cả thánh nhân đang nghĩ chuyện này sai sai, tại sao? Dựa vào cái gì a!
"Nếu như ta có thể sử dụng sức mạnh thánh đạo pháp tắc, làm sao có thể bị một tên thánh nhân hạ vị phá hủy thánh thể"
Lã Hoành Thiên lạnh lùng nói, hẳn chính là thánh nhân trung vị, nếu như hẳn cũng có thể sử dụng sức mạnh thánh đạo pháp tắc, như vậy người bị giết không phải hẳn, mà là Hoa Nhất Nhiên.
'Đừng tốn sức vô ích, chúng ta xác thực không thể, pháp tắc trong di tích Thiên Lan vẫn giam cầm chúng ta như trước.”
Huyết Long Thác thánh nhân lạnh lùng nói, hẳn hơi híp mắt nhìn về đám người Thiên Bảo cung, cũng không biết hẳn đang suy tư điều gì.
Đột nhiên thiên địa biến đổi, Trương Thanh Vinh cùng Hoa Nhất Nhiên ra tay công kích, bọn họ hoàn toàn không bị di tích hạn chế.
Tập hợp tất cả manh mối cùng một chỗ, rất nhanh hần đã tìm được đáp án.
“Thì ra là đám người Thiên Bảo cung giở trò, tất cả đều do bọn họ làm”
Chỉ cần không phải người ngu cũng sẽ biết được mấu chốt của vấn đề.
Nhưng mà càng biết được, bọn họ càng cảm thấy sợ hãi và khó tin. Thiên Bảo cung lại có thể cải thiên hoán địa, thoát khỏi sự giam cầm trong di tích Thiên Lan.
Làm sao có khả năng đó được!
Rốt cuộc bọn họ đã làm như thế nào, cho dù là đại thánh cũng không có năng lực này!
"Trong lịch sử đại lục Nam Man, đã từng có một vị đại thánh ý đồ tìm tòi di bí ẩn được cất giấu trong di ích Thiên Lan nên đã mạnh mẽ xông vào mà không để ý tới sự ngăn cản của quy tắc.
Kết quả là vị đại thánh kia bị quy tắc trong di tích Thiên Lan đánh chết.
Một khi đi vào nơi này, tu vi càng cao, hạn chế càng lớn, đây là nhận thức chung của mọi người
Thánh nhân hạ vị cùng trung vị còn có thể thông qua thuật ẩn nấp cao thâm lén vào trong di tích, nhưng thánh nhân thượng vị thậm chí là thánh nhân viên mãn cũng không có khả năng xông vào, bởi vì trên người bọn họ có gợn sóng thánh đạo quá mạnh mẽ, đã hòa vào thiên địa thánh đạo quá sâu, mà trên đời này lại không có pháp môn ẩn nấp nào có thể giúp bọn họ triệt che đậy.
Còn về đại thánh hoặc trên đại thánh, từ xưa đến nay cũng chưa từng nghe nói người nào thể tiến vào di tích Thiên Lan.
“Một đám ếch ngồi đáy giếng, các ngươi làm sao biết được năng lực của Thiên Bảo cung chúng ta."
“Trương Thanh Vinh lạnh lùng nói, đột nhiên ném mạnh trường côn vàng kim vào giữa hư không, sức mạnh kinh khủng bùng nổ, trên trường côn nổi lên từng tia thánh đạo pháp tắc cùng quy tắc đạo ngân, ngưng tụ thiên địa quy tắc, hoàn toàn phát huy sức mạnh của thánh đạo thiên địa.
Mấy tên thánh nhân hạ vị kia không dám cùng hắn giao chiến, ai nấy đều sắc mặt trắng bệch, hốt hoảng tránh né.
Bọn họ không muốn dẫm vào vết xe đỗ vừa rồi, bị đánh ra bã mà chết thật sự rất thảm a.
Thánh nhân Y Lam của thánh quốc Thiên Dương tự mình ra tay đỡ lấy một côn của Trường Thanh Vinh, nhưng hẳn cũng bị một luồng sức mạnh khủng bố gõ bay ngược ra ngoài.
Không sử dụng sức mạnh thánh đạo pháp tắc, cho dù là thánh nhân trung vị cũng không đón đỡ được một đòn của Trương Thanh Vinh.
"Hai người bọn họ giao cho ta, còn tên Cung chủ Thiên Bảo cung giấu đầu lòi đuôi kia thì giao cho Thác thánh nhân, đám người các ngươi phụ trách giết Tịch Thiên Dạ cùng những người Thiên Bảo cung khác. Bất luận thế nào, chúng ta phải có biết được vì sao Thiên Bảo cung có thể sử dụng sức mạnh pháp tắc trong di tích Thiên Lan."
Nữ thánh Thiên Thiến Bích Đào tông bước ra bước một, cả người nàng lạnh băn, dường như nàng được điêu khắc từ hàn băng ngàn năm. Chỉ vài bước nàng đã xuất hiện trước mặt Trương Thanh Vinh, một tay chộp về trường côn vàng kim.
Ầm ầm!
Một tiếng vang thật lớn.
Trương Thanh Vinh ra toàn lực một côn, lại không làm gì được nàng, mà trường côn vàng kim lại bị nàng nắm vững trong tay.
