"Tại sao lần nào cũng nhìn trúng hai người nhỉ, theo lý trong tay cô ấy có rất nhiều người mẫu mà."
"Đúng vậy, nhưng cô ấy nói những thứ kia đến từ ảo tưởng, gần như thử một lần tất cả nam người mẫu đều không tìm được cảm giác, bởi vậy khổ não mấy ngày, nhưng buổi họp báo hôm sau thì phải bắt đầu, căn bản chưa kịp thay đổi trang phục, sau cùng cô ấy gặp tụi anh trong quán ăn nhỏ, nói tụi anh chính là cảm hứng từ trên trời rơi xuống."
"Ông xã, cuộc sống anh trải qua thật nhiều màu sắc, từ nay về sau anh phải cho em chơi đùa nhiều một chút, người ta rất ngạc nhiên đó!" Ngón tay Thiên Ca Tuệ tùy ý vẽ vòng tròn trên ngực ông xã.
"Anh xin hứa biết thì nói không biết thì không nói, nhưng anh cảm thấy chính em tự trải nghiệm sẽ hiểu rõ càng nhanh." Úy Nam Thưa mặc cho tay cô làm loạn trên người mình, híp mắt lại, lười nhác mị hoặc.
"Vậy em phải bù lại tiếng anh mới được, em còn chưa chính thức giao lưu với người nước ngoài, rất xấu hổ! Lúc này Thiên Ca Tuệ mới ý thức được tầm quan trọng của tiếng Anh.
"Còn một tháng nữa, em nhất định sẽ làm được." Ngoại trừ cổ vũ vẫn là cổ vũ
"Ông xã, anh thật tốt!" Thiên Ca Tuệ chu đôi môi đỏ mọng lên, bàn tay nhỏ bé càng xấu xa trái sờ sờ phải tìm kiếm.
Rốt cuộc, người nào đó nhịn không được, gầm nhẹ một tiếng, đè cô dưới thân, hung hăng vận động.
*
Thứ hai vừa về đến trường học, Già Đại ra vẻ thần bí lôi kéo cô nói, tối nay anh Tại Hi muốn mời ăn cơm, bảo các cô phải ăn mặc thật đẹp một chút, tốt nhất một cái liếc mắt đều không thoát người kia.......
"Phốc, Già Đại, có cần khoa trương vậy không!" Thiên Ca Tuệ đang uống nước, suýt chút nữa đều phun lên màn hình máy tính.
"Tuệ Tuệ, cậu chính là một mỹ nhân xấu xa sao! cộng thêm dáng người cậu đẹp như vậy, chỉ cần ăn mặc sơ sơ sẽ rất đẹp!" Già Đại cười gian tà, các cô gái đều thích so sánh dáng người, thật sự từ thời xưa không thay đổi!
Vẻ mặt Thiên Ca Tuệ rất quẫn, ngực của cô quả thật nhìn có vẻ rất lớn, nhưng đây là nguyên nhân do sinh đứa nhỏ xong, mẹ nói rất đúng vóc dáng đẹp cũng phải cần nhờ đàn ông tẩm bổ. O(╯□╰)o
Chuyện thực chứng minh như thế, hồi cấp ba cô vẫn chỉ là hạt đậu cô ve xào, mà hôm nay nhìn xem trước sau có lồi có lõm, cười quỷ dị.
Buổi tối, Lam Tạp chạy đến trước cửa thư viện, thật sự bị Già Đại liên tục gọi điện thoại vào trường học nói gần đây có một nhà hàng mang phong cách Tây.
Nói gì một mình cô ấy làm kỳ đà cản mũi rất buồn, lỡ như hai người họ phát triển tốt, trong mắt đều không tha cho những người khác, nhất định phải sớm rút lui.
Lam Tạp phiền muộn như Già Đại đeo bám dai dẳng, liền đáp ứng.
Thật ra Mẫn Tại Hi biết Thiên Ca Tuệ từ trước, có lẽ Đại Đại thường nhắc với anh ta, cho nên anh ta cũng phá lệ để ý một chút, là một cô gái rất thú vị, bình dị gần gũi, đối với người khác đều cười híp mắt, một chút cũng không có dáng vẻ ngông nghênh của quan nhị đại.
Anh ta đến nhà hàng Tây sớm hai mươi phút, chọn một vị trí gần cửa sổ, nhân viên phục vụ lập tức đến hỏi anh ta cần dùng gì.
"Trước tiên cho tôi một ly nước, tôi đang chờ người, cảm ơn." Anh ta nở nụ cười, lập tức khiến gương mặt nhân viên nữ
đỏ bừng, thẹn thùng rời đi.
Khoảng một phút sau, cửa thang lầu có ba cô gái đi đên, cô gai ở giữa đang mặc bộ quần áo màu hồng nhạt in hình con thỏ, ở vành nón có hai lỗ tai thỏ xù lông, gương mặt xinh đẹp giống như búp bê, trừ bỏ Đại Đại của anh ta ra thật khô g có người nào ăn mặc đáng yêu như thế.
Cô gái bên phải có mái tóc dài chạm vai, không thể nói có bao nhiêu nghiêng nước nghiêng thành, ở giữa là một cô gái xinh đẹp thanh lệ thoát tục, trong đôi mắt đen tựa như dòng nước xoáy, khiến người ta không được tự chủ bị cuốn vào, đôi môi hơi đỏ một chút, hồng hào non mềm khiến người ta vô cùng mơ màng.
Một thân màu trắng aó khoát ngoài giản dị, cổ áo được dệt từ sợ len, kiểu dáng đơn giản, trừ bỏ một hàng nút thắt không còn trang sức nào khác, mặc lên người cô lại có một sự thoải mái không lời nào diễn tả.
Cô chính là Thiên Ca Tuệ, nữ chính hôm nay.
Bên trái là người mặc áo khoác màu xanh da trời, quần jean, giày ngắn, trang phục đơn giản tự nhiên, cộng thêm có một mái tóc ngắn xinh đẹp, dung mạo xinh đẹp nho nhã, nhất định là Lam Tạp.
"Anh Tại Hi, anh đến đây lúc nào?" Già Đại rất thân thiết để Thiên Ca Tuệ ngồi đối diện anh ta, bản thân cô ngồi bên cạnh anh ta, Lam Tạp ngồi đối diện cô.
Nói ra, Thiên Ca Tuệ cũng đã là người kết hôn, không còn sự trẻ trung như thời học sinh cấp ba nữa, ông chú phúc hắc cô còn ứng phó được chứ đừng nói đến chi là bạn trai bằng tuổi cô.
"Vừa đến không bao lâu." Trên má Mẫn Tại Hi có lúm đồng tiền nhỏ, cười rộ lên khiến người ta nghĩ đến một chữ đáng yêu.
Thiên Ca Tuệ rất chân thành đánh giá Mẫn Tại Hi là kiểu người có mái tóc ngắn nhẹ nhàng khoái thái mà cô thích, lúc cười lên luôn mang theo cảm giác ngượng ngùng xấu hổ, quả thật chính là mười phần tiểu chính thái!
Cô hiểu rõ nam sinh và đàn ông đều không như vậy, đáng yêu, xấu hổ, đẹp trai, dịu dàng, đẹp mắt, quý công tử!
Thật đúng là một trải nghiệm mới lạ, ông xã thân yêu của em, rốt cuộc em cũng tìm được đối tượng rồi, nhưng anh nhất định phải ủng hộ em, nếu không cuộc sống bốn năm đại học này rất nhàm chán, không được tức giận đó, đây chính là anh đồng ý rồi...
(Úy Nam Thừa nổi giận: Anh chỉ tạm thời đồng ý, sao em có thể cho là thật! Nhanh sai đường biết quay lại! Về nhà với con đi!)
"Đây là thực đơn, các em cứ tùy ý lựa chọn." Mẫn Tại Hi rất thân thiết đưa thực đơn đến trước mặt các vị nữ sinh.
"Cảm ơn!" Thêm một điểm! Thiên Ca Tuệ thầm nói, không có chủ nghĩa gia trưởng, biết cách chăm sóc bạn gái.
Lam Tạp vụng trộm liếc Thiên Ca Tuệ một cái, đúng là rất không tệ.
Sau khi chọn món ăn xong, mấy người rảnh rỗi hàn huyên vài câu, trong mắt Thiên Ca Tuệ hoàn toàn lộ vẻ thưởng thức, háo sắc, đủ các loại vẻ mặt, thấy Già Đại vui vẻ mày! Ô! Tuệ Tuệ và anh Tại Hi thật có triển vọng!