Ba tên Thánh Quân cũng không ngốc, phân ra một người ngăn chặn Hổ tổ, còn lại hai người tiếp tục vây giết Cố Khinh Yên.
Trong chốc lát, Cố Khinh Yên lại lâm vào tình thế nguy hiểm.
Bầu không khí trong thành Trường Thương ngưng trọng vô cùng, át chủ bài Hổ tổ sau cùng của học viện Trường Thương đều xuất hiện, nhưng vẫn không cách nào chống cự lại bốn tên tuyệt thế Thánh Quân.
Chẳng lẽ, thành Trường Thương thật sự muốn diệt vong sao?
Thành Vân Sơn cách đó vạn dặm, toàn bộ các đại tông môn cùng gia tộc trầm mặc, bọn họ đều rõ ràng trong lòng, sợ là học viện Trường Thương sắp trở thành lịch sử, dưới sức mạnh vô thượng của bốn vị Thánh Quân, học viện Trường Thương truyền thừa ngàn năm cũng chỉ có thể phi hôi yên diệt.
Hoàng thất cùng Đế Sư gia tộc đã phát ra tin tức về trong tộc, thương lượng bước tiếp theo nên làm gì.
Nếu học viện Trường Thương bị hủy diệt, chuyện đó sẽ gây nên ảnh hưởng sâu xa đến toàn bộ Lan Lăng đế quốc, đến lúc đó hết thảy sợ là sẽ phát sinh biến đổi.
Mà tu sĩ cùng người dân tại thành Trường Thương, thì sắc mặt từng cái như tro tàn, nhìn lên Cố Khinh Yên phía trên bầu trời, bị ba vị Thánh Quân vây công, tình thế ngàn cân treo sợi tóc, khiến cho bọn hắn bất lực cùng tuyệt vọng.
Tất cả mọi người đều biết, một khi Cố Khinh Yên tử vong, thành Trường Thương liền sẽ không còn ai có chống cự lại bốn vị Thánh Quân, thậm chí Thánh Sơn của học viện Trường Thương cũng sẽ bị công phá, hạch tâm thánh trận bị hủy, Hổ tổ cũng sẽ tử vong.
Rất nhiều nguyên lão của học viện Trường Thương thậm chí đã quỳ xuống, thỉnh cầu Cố Khinh Yên chạy. trốn, ai nấy nước mắt tuôn đầy mặt.
Nhưng Cố Khinh Yên lại làm ngơ tất cả, huy động Trường Thương huyết kỳ, đánh đến hôn thiên địa ám cùng ba tên tuyệt thế Thánh Quân.
"Tiểu thư!"
Cửu Tiêu Lâu, Chanh Quang nhìn về phía đạo thân ảnh kia, trong mắt tràn đầy không đành lòng.
"Đành vậy!" Cố Vân than nhẹ một tiếng, nàng không thích bị người khác chú ý, chỉ muốn điệu thấp, yên tĩnh tìm kiếm bí mật trong học viện Trường Thương mà thôi.
Nhưng bây giờ, cũng đã không có biện pháp khác.
Một đạo hào quang rực rỡ bỗng nhiên phát ra tại †ầng thứ chín mươi chín của Cửu Tiêu Lâu, trong nháy mắt chiếu rọi toàn bộ thiên địa, dường như trăng sáng trên trời cao.
Từ bên trong vô tận ánh trăng, một đạo thân ảnh thon dài yểu điệu chậm rãi bước ra.
Nàng đứng ở đó, tựa như là trung tâm thiên địa, như là quân chủ cửu thiên.
Thiên tôn!
Thân thể Hàn Lâm Thánh Quân run lên, trọng kiếm trong tay suýt chút nữa rơi xuống, trong mắt tràn đầy chấn kin, không thể tưởng tượng nổi.
Thiên tôn! Kia là khí tức của Thiên tôn.
Giống Cố Khinh Yên như đúc, thiên chỉ Tôn giả.
"Làm sao có thểi"
Ma Tâm Thánh Quân lẩm bẩm, thế mà có hai Thiên tôn liên tiếp xuất hiện trước mặt hắn trong hôm nay.
Điên rồi! Toàn bộ thế giới này điên rồi!
Chính hắn cũng điên rồi!
Thiên tôn a! Đây chính là nhân vật có tiềm năng trở thành Đại Thánh, ngàn năm đều chưa hẳn có thể xuất hiện một người, từ lúc nào giống cỏ dại ven đường như vậy, tùy tiện liền có thể gặp gỡ một hai người.
Hai vị Thiên tôn hiện thế, đừng nói là những người trong thành, ngay cả bốn tên Thánh Quân đều cũng như: nằm mộng...
Bọn hắn chỉ là đến thành Trường Thương phát động một trận hắc ám náo loạn mà thôi, vì sao gặp được sự tình khủng bố hoang đường như thế, hai tên Thiên tôn đồng thời hiện thế, chuyện này chưa từng xuất hiện trong lịch sử.
Toàn bộ thành Trường Thương triệt để im ăng, tất cả mọi người bị một màn trước mắt rung động.
Vị Thiên Tôn kia từ Cửu Tiêu Lầu đi ra, dáng người thướt tha động lòng người, hiển nhiên cũng là một nữ Thiên tôn.
Trên mặt của nàng mang theo một cái mặt nạ hình con bướm tinh xảo, có thể ngăn cản thánh nhân dò xét, không ai có thể thấy rõ tướng mạo của nàng.
"Là nàng!"
Cố Khinh Yên nhìn nữ Thiên tôn ở Cửu Tiêu Lâu một chút, nàng rất quen thuộc trang phục kia, bởi vì đã từng nhiều lần vụng trộm xâm nhập đến bên trong Thánh Sơn, những đều bị nàng chặn đường đánh lui.