Chỉ thấy đôi tay đẹp như ngọc của Nữ thánh Thiên Thiến có mang một đôi găng tay lập lòe sao sáng.
Đây không phải là găng tay tầm thường, chính là một thánh khí có tên là Bích Đào Tỉnh Hải Sa, cũng là báu vật được truyền thừa trên vạn năm của Bích Đào tông, một khi đeo nó vào, trong lúc vung tay nhấc chân đều có sức mạnh rung chuyển trời đất, chẳng trách có thể một tay nằm vững trường côn.
So về tu vị, trong trăm vị thánh nhân ở đây, nữ thánh Thiên Thiến chỉ đứng sau Huyết Long Thác thánh nhân.
"Có thể sử dụng sức mạnh pháp tắc thì sao, thánh nhân hạ vị vẫn chỉ là thánh nhân hạ vị, một mình ngươi cũng không lăng thiên được"
Nữ thánh Thiên Thiến tiện tay vung một cái, Trương Thanh Vinh bị một nguồn sức mạnh ném thẳng lên trên tường thành, một ngụm máu tươi không nhịn được phun ra, chỉ một đòn hẳn đã bị đánh trọng thương.
Giải quyết xong Trương Thanh Vinh, nữ thánh Thiên Thiến lại tìm tới Hoa Nhất Nhiên.
Đương nhiên là Hoa Nhất Nhiên mạnh hơn Trương Thanh Vinh, gốc gác còn thâm sâu hơn, nhưng giao thủ với nữ thánh Thiên Thiến, hẳn không những không chiếm được ưu thế, mà còn bị áp chế gắt gao.
Cho dù hai vị thánh nhân của Thiên Bảo cung có thể sử dụng sức mạnh pháp tắc vẫn bị một mình nữ thánh Thiên Thiến trấn áp.
Rất nhiều thánh nhân cũng nhìn vẽ nữ thánh Thiên Thiến với ánh mắt kiêng kỵ cùng sợ hãi. Nàng quá mạnh, cho dù ở cấp bậc trung vị thánh nhân cảnh nàng cũng là cường giả đỉnh cao, mạnh mẽ hơn nhiều so với Lã Hoành Thiên. Thánh nhân hạ vị ở trong tay nàng găn như không có cơ hội thoát thân.
Cung chủ Thiên Bảo cung giao cho ta, các ngươi trước tiêu diệt Uyển Thù lâu, còn bảo vật, đến lúc đó lại thảo luận phân chia như thế nào”
Huyết Long Thác thánh nhân ôm cánh tay, lạnh lùng chỉ huy mấy trăm vị thánh nhân. Dù như thế nào, hắn nhất đinh phải biết được Thiên Bảo cung đã dùng phương pháp gì để sử dụng lực lượng pháp tắc trong di tích Thiên Lan.
Nếu như hẳn có thế sử dụng sức mạnh thánh đạo.
pháp tắc ở đây, cho dù là thánh nhân thượng vị, hắn cũng dám chiến một trận.
Đến lúc đó, nếu gặp phải đám người cổ giáo hoặc thượng tông, hẳn cũng có tư cách đi tranh một hồi, vô thượng cơ duyên như thế, hắn cũng có thể chia một phần.
Vốn dĩ, hẳn trở lại thành Lô Hề cũng vì hiếu kỳ vì sao Thiên Bảo Cung có thể lấy ra nhiều Thiên Lan lệnh như thế, chưa biết chừng có liên quan đến bí mật trong di tích Thiên Lan, nên mới cố ý chạy về tìm tòi thật giả.
Không nghĩ tới còn chưa tiêu diệt Thiên Bảo cung đã gặp được niềm vui lớn như thế.
Trên trăm vị thánh nhân nhận được mệnh lệnh Huyết Long Thác thánh nhân, ai ai cũng hưng phấn tột cùng, đồn dập bay về Uyển Thù lâu, chuẩn bị biến nơi này thành phế tích.
Cố Vân và Cố Khinh Yên đứng hai bên trái phải bảo vệ Tịch Thiên Dạ, tay ngọc nắm chặt vũ khí đã có chút trắng bệch, tâm thần căng thẳng cực điểm. Các nàng không thể nào hiểu được vì sao tình thế nguy hiểm như vậy, mà Tịch Thiên Dạ còn khoanh chân ngồi dưới đất, dường như đã ngủ.
Nhưng dù thế nào các nàng cũng sẽ không bỏ mặt Tịch Thiên Dạ, một người bởi vì lời hứa hẹn, người kia lại bởi vì sư tôn.
Trăm vị thánh nhân càng ngày càng gần, uy thế ngập trời tiến đến, toàn bộ Uyển Thủ lâu cũng lung lay sắp đổ.
Ngay lúc hai người Cố Vân và Cố Khinh Yên đang, chuẩn bị liều mạng, đột nhiên một đoàn tiên quang từ trong cơ thể Tịch Thiên Dạ bộc phát ra, giống như một ngôi sao tỏa sáng rực rỡ xông thẳng tới phía trước, hơn mười vị thánh nhân khoảng cách gần Uyển Thù lâu nhất trực tiếp bị một lường sức mạnh kinh thiên thông bay ra ngoài, nhẹ nhàng như ai đó dùng một bàn tay tát bay một đám ruồi.