Mục lục
Yêu sâu nặng: đế thiếu âm thầm cưng chiều vợ Full dịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

“Lạc Y, đừng rời khỏi anh.” Tiểu Bạch điên cuồng hôn cô ấy.

Anh ta dùng sức, ôm cô ấy càng chặc hơn, lúc này tiểu Bạch mới tỉnh lại từ trong mộng.

Lạc Y vuốt ve khuôn mặt của anh ta, nói: “Có vẻ như anh đang sốt, em đi rót ly nước cho anh.”

Đầu của tiểu Bạch rất đau, anh ta cảm thấy như mình vẫn đang trong cơn ác mộng. Trong mộng, anh ta thấy Lạc Y đi ở phía trước, anh ta không ngừng đuổi theo ở phía sau, nhưng làm thế nào cũng không đuổi kịp.

Trái tim của tiểu Bạch đập liên hồi, anh ta ôm chặt lấy Lạc Y, làm thế nào cũng không chịu buông tay: “Anh không để cho em đi đâu.” Anh ta dán chặt mặt mình vào mặt cô, dáng vẻ yếu đuối chưa từng có trước đó.

Anh ta giống như chiếc ly thủy tinh bị nứt, chỉ cần chạm nhẹ vào cũng có thể vỡ vụn.

Lạc Y khẽ vuốt ve khuôn mặt của anh ta, nhỏ nhẹ nói ở bên tai anh ta: “Em không đi đâu cả, có vẻ như anh đang sốt, em đi lấy thuốc cho anh.”

Tiểu Bạch vẫn ôm cô ấy, không để cho cô ấy nhúc nhích.

Lạc Y vuốt chân mày của anh ta, dịu dàng hôn lên môi anh ta.

Cô ấy nói: “Anh buông em ra, cả người em đều đã tê rần rồi, anh ép em rất đau.”

Đến lúc này, tiểu Bạch mới hơi buông lỏng cô ấy ra. Anh ta nâng tầm mắt lên nhìn cô, thấy cô không giống vẻ muốn đi, anh ta mới yên tâm buông tay ra.

Lạc Y nhẹ nhàng cử động: “Á... Thật là đau...” Cả người cô ấy đều vừa tê dại vừa đau nhức.

Tiểu Bạch muốn ngồi dậy, nhưng anh ta vừa mới cử động cánh tay, cơn đau kia đã khiến anh ta phải rên đau. Anh ta muốn nhúc nhích cũng không nhúc nhích được, hai cánh tay, còn cả hai chân, đều cực kỳ đau nhức.

Lạc Y cũng không khác mấy, bị đồng cảm lây. Lạc Y bật cười, ở hôn lên mặt anh ta. Tiểu Bạch cũng mỉm cười, hôn đáp lại cô.

Hai người anh hôn em, em hôn anh, dần dần trao nhau nụ hôn sâu.

Một lúc lâu sau, Lạc Y mới tỉnh lại. Cô ấy bật đèn, xuống giường rót nước, lấy thuốc giảm sốt cho anh ta.

Lúc tiểu Bạch thức dậy, tay trái vẫn không thể cử động được, bởi vì Lạc Y đè lên cánh tay của anh ta suốt nửa đêm.

“Em đút anh uống!” Lạc Y bưng ly nước, ngồi ở bên cạnh anh ta.

Giống như lại trở về mấy ngày trước, cô ấy đút cơm giúp anh ta uống thuốc mỗi ngày.

Tiểu Bạch dịu dàng nhìn cô ấy, Lạc Y đút viên thuốc vào trong miệng anh ta, anh ta khẽ cắn ngón tay của cô. Đôi môi mềm mại khiến mặt hồ trong lòng cô lăn tăn gợn sóng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK