Mục lục
Yêu sâu nặng: đế thiếu âm thầm cưng chiều vợ Full dịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Lăng Trí vừa vẽ vừa nói: “Sau khi ba mẹ cháu xảy ra chuyện. Vương Hân Bình nói muốn bán vài mảnh đất, chú không đồng ý. Khi đó giá mấy mảnh đất vẫn chưa đáng tiền lắm, nhưng mấy mảnh đất này là ba mẹ cháu để lại cho cháu, chú kiên quyết không bán.”

Lăng Trí vỗ ngực, thở phào một hơi: “Cũng may chú kiên quyết không bán! Bây giờ nghĩ lại, đó đều là bọn họ lừa chú!”

Ông càng nghĩ càng giận, giận đến tay run run.

Lăng Trí từ từ hồi tưởng, ông nói: “Khó trách khi ấy Vương Hân Bình gấp như vậy, bà ta một mực nói là thân thích bà ta muốn mua gấp để dùng. Chú liền nói nhất định không bán! Các người muốn dùng tôi có thể cho thuê đất, là vậy, chú ký hợp đồng thuê mười năm với bọn họ. Bây giờ tính ra… hết thời gian rồi.”

Lăng Trí càng nói tim càng thắt, nói tới đây, ông hoàn toàn nghĩ thông suốt…

“Chú biết chú biết…” Ông lắc đầu không ngừng.

Trong mắt ông tràn đầy không tưởng tượng nổi: “Nếu chú chết, những mảnh đất đó vẫn còn trên danh nghĩa chú, Chu Vân là người thừa kế tài sản duy nhất của chú… Bà ta muốn giết chú, chủ yếu nhất là muốn vài mảnh đất!

Ngực Lăng Vi hoảng sợ, có ngọn lửa giận dâng lên: “Chú, lần này bọn họ xuống tay thất bại, nhưng tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ, hay là chú dọn về biệt thự đi. Bên vườn hoa tạm thời không cần lo.”

“Ừ.” Tuy Lăng Trí gật đầu, nhưng biểu tình cực kỳ phức tạp, cho dù ai bị con gái mình hãm hại cũng sẽ không bình tĩnh tiếp nhận như vậy.

Lăng Trí ôm ngực, chỉ cảm thấy ngực quặn đau từng trận, ông thật sự đau lòng, tựa như có người hung ác đạp tim ông.

Lăng Trí khó chịu, nội tâm Lăng Vi nổi lên lửa giận!

Chú luôn xem người ta là người thân, còn người ta xem chú là gì?

Xem ông là rác rưởi!

Thậm chí rác rưởi cũng không bằng!

Lăng Vi giận đến run lẩy bẩy, khắp người cô đều là khí lửa giống như sắp nổ! Làm thế nào cũng phải hại chết đám rệp thúi này!

Lăng Trí chậm rãi nói: “Tiểu Vi, cháu kêu luật sư đến, chú chuyển tên mấy mảnh đất lại cho cháu. Lỡ như… Chú có chuyện không may…”

“Chú! Chú đừng nói bậy bạ!”

“Chú không nói bậy!” Lăng Trí cũng kích động: “Những mảnh đất này vốn là của cháu! Cháu mau kêu luật sư tới.”

Lăng Vi suy nghĩ một lát, vẫn quyết định cầm về, để chú giữ chỉ có thể gây họa cho ông! Mấy mảnh đất kia là thịt béo, Vương Vinh Diệu thấy thèm chết! Nếu cô thu hồi lại đất này, Chu Vân không có triển vọng, lập tức hộc máu.

Ha… Lăng Vi gọi điện thoại kêu Chu luật sư tới, thuận đường đến ngân hàng lấy giấy tờ nhà đất trong tay chú, nhưng làm thủ tục vô cùng phức tạp. Ít nhất còn phải mấy ngày, Lăng Vi phái người đón Lăng Trí về biệt thự.

Lăng Vi nhìn những đất xây dựng chú vẽ, trong đầu nảy sinh chủ ý xấu…

Chu Vân, Vương Vinh Diệu, chúng ta cứ việc chơi, ha ha ha!

Lăng Vi gọi Vương quản gia và bốn người nhóm Bạo Phong tới, cô nhìn Tiểu Khải, cười nói: “Tiểu tam, giao cho cậu một nhiệm vụ.”

Tiểu tam?



Tiểu Khải nhìn trái nhìn phải, đúng là đang gọi anh ta…

Anh ta nhìn Lăng Vi, hỏi: “Phu nhân có gì phân phó?”

Lăng Vi kín đáo đưa một tấm hình cho anh ta, híp mắt: “Ngày mai cậu làm một thân phận giả. Sau đó, cậu đi tìm người này nói chuyện hợp tác, cậu nói muốn mua đất xây dựng.”

“Tiểu tam” Bạo Phong nhìn hình, một lão già mập mạp, hói đầu, mặt đầy hung dữ, nhưng rất có kiểu cách.

Vương Vinh Diệu?

Anh ta gật đầu, cất hình.

Vương quản gia nói: “Chuyện thân phận có thể giao cho tôi làm.”

Lăng Vi tán thưởng gật đầu.

Rạng sáng hôm sau, Vương quản gia và Tiểu Tam Bạo Phong báo cáo Lăng Vi. Vương quản gia nói: “Phu nhân, thân phận mới đã sắp xếp xong xuôi. Chuyện mua đất cũng theo như cô phân phó, có liên lạc với Vương gia.”

Lăng Vi gật đầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK