Đường Dịch xua tay: - Con kiếm được trong kỳ nghỉ hè đấy. Cầm dùng nó cho sự nghiệp đi! "..." "..." "..." Người lớn trong một phòng, người này nhìn người kia người kia nhìn người nọ, chuyện này sốc không kém gì chợ đêm hôm đó. Nghiến răng kìm lại chua xót trong lỗ mũi, cuối cùng, Đường Thành Cương chậm rãi thu lại 20 nghìn tệ: - Tiền này... Bố giữ nhé! Bảo Thôi Ngọc Mẫn về nhà lấy ra 30 nghìn tệ: - Coi như là tiền bố đổi từ bọn con đi! Cho dù bây...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.