Thật không ngờ, nàng cũng tu thành Thiên tôn cảnh!
"Thiên tôn Cửu Tiêu Lâu, ta đã gửi phong thư cho.
Cửu Tiêu Lâu, cho thấy chỉ cần các ngươi không nhúng tay vào việc này, hắc ám nái loạn sẽ không lan đến gần, vì sao các ngươi còn muốn xuất thủ?"
Sắc mặt Ma Tâm Thánh Quân ngưng trọng, Cửu Tiêu Lâu rất là thần bí, nghe đồn rằng có Thánh nhân tồn tại, cho nên hắn cũng không nguyện ý dưới tình huống không rõ ràng nội tình, mà lại ngây ngô đi trêu chọc đối phương, trước khi bắt đầu hắc ám loạn động, hắn đã gửi đi một phong thư, thể hiện thành ý không phải địch đối với Cửu Tiêu Lâu.
Cũng không nghĩ tới, Cửu Tiêu Lâu căn bản không để ý đến hắn.
Mà tại thời khắc mấu chốt, lại đứng về phía học viện Trường Thương, dù là biết rõ có bốn vị thánh nhân giáng lâm thành Trường Thương.
"Thế giới hắc ám các ngươi phát động chiến tranh tại thành Trường Thương, ảnh hưởng đến chuyện làm ăn của Cửu Tiêu Lâu chúng ta, chính là địch nhân của Cửu Tiêu Lâu."
Thanh âm uyển chuyển dễ nghe vang lên trong thiên địa, lan tỏa mọi ngóc ngách trong thành tất cả mọi người có thể nghe thấy, giọng nói đó rất nhu hòa, không chút gay gắt, sinh ra một cảm giác ôn nhu tự nhiên.
Chỉ là thanh âm đó mặc dù ôn nhu, nhưng phương thức trả lời lại là vô cùng bá đạo.
Chỉ bởi vì thế giới häc ám nhấc lên chiến tranh tại thành Trường Thương, ảnh hưởng đến chuyện làm ăn của Cửu Tiêu Lâu, liền muốn là địch cùng mấy tên Thánh Quân.
Toàn bộ thiên hạ, thế lực làm "Sinh ý" bá đạo như thế, đoán chừng chỉ có Cửu Tiêu Lâu mà thôi...
"Muốn chết! Cửu Tiêu Lâu các ngươi đã muốn chết như vậy, cũng đừng trách bản thánh không khách khí."
Sắc mặt Ma Tâm Thánh Quân trầm xuống, vẻn vẹn vì chuyện làm ăn? Quả thực là vớ vẩn, lại dám trêu đùa hắn.
Nhưng mà, nữ Thiên tôn Cửu Tiêu Lâu lại không thèm nhìn Ma Tâm Thánh Quân chút nào, mà là nhìn về phía Hàn Lâm Thánh Quân, thản nhiên nói.
"Kiếm đạo của ngươi không tệ, có thể đánh với ta một trận."
Ma Tâm Thánh Quân kém chút tức điên, nhìn ý tứ của nữ Thiên Tôn hiển nhiên không coi trọng hắn, trực tiếp tìm tới Hàn Lâm Thánh Quân.
Hàn Lâm Thánh Quân tu luyện kiếm đạo, lực sát phạt rất mạnh, sức chiến đấu cao hơn một bậc so với các Thánh Quân khác.
Tứ đại Thánh Quân mặc dù không hơn kém nhau nhiều, nhưng Hàn Lâm Thánh Quân được coi là mạnh nhất.
Hàn Lâm Thánh Quân híp đôi mắt lại, nhìn qua nữ Thiên tôn, thản nhiên nói.
"Thiên tôn dĩ nhiên cao quý, nhưng cũng không đại biểu lực lượng cường đại, ta giết ngươi rất đơn giản."
"Đã là địch, như vậy ngươi nhất định phải chết, không có khả năng cho phép ngươi trưởng thành. Hai vị Thiên Tôn cùng vẫn lạc một ngày, lần hắc ám náo loạn này sẽ được ghi lại trong sử sách, vĩnh thế ghi khắc."
Mái tóc dài của Hàn Lâm Thánh Quân bay lên, từng bước một đi về phía nữ Thiên tôn Cửu Tiêu Lâu, có thể giết chết một vị Thiên tôn trong truyền thuyết, có thể cho hắn lưu danh sử sách của thế giới hắc ám.
"Vậy cũng chưa hẳn, ta lại cho rằng ngươi không giết được dù chỉ một người."
Nữ Thiên Tôn Cửu Tiêu Lâu thản nhiên nói, ngọc thủ thon dài chậm rãi rút ra một thanh cổ kiếm tỉnh xảo đẹp. đẽ bên hông.
Kiếm vừa ra khỏi vỏ, thiên địa chấn động, pháp tắc oanh minh, hội tụ vô tận thiên địa tinh khí, hóa thành từng đoàn từng đoàn đám mây.
Thân thể Bốn tên Thánh Quân run nhẹ một cái, con ngươi co rụt, lại bị chấn động lần nữa.
Thánh khí
Thánh khí chân chính!
Bình thường dù là mấy chục năm đến hơn trăn năm cũng không chắc gặp được một món chí bảo, thế mà bây giờ lại xuất hiện một món nữa.
Bây giờ, Hàn Lâm Thánh Quân có một cỗ cảm xúc muốn chửi ầm lên.
Thánh khít
Chẳng lẽ vô thượng Thánh khí cũng như đá sỏi ven đường sao, làm sao nhiều như vậy!
Vốn là hắn muốn giết một vị Thiên tôn cũng không quá khó, nhưng nếu Thiên tôn có Thánh khí chân chính trong tay, vậy là một chuyện khác.