Mục lục
Cấp Trên Là Chủ Nhân Của Tôi (Over The Knee)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sự sôi động của buổi tối kết thúc đột ngột, khi Grace và Caesar cùng nhau rời khỏi quán bar. Còn James thì mất cả đêm suy nghĩ về những điều tồi tệ mình từng nói với Caesar.

Gửi tin nhắn một cách thận trọng, anh ta hỏi: " Grace thân mến, cô có bận không?"

Tạm thế thôi, không dám hỏi thêm.

Sợ người xem tin nhắn là Caesar.

Không ngờ cả đêm Grace không về. James rất lo lắng nhưng không thể làm gì được, cô bé thực tập sinh nho nhỏ lại trở thành bạn gái của cấp trên. Không trả lời tin nhắn không phải là rất bình thường sao.

Nghĩ đến đây, James càng cảm thấy sống không bằng chết.

Ly rượu được rót đầy hết ly này đến khi khác, lông mày cau lại từng chút một.

Đến trưa ngày hôm sau, anh ta mới nhận được cuộc gọi từ Grace.

Cơn say và cơn đau đầu đều không thể ngăn được đôi mắt James sáng lên khi anh ta nhìn thấy cuộc gọi của Grace. 

Trần Tư Nhung vẫn còn nằm trên giường, không biết tối hôm qua James vì sao lại gửi tin nhắn cho cô, nghĩ đến có thể đột nhiên xảy ra chuyện PR khẩn cấp nào đó, đêm qua cô bất tri bất giác ngủ quên mất tiêu.

Trong lòng sợ hãi, Trần Tư Nhung lo lắng bấm gọi điện thoại.

Chỉ sau ba tiếng bíp, điện thoại đã được bắt máy.

Kỳ lạ thay, hai người đều vô cùng ăn ý mà không ai mở miệng nói chuyện, tựa như đang chờ đợi đối phương.

Nhưng sau hai giây im lặng, cả hai lại đồng thời mở lời cùng lúc.

"Hello......"

"Hi......"

Trong điện thoại, bầu không khí thật vi diệu.

Như thể cả hai người đều đồng thời thận trọng, Trần Tư Nhung ngay lập tức lo lắng mà ngồi dậy, không biết đã xảy ra chuyện gì.

Lúc này Caesar trở lại phòng ngủ, anh tỉnh dậy từ rất sớm, đang ở ngoài phòng ngủ ngồi trên ghế sô pha xử lý thư từ, thì nghe thấy thanh âm của Trần Tư Nhung.

Cửa phòng mở ra, anh thấy Trần Tư Nhung đang trả lời điện thoại với vẻ mặt nghiêm túc.

Trần Tư Nhung nhìn thấy Caesar bước vào, dùng khẩu hình nói với anh là James.

Caesar gật đầu, ra hiệu khi nào cô gọi xong thì bảo anh, sau đó quay người rời khỏi phòng ngủ.

Ở đầu bên kia điện thoại, James có vẻ vẫn đang ủ rũ.

Trần Tư Nhung cũng cảm thấy James có chút kỳ lạ, cô mở miệng lại đụng phải James:

James: "Grace"

Grace: "James..."

Bây giờ bầu không khí có quái dị đến mấy cũng trở nên có chút buồn cười, Trần Tư Nhung bất đắc dĩ cười lên, cô hỏi thẳng: 

"James, tối qua anh gửi tin nhắn cho tôi làm gì thế?"

Lần này James có chút do dự.

"Grace......cô......"

Trần Tư Nhung chỉ lo lắng đến công việc, vì thế cô lại hỏi: "Có liên quan đến công việc sao?"

"Không, không phải như vậy." Lần này James trả lời khá nhanh chóng.

Trần Tư Nhung thở phào nhẹ nhõm, tựa lưng vào thành giường.

Ngoại trừ vấn đề công việc, chỉ có một khả năng duy nhất khiến James do dự.

" Anh muốn hỏi tôi về Caesar? "

James lập tức cười xoà ra tiếng: "Tôi không có hóng hớt như vậy. Chỉ là.....cô.......hai người..."

Lúc bấy giờ Trần Tư Nhung đã hoàn toàn hiểu được mục đích cuộc gọi này của James, có thể anh ta có ý muốn hóng hớt, nhưng anh ta đã thực hiện một cuộc gọi riêng tư và do dự rất nhiều, chắc chắn phải có chuyện gì khác.​

Trần Tư Nhung cười trộm hai tiếng, trịnh trọng nói qua điện thoại:

" James chưa bao giờ nói xấu về Caesar. "

Đầu bên kia điện thoại đột nhiên im lặng.

Một lúc sau James kiên quyết nói: 

" Grace, cô là thực tập sinh tốt nhất mà tôi từng dẫn dắt. "

Trần Tư Nhung không khỏi bật cười thành tiếng.

James thừa thắng xông lên: "Được rồi, giờ tôi muốn ngủ tiếp. Tối qua tôi đã uống quá nhiều, hiện tại đầu đau như búa bổ!"

"Ok, vậy gặp nhau vào tuần sau nhé."

James: " Hẹn gặp lại vào tuần sau. "

Nỗi lo lắng nháy mắt biến thành sự vui mừng, Trần Tư Nhung cúp điện thoại.

Một lát sau cửa phòng ngủ được mở ra.

" Xong chưa? " Caesar hỏi.

Trần Tư Nhung gật đầu.

Cô vẫn đang mặc váy ngủ và ngồi trên chiếc giường mềm mại. Còn Caesar đã mặc quần áo chỉnh tề.

Sau khi cúp điện thoại, sự chú ý quay trở lại mối quan hệ của hai người. Ký ức tối qua cũng quay trở lại.

Cơ thể Trần Tư Nhung vô thức nóng lên, sự xấu hổ muộn màng chảy dọc theo máu đến từng bộ phận trên cơ thể cô.

Caesar ngồi trên mép giường, giơ tay vuốt tóc cô.

" Grace, thân thể em có chỗ nào không thoải mái không?"

Lúc lòng bàn tay anh tới gần cũng mang theo một mùi hương trong trẻo dễ chịu, Trần Tư Nhung không khỏi nghiêng đầu lại gần cổ tay để ngửi thêm.

" Không có. " Trần Tư Nhung trả lời.

" Để tôi xem nào. " Lòng bàn tay Caesar di chuyển xuống má cô, ngón tay cái nhẹ nhàng xoa nắn.

Trong khoảnh khắc, Trần Tư Nhung nhớ lại đêm qua, chủ nhân đã đẩy cô vào cốp xe, kẹp cổ cô và cắm vào cô đến mức mất kiểm soát, bây giờ chủ nhân lại nhẹ nhàng hỏi cô có đau không.

Hai má không tự chú được nóng lên, Trần Tư Nhung lựa chọn nhanh chóng nằm xuống, ngoan ngoãn để chủ nhân kiểm tra thân thể.

Caesar vén chăn lên.

Chiếc váy ngủ được xếp lớp ở thắt lưng, Caesar chạm vào eo của Trần Tư Nhung, sau đó kéo mép quần lót của cô xuống đầu gối.

Mông còn chút ửng đỏ, bàn tay vỗ nhẹ lên đó, hỏi Trần Tư Nhung: " Mơi này còn đau không? "

Trần Tư Nhung: " Không đau nữa, chủ nhân. " 

Buổi sáng đầu tiên sau khi ân ái, cô mở miệng kêu từ "chủ nhân" đầu tiên.

Bầu không khí yên tĩnh. 

Bàn tay của chủ nhân nhẹ nhàng, trìu mến xoa bóp mông cô.

Sau đó lòng bàn tay tiến vào giữa hai chân cô, vỗ nhẹ vào đùi trong hai lần, Trần Tư Nhung tự biết dang chân ra.

Anh dùng ngón tay chạm vào môi âm hộ của cô và hỏi cô: 

"Ở đây có đau không?"

Trần Tư Nhung thả chậm hô hấp: "Không đau... Chỉ là hình như hơi sưng lên."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK