Từ Tiểu Thiến thấy Tề Lỗi đột nhiên sợ hãi, đầu tiên khẽ giật mình, sau đó bật cười thành tiếng. Kế đó, càng cười càng không thể khống chế, ngả ngửa trên ghế sopha. Vừa run run bả vai, vừa nắm tay, không ngừng đấm lên trên người Tề Lỗi. Được rồi, có sự đan xen giữa tức giận và buồn cười, giận vì bị từ chối, còn buồn cười, đương nhiên là vì bộ dạng sợ hãi của Tề Lỗi. - Cậu mà cũng có lúc sợ à! Nhưng Tề Lỗi lại cười không nổi, vội vàng đuổi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.