Mục lục
Yêu sâu nặng: đế thiếu âm thầm cưng chiều vợ Full dịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Lý Thiên Mặc liếc mắt nhìn Lão Hắc, Lão Hắc ngượng ngùng cười một tiếng: “Nhất định là trú lại đây…”

Súng của Lý Thiên Mặc hơi giật giật, Lão Hắc hừ một tiếng, nói tiếp: “Nhất định là trú lại đây… tương đối nguy hiểm! Lỡ như có tia sét nào không có mắt đánh xuống, chúng ta sẽ bị đốt thành tro ngày!”

Gã học theo cách Lăng Vi nói, nháy mắt ra dấu với đám đàn em xung quanh, ý bảo bọn chúng đừng có hành động thiếu suy nghĩ!

Anh chàng phiên dịch trẻ vừa dịch, vừa nhìn sang phía Vinh Phỉ, Vinh Phỉ động động ngón tay, ý bảo anh ta làm không tồi, thêm tiền!

Anh chàng phiên dịch nuốt nước miếng, dịch lại không sót một chữ.

Lăng Vi đứng cạnh xem cuộc vui, chỉ cảm thấy gã Lão Hắc này chọn Lý Thiên Mặc để đột phá, đúng là quá ngu xuẩn.

Lăng Vi vẫn khá hiểu tính cách của Lý Thiên Mặc, trong lòng cậu bạn này nhiều mưu trí lắm đấy!

Ai thua thiệt thì không biết, chứ cậu ấy tuyệt đối sẽ không bị lỗ đâu.

Đám người thấy Lão Hắc sửa lại lời, liền biết ngay là anh chàng Thiên Mặc này phát uy rồi.

Lý Thiên Mặc quay về phía mọi người cười một tiếng: “Đi nhanh lên đi, lúc nãy tao khảo sát qua rồi, sức gió ở phía trước chếch về bên trái khu vực này yếu hơn một chút, cho thấy bên trái phía trước có một núi nhỏ.

Lão Hắc bị dí súng sát người, chậm chạp đi về phía trước.

Bọn lâu la đã chuẩn bị phục kích sẵn ở xung quanh thấy lão đại của nhà mình đang ôm bả vai của một anh chàng, tiếp tục đi về phía trước?

“Không phải là lão đại nói… muốn trú lại ở đây, sau đó bảo chúng ta đánh lén sao?”

“Đúng mà, thế giờ là cái tình huống gì?”

Bọn lâu la rối rít không hiểu.

“Chuyện gì xảy ra?”

Cả đám lơ ngơ nhìn nhau, ai cũng không biết nên làm cái gì.

Trước kia, bọn chúng cũng thường xuyên dẫn người vào rừng, hầu như đều toàn động thủ tại đây.

Bởi vì theo như tốc độ đi, khi đến nơi này cũng đã chạng vạng tối rồi, trú đóng tại đây vốn chính là một chuyện vô cùng bình thường.

Huống chi thời tiết hôm nay lại còn sắp sửa mưa như trút nước! Trú đóng ở đây lại càng hợp lý hơn nữa. Sao lão đại lại chưa ra lệnh động thủ với đám người này?

“Tổ trưởng, làm thế nào bây giờ? Ra khỏi cánh rừng này cũng không thích hợp phục kích nữa!”

Tiểu tổ trưởng khoát tay một cái nói: “Vẫn là chờ lão đại ra lệnh đi. Có thể là lão đại tạm thời đổi chủ ý.”

Bọn lâu la tiếp tục đi theo.

Đi đầu tiên, Lý Thiên Mặc cầm máy khảo sát sức gió, bọn họ vẫn luôn đi về trước chếch sang hướng trái, quả nhiên nhìn thấy một ngọn núi nhỏ, ở một bên còn có một sơn động nhỏ, hiển nhiên là có người đã cố ý đào một cái động ở chỗ này.

Sắc mặt Lão Hắc đen như đít nồi, cái sơn động này chính là do các huynh đệ của gã đào ra…

Bởi vì bọn chúng hàng năm vẫn luôn ra ra vào vào khu rừng cho nên mới cố ý đào ra cái động núi này, vì muốn có một chỗ dừng chân, nếu như gặp phải mưa lớn như thác đổ cũng sẽ có một chỗ để tránh mưa.

Tình huống hiện giờ lại hoàn toàn trái ngược! Bây giờ gã phải dẫn đoàn người Diệp Đình vào sơn động này, các huynh đệ của gã sẽ không có có trú mưa nữa.

Lão Hắc nín một bụng lửa giận không phát ra được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK