Cả người Trần Tư Dao đều mặc hàng hiệu,từ dùng cơm đến mướn phòng, mấy người chụp hình góc độ đều rất chuẩn, Mạc Tư Tước xấu xa kia khuôn mặt đang tươi cười,phong cách lãng tử bất cần, Ôn Hinh không biết Giản Ny rõ ràng là đại minh tinh như vậy nhưng chỉ có thể là tình nhân bí mật của hắn, vì sao hắn và Trần Tư Dao đột nhiên công khai như vậy ?
Người đàn ông khoác tay lên trên vai cô sinh viên nhỏ tuổi, trên ngón út có chiếc nhẫn hồng làm cho Ôn Hinh lập tức nhớ tới, lần đầu tiên ở biệt thự của hắn,cô nhìn thấy hắn tuyệt tình như thế chẳng lẽ sau Giản Ny là Trần Tư Dao sao?
Hoặc là hắn chỉ là vui đùa một chút mà thôi!
Bài báo viết về Mạc Tư Tước đều được để riêng,mặc dù là biết với hắn không có kết quả với lại bên ngoài có vô số con gái đổ xô vào hắn.
Trong mắt Kiều Lâm giấu giếm không được hâm mộ, có thể được một người đàn ông cực phẩm như vậy coi trọng chẳng sợ đoạn quan hệ này chỉ là khói lửa thoáng qua nhưng vậy cũng rực rỡ quá đi…
Mạc Tư Tước gần đây hấp thụ ánh sáng tỷ số có chút cao, Mạc Sâm có chút khó xử nhìn sắc mặt hoàng thái tử, đối với những tin tức tình cảm gần đây Mạc Tư Tước lại không có ngăn cản hơn nữa hắn còn ngoại lệ làm đại sứ hình tượng cho mấy nhà thương nghiệp tuần san, Mạc Sâm càng kinh ngạc hắn luôn luôn rất ghét người ta quan tâm đến cuộc sống riêng tư của hắn, lúc này đây tại sao lại có vẻ hợp tác như thế?
“Trời… Nhiếp ảnh gia này kỹ thuật không được,chụp ta có điểm xấu!” Mạc Tư Tước nhìn áp-phích trước mắt, không có chút hứng thú cả thân thể dựa vào ghế giám đốc, Mạc Sâm nghe được lời nói của hắn,cái trán rơi xuống ba đường hắc tuyến.
“Vẻ mặt ngươi như vậy là sao?” Mạc Tư Tước nhìn vẻ mặt chịu đựng của Mạc Sâm,lấy sách báo trên bàn làm việc ném về phía người hắn. Mạc Sâm rất nhanh tránh thoát, sau đó vẻ mặt thay đổi đưa tay lấy lộ trình ngày hôm nay đưa cho hắn.
“Tập đoàn Doãn thị mời ngài…” Mạc Tư Tước đang nhìn đến tên của một người quen thuộc trên tờ giấy, ngón tay tự nhiên vuốt càm, sau đó ngẩng đầu nhìn hướng Mạc Sâm trong mắt nở rộ ánh sáng kỳ dị.
“Ngày mai tất cả lộ trình đều hủy bỏ!”
“Dạ, thái tử!” Mạc Sâm không có ý nghĩ gì liền gật đầu,nụ cười khó lường Mạc Tư Tước như ẩn chứa một âm mưu gì đó.
Tiệc sinh nhật của Doãn Vân Tuyên được tổ chức tại biệt thự nhà họ Doãn,cô hai mươi tuổi,lúc cô mặc một bộ lễ phục dạ hội màu trắng xuất hiện ở trước mặt mọi người, Ôn Hinh cũng không khỏi bị vẻ đẹp của cô sở thuyết phục, cô lúc này có dáng vẻ của một thiếu nữ,thành thục quyến rũ,nụ cười ngọt ngào, ánh mắt dụ người, đem tất cả thuần khiết và mị hoặc phát huy tới tận cùng, Ôn Hinh cũng không biết một người phụ nữ đồng thời có thể có nhiều mặt như vậy.
Nhà họ Doãn tổ chức rất lớn,khách được mời tới ai cũng đều là quần áo rực rỡ, ăn uống linh đình, Doãn Vân Tuyên theo Doãn Chính Hào và Ôn Tố Tâm xuyên qua đám người,bọn họ mới là một nhà ba người.
Dáng vẻ nhỏ nhắn xinh xắn của Ôn Hinh chậm rãi rút ra phía sau hoa viên,cô cũng không biết chính mình tới đây là làm cái gì bởi vì Ôn Tố Tâm gọi cô tới, thế nhưng mẹ cô đã quên, hôm nay cũng là sinh nhật của cô.
Thế nhưng hai mươi năm qua,sinh nhật của cô không phải là tự mình trải qua sao?
Mẹ cho tới bây giờ cũng không có nhớ ngày sinh nhật của cô!
Cô cho rằng năm nay sẽ có ngoại lệ nhưng đúng là vẫn thất vọng rồi! TT_TT
“Tại sao một mình em lại chạy tới đây?” Không biết lúc nào Doãn Thiên Kình đã đi tới phía sau lưng cô, Ôn Hinh hoảng sợ quay đầu lại, hai tay đặt ở sau người, đôi mắt to tròn nhìn về phía hắn, không khỏi bị bộ dáng anh tuấn của hắn hôm nay làm đờ đẫn.