Trâu Hồng Minh không trả lời, cũng không thể trả lời, cảm thấy bản thân như đã chọc phải tổ ong vò vẽ. Sắc mặt trở nên tím đỏ, cắn răng: - Thật ra… Có thể không cần tiền! Đôi mắt Tề Lỗi lập tức sáng lên: - Thật vậy sao? Trâu Hồng Minh thống khổ gật đầu: - Đúng thế! - Nhưng mà… Vừa chuyển câu, âm thầm cười lạnh, cho rằng binh sĩ bọn tôi dễ bị bắt nạt sao? - Bây giờ đã sắp khai giảng, trước mắt không thể sắp xếp kịp nữa! Nhìn Chương Nam:...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.