“Cô không cần hiểu!” Mạc Tư Tước một tay vỗ về cái trán,khe rãnh giữa hai đầu lông mày khép lại càng sau, sau đó hắn đã từ trên ghế salon đứng lên, chán nản đẩy cô gái không thấy rõ mặt bên người ra một bên.
“Hủy bỏ hôn ước đi, Doãn Vân Tuyên!” Hắn đi tới trước mặt cô, nâng cằm nhìn cô lạnh lung ra mệnh lệnh .
“Em không,em không hủy bỏ!” Doãn Vân Tuyên quật cường mở to hai mắt nhìn, chẳng sợ chỉ là danh phận trên danh nghĩa,cô cũng muốn ở bên cạnh hắn, cùng ngồi ngang hàng với hắn
“Tôi lặp lại một lần nửa!” Trên mặt của Mạc Tư Tước đã không có nụ cười chỉ có lãnh khốc, “Cách tôi xa một chút, bằng không tôi cam đoan kết quả của cô sẽ thảm hại hơn!”
“Em sẽ không đồng ý, em sẽ không hủy hôn ước!” Doãn Vân Tuyên bốc đồng khóc rống,cô không dễ dàng bỏ qua món đồ của mình.
Mạc Tư Tước ý vị thâm trường nhìn cô một cái, sau đó cũng không quay đầu lại bỏ đi.
Chuyện hắn muốn làm cho tới bây giờ đều không cần bất luận kẻ nào đồng ý!
Doãn Vân Tuyên ngồi dưới đất lên tiếng khóc lớn, vì người đàn ông này cô đã khổ như thế nào, cuối cùng ngay cả mặt cũng bị phá hủy, tại sao hắn còn vô tình ném cô đi?
Ở trong bệnh viện Ôn Hinh rất thống khổ,cô biết thân thể của mình không bằng lúc trước, trước đây chỉ cần uống thuốc đúng hạn cô còn có thể giống người bình thường ,nhưng mà bây giờ trái tim của cô đã không chịu khống chế của cô nhiều lần phát tán.
Doãn Thiên Kình một ngày trong có hơn phân nửa thời gian đều bồi ở bên người cô, Ôn Hinh cảm thấy rất áy náy cho nên cô gọi Kiều Lâm tới len lén giải quyết thủ tục xuất viện, Doãn Thiên Kình đến tìm không thấy cô mới biết được thì ra cô đã trở về trường học.
Xe của hắn chạy đến ngoài trường đại học Thượng Phong, cũng không có đi vào,cũng không có gọi điện thoại cho cô, chỉ là xa xa nhìn cô một cái.
Ngày đó lúc hắn trở về Doãn gia, Doãn Chính Hào đã nói cho hắn biết, nhất định phải kết hôn với Giản Ny!
Doãn Thiên Kình lại một lần nữa ngỗ nghịch phụ thân của hắn!
“Chẳng lẽ con của mình mới sinh ra là con riêng sao?” Doãn Chính Hào phẫn nộ hướng hắn gầm thét.
“Đứa nhỏ con sẽ nhận nhưng kết hôn thì không thể!” Doãn Thiên Kình không tự ti cũng không kiêu ngạo trả lời.
“Dù cho Giản Ny nguyện ý đem con giao cho con,con cho là Ôn Hinh sẽ chấp nhận đứa bé này sao? Thiên Kình, con gái đều thích sạch sẽ, Ôn Hinh cô ấy không phải con nítcon hẳn là nên hiểu!”
Buổi nói chuyện với Doãn Chính Hào làm cho Doãn Thiên Kình lâm vào nghiêm túc tự hỏi.
Hắn có phải quá ích kỷ hay không, một mặt không muốn làm cho chính mình lưu lại tiếc nuối, về phương diện khác lại kéo không tha cô.
Ôn Hinh ở bên cạnh hắn không vui, hắn đã thật lâu không thấy cô cười xuất phát từ nội tâm.
Nhưng hắn có thể xác định tình cảm của mình đối với Ôn Hinh, hắn là nghiêm túc muốn sống với cô suốt đời!
Ở ngoài trường học thật lâu, Doãn Thiên Kình mới lật di động ra, sau đó lại khép lại, động tác như vậy lập lại nhiều lần nhưng cuối cùng cũng không có làm gì.
***********
“Làm sao vậy?” Ôn Hinh từ trên giường ngẩng đầu, liền nhìn thấy Kiều Lâm hai tay chống nạnh, theo ký túc xá bên ngoài nổi giận đùng đùng đi tới.
“Này Doãn Thiên Kỳ, thực sự là quá không biết xấu hổ!”
Kiều Lâm vừa nói vừa mắng, “Hinh Nhi,cậu nói xem mình có chổ nào không giống con gái ? Trông dáng mình, có ngực có cổ, mắt hắn mù rồi a!”
“Anh hai lại chọc giận cậu sao ?” Ôn Hinh thoáng cái từ trên giường trở mình ngồi xuống, sau đó hứng thú dạt dào đánh giá cô.
Lại nói tiếp, Kiều Lâm và Doãn Thiên Kỳ thật đúng là một đôi oan gia vui vẻ, hai đều mê người làm cùng một chỗ, quả thực đều là một đôi dở hơi.
Ôn Hinh nhìn ra Doãn Thiên Kỳ thích Kiều Lâm , chẳng qua là hắn trước đây tình sử phong lưu nhiều lắm, cô không biết cái hắn thích này có thể duy trì bao lâu!
“Ngày hôm qua nói đêm nay cùng hắn đi dự yến tiệc , thế nhưng hắn hôm nay mang theo cô gái khác đến trước mặt của ta khoe khoang, thật quá mức!”
“A! ! ! Sau này còn để ý đến hắn,mình sẽ không lấy họ Kiều!”
Kiều Lâm tức đến phát điên đi qua đi lại, Ôn Hinh nhìn ra dáng vẻ cô yêu hận đan xen thống khổ , giống như lúc trước cô bị Mạc Tư Tước dằn vặt một thời gian .
“Lâm Lâm, ngươi có phải thích anh hai hay không?” Cô thử dò xét hỏi.
“Không,mình mà thích hắn sao? Đàn ông cặn bão, lão nương chán ghét hắn còn không kịp!”
“A A A , có người khẩu thị tâm phi nha!” Ôn Hinh đã từ trên giường xuống, vẻ mặt trêu ghẹo nhìn chằm chằm Kiều Lâm khuôn mặt nhỏ nhắn kia có chút ngượng ngùng, “Kỳ thực mình nhìn ra anh hai cũng rất thích cậu, bằng không cho hắn một cơ hội !”
“Mình chán ghét người nhà họ Doãn!” Kiều Lâm không được tự nhiên quay mặt, theo trong lỗ mũi hừ nói lầm bầm.
“Lâm Lâm, thích một người là một chuyện rất hạnh phúc, ngàn vạn đừng làm ra chuyện cho mình hối hận!” Ôn Hinh rất có cảm khái nói.
Cho đến về sau, thời gian Doãn Thiên Kỳ cách cô càng ngày càng xa, Kiều Lâm mới biết được, nếu như cô bây giờ nghe Ôn Hinh nói, có thể cô và Doãn Thiên Kỳ lại có một kết cục khác?
*************
Mạc nhị thiếu gia tẩy trần bằng yến tiệc, Mạc Tấn Kỳ trắng trợn thiết yến khoản đãi, đây cũng là thân phận con riêng của Mạc Tư Ly bị ẩn tàng hai mươi mấy năm lần đầu tiên được chính thức giới thiệu ra ngoài.
Mạc Tư Tước đối với em trai cùng cha khác mẹ vẫn có loại cảm giác bài xích, chính vì hắn tồn tại cho nên việc cha phản bội mẹ hắn càng chính xác, vì thế lúc Mạc Tư Tước tiếp nhận K-N là lúc đem em trai không thể lộ ánh sáng này đá trở về Australia, một năm kia, cũng là Khả Khả rời khỏi một năm.
Cách năm năm trước, hắn nhìn em trai mình ngày càng tuấn lãng, giữa trán có vài phần khí thế giống như hắn.Mạc Tư Tước đột nhiên cảm thấy, hắn đối với em trai này cảm thấy càng thêm chán ghét.
Mạc Tư Tước vô luận ở nơi nào, khí thế lên sân khấu luôn luôn mạnh mẽ như vậy, chẳng sợ đêm nay nhân vật chính không phải hắn, hắn một thân màu đen tây trang, đứng chắp tay giống như vị thần tuấn mỹ, từ sau khi hắn vừa xuất hiện đề tài bàn luận luôn xoay chuyển về hắn.
Ví như hắn có thể thao túng cổ phiếu tăng .
Ví như hắn lại thu mua công ty nào.
Ví như cô gái bên cạnh hắn lại thay đổi…
Doãn Thiên Kỳ thay thế Doãn Thiên Kình tới tham gia yến hội đêm nay,mấy năm trước hắn cũng đã từng gặp Mạc Tư Ly, chỉ là không nghĩ tới thủ đoạn của Mạc Tư Tước ác tuyệt như vậy, ngay cả em trai thân sinh cũng không buông tha.
Tay hắn cầm sâm banh, khách sáo cùng người chung quanh, trong đám người tầm mắt của hắn và Mạc Tư Tước chống lại nhau, hắn hướng hắn tà khí cười, sau đó phong thái xuất sắc nắm tay cô gái bên cạnh đi về phía sàn nhảy.
Doãn Thiên Kỳ cũng dẫn bạn nhảy của mình đi ra sàn nhảy,xong một khúc, tất cả mọi người nghỉ hô hấp chải tóc, nhìn Mạc Tư Tước làm động tác chớ có lên tiếng.
“Hôm nay ta còn có một việc quan trọng muốn tuyên bố!”