Giờ phút này, Từ Tiểu Thiến thật sự cảm thấy vô cùng kiêu ngạo, kiêu ngạo đến nỗi không thể che giấu được cảm xúc trong lòng. Giơ tay về phía Từ Văn Lương: - Bố, điện thoại. Từ Văn Lương ngẩn ra, cằm hết về phía bàn trà: - Không, không phải là có điện thoại sao? Từ Tiểu Thiến chu miệng: - Điện thoại. Tự mình trực tiếp móc điện thoại từ trong túi áo khoác của bố ra, nhảy nhót trở về phòng nhỏ của mình. … Lúc này không khí trong nhà họ Tề vô cùng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.