Mục lục
Cấp Trên Là Chủ Nhân Của Tôi (Over The Knee)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Tư Nhung bước vào phòng ngủ của Mia, trong lòng dâng lên cảm giác thần bí.

Phòng ngủ của con gái luôn là nơi riêng tư nhất đối với các cô gái.

Ngay cả với bạn bè cũng khó có thể dễ dàng mở lòng và mời vào như thế này.

Vì vậy lời mời tử tế của Mia dường như đã đẩy mạnh mối quan hệ giữa cô bé và Trần Tư Nhung, họ trở thành bạn thân ngay lập tức và có thể chia sẻ bí mật với nhau một cách thẳng thắn.

Nhưng Trần Tư Nhung cũng biết, có lẽ Mia sinh ra đã có tính cách ấm áp và hướng ngoại như vậy, lần đầu gặp mặt cô bé có thể mời bạn bè vào phòng ngủ mà không gặp bất kỳ trở ngại nào. 

Đây là dáng vẻ của sự trưởng thành từ tình yêu thương, đồng thời cũng lan tỏa tình yêu thương đến mọi người xung quanh.

Trần Tư Nhung không thể từ chối.

Cô bước vào phòng ngủ của cô bé, đóng cửa lại và bắt đầu hồi tưởng lại cuộc hành trình của cô bé.

Năm nay Mia đang học cuối cấp hai, tuy chưa lớn lắm nhưng dáng người cao ráo, đã mặc quần áo cỡ người lớn.

Khi các cô gái nhỏ tụ tập lại, trò chuyện vài câu rồi tự nhiên chuyển sang chủ đề ăn mặc và trang điểm.

Trần Tư Nhung lập tức đi ra ngoài lấy vali của mình, lôi mỹ phẩm ra và chia sẻ với Mia.

Trong phòng ngủ đầy ánh nắng ấm áp, Mia ngồi nghiêm chỉnh.

Trần Tư Nhung lấy kem nền dạng lỏng ra, trung hòa nhẹ bằng phấn highlight màu trắng và điều chỉnh tông màu cho phù hợp với màu da của cô bé.

Thỉnh thoảng, Mia mở mắt ra.

Cô bé có một đôi đồng tử màu xanh lam giống như Caesar, hàng mi đen khẽ rung lên, ánh sