“Không được sờ lên đầu người ta, càng sờ càng ngốc.” Thiên Ca Tuệ chu cái miệng nhỏ nhắn mất hứng.
“Anh thích em ngốc nghếch.” Úy Nam Thừa cười đến cưng chiều mà xấu xa.
Thiên Ca Tuệ cảm thấy vẫn không nên để ý đến anh thì tốt hơn, tối nay người này hơi không bình thường, dựa vào trên ghế ngồi, nhéo ngón tay ngẫm nghĩ.
Xe dừng ở cửa chung cư, hai người lần nữa trở lại ổ nhỏ hai phòng ở, nhiệt độ chợt lên cao.
Tất cả đều giống như nước chảy thành sông, Úy Nam Thừa lần này đã có kinh nghiệm, làm đủ dạo đầu, hết sức khiêu khích dẫn dắt Tuệ Tuệ, để cho cô đạt tới đỉnh núi vui thích.
Sau khi xong chuyện, Thiên Ca Tuệ la hét đói bụng, Úy Nam Thừa không có cách nào khác, không thể làm gì khác hơn là đi tìm trong tủ lạnh xem có thức ăn gì không, may mà lúc bố trí đồ dùng hằng ngày tiện tay cầm mấy thùng mỳ ăn liền, lúc mấu chốt đúng là phát huy tác dụng rồi.
Thiên Ca Tuệ mặc áo ngủ ngồi trên ghế trong phòng ăn ăn mỳ ăn liền nóng hổi, kêu to ăn ngon, đói bụng ăn cái gì cũng ngon.
“Nếu không lần sau mua ít gạo và thức ăn đặt trong tủ lạnh, đói bụng có thể nấu cơm ăn, mỳ ăn liền suy cho cùng là đồ ăn không tốt cho sức khỏe, ăn nhiều không tốt. Úy Nam Thừa nghĩ tới lâu dài, sau này còn phải thường xuyên tới mới được, ít nhất một tuần tới hai lần.
“Thôi đi, mua cũng không có ai biết làm, lãng phí.” Bản thân Thiên Ca Tuệ không có thiên phú nấu cơm, lại rất thích thưởng thức món ăn ngon.
“Anh sẽ nấu.” Úy Nam Thừa nhẹ nhàng liếc nhìn cô, ánh mắt kia, ý vị sâu xa!
“Khụ...” Thiên Ca Tuệ thiếu chút nữa cắn đầu lưỡi, “Anh biết làm cơm?”
“Thế nào? Không tin?” Giọng nói tuyệt đối khinh thường, ánh mắt tuyệt đối cợt nhả.
Động tác nhai mỳ của Thiên Ca Tuệ khẽ dừng lại, rất quả quyết lắc đầu, dĩ nhiên không tin, Thừa nấu cơm khi nào chứ?
“Vậy em cho rằng mấy năm ở Mỹ anh trôi qua như thế nào? Một người ở bên ngoài luôn phải học được sinh hoạt độc lập, nấu cơm thật ra không tính là chuyện khó gì, luyện nhiều một chút sẽ biết.” Úy Nam Thừa rất bình tình như trần thuật một sự thật.
Hóa ra là như vậy, “Vậy sao anh không nói cho em.”
“Em cũng không hỏi anh.”
“Em còn chưa ăn no, còn muốn ăn.” Thiên Ca Tuệ vểnh môi đẩy tô mỳ ăn liền đã ăn sạch sẽ, quai hàm phồng lên.
Úy Nam Thừa nhìn tô mỳ ăn liền mình đã ăn được một nửa, đẩy tới trước mặt cô, cô cũng không khách khí, mấy đũa đã ăn sạch trơn, còn chưa đã ngứa liếm môi một cái, sờ sờ bụng nhỏ tròn vo của mình, “Giống như hơi no.”
“Vậy em còn ăn nhiều.” Cưng chiều nhéo nhéo cái mũi của cô.
Thiên Ca Tuệ cọ một cái ngồi vào trên đùi anh, nũng nịu, “Em muốn ăn, em còn muốn ăn cơm anh làm.”
“Vậy về sau mỗi tuần chúng ta tụ họp ở đây hai lần, anh nấu cơm cho em ăn.”
“Anh mỗi ngày bận rộn như vậy, có thời gian rảnh không?” Thiên Ca Tuệ vòng cổ chồng, mặc dù rất muốn nếm thử một chút tay nghề của Thừa, nhưng vừa nghĩ tới anh mỗi ngày bận rộn như vậy, mệt mỏi như vậy, thật sự hơi đau lòng.
“Vậy thì ít nhất một lần, bớt chút thời gian chắc chắn sẽ có.” Mặc dù công việc rất quan trọng, nhưng bà xã cũng quan trọng ngang hàng.
“Người ta không muốn anh khổ cực như vậy!”
“Vì bà xã, cực khổ nữa cũng đáng.”
“Miệng lưỡi trơn tru!”
“Trời đất chứng giám, mặt trời mặt trăng có thể làm chứng cho tấm lòng của anh!”
...Ngày hôm sau trở về trường học quả nhiên gặp phải oanh tạc của Già Đại và Tạp Tạp.
“Thành thực khai báo đi, tối hôm qua trắng đêm không về rốt cuộc đi làm cái gì?”
“Nữ chính oanh động toàn trường tối hôm qua chính là cậu hả? Người nào lãng mạn thổ lộ với cậu như vậy?”
“Rốt cuộc hai người bắt đầu từ khi nào?”
“Tối hôm qua hai người có... Cái đó không?”
...
Thiên Ca Tuệ đã sớm nghĩ xong đối sách, đưa bọn họ vào trong chuyện xưa nói liên tục, còn nói anh chính là thanh mai trúc mã kia lúc trước đã từng nói với hai cô, không biết tối qua nổi cơn thần kinh gì lại chạy tới trường náo loạn một trận như vậy, hoàn toàn khiến cho cô ứng phó không kịp.
“Vậy rốt cuộc hai người có quan hệ gì?” Già Đại nghi vấn.
“Ờ thì...” Thiên Ca Tuệ đang suy nghĩ tìm từ như thế nào tương đối thỏa đáng, kết quả Lam Tạp lấy cho, “Quan hệ mập mờ?”
Thiên Ca Tuệ gật gật đầu, đâu chỉ là mập mờ, hai người đều biết hết mỗi một chỗ trên người nhau rồi, càng thêm hiểu rõ thâm nhập lẫn nhau –
“Vậy cậu là xử nữ sao?” Đồng Tiểu Noãn bình thường đều thuộc về cấp bậc nổ bom.
Nói quá mức thẳng thắn rõ ràng như thế khiến cho Già Đại và Tạp Tạp hai cô gái còn hết sức ngây thơ đỏ hết mặt, nhưng vẫn hai mắt lấp lánh nhìn Tuệ Tuệ chằm chằm, dáng vẻ cảm thấy rất có hứng thú.
“Khụ... Khụ...” Quả nhiên nữ sinh đều thích bát quái, “Không phải.” Còn là xử nữ! Cô đã là mẹ của hai đứa bé, nói ra đoán chừng cũng không có ai tin tưởng.
“Chẳng lẽ chính là tối hôm qua?” Tròng mắt đen của Già Đại sáng ngời trong suốt.
Thiên Ca Tuệ tỏ vẻ đau khổ lắc lắc đầu, “Thật ra thì tớ cũng không nhớ rõ được, có lẽ là ngày nào đó vào buổi tối sau khi uống rượu say phát thú tính thôi.”
Già Đại và Tạp Tạp há to mồm vẻ mặt không thể tin, giống như diễn phim truyền hình vậy! Đồng Tiểu Noãn ngược lại không cảm thấy có cái gì, bản thân mình cũng đã xảy ra quan hệ với bạn trai ở trường cấp ba.
“Vì vậy dừng lại, nên nói tớ cũng đã nói tất cả, còn sót lại không gian để cho chính các cậu nghĩ thế nào, mời tùy ý.” Thiên Ca Tuệ cười híp mắt buông tay, sau đó bưng chậu vào toilet, lưu lại ba vẻ mặt nữ bát quái khác nhau.
Sau sự kiện pháo hoa và sự kiện ánh đèn, “Tuệ Tuệ” lập tức hoàn toàn trở thành đỏ chót trong trường học rồi, chỉ có điều phần lớn mọi người đều không biết rốt cuộc cô là thần thánh phương nào, sau khi được thổ lộ phách lối như vậy lại khiêm tốn ẩn danh như thế.
Mỗi một ngày cứ trôi qua như vây, Thiên Ca Tuệ cố gắng khiêm tốn học tập trong trường, trừ bởi vì hoàn thành tín chỉ mà nhất định phải gia nhập xã đoàn, cô ít tham gia bất kỳ hoạt động giải trí nào, một trạch nữ tiêu chuẩn.
Một tuần năm buổi tối luôn có một buổi tối cô không ở ký túc xá, ban đầu mấy người Già Đại còn trêu chọc cô, dần dần cũng thành quen, chẳng qua Già Đại cảm thấy hơi tiếc hận vì Tuệ Tuệ và anh Tại Hi không thể đi đến một nơi, thật ra thì hai người bọn họ xem ra rất xứng đôi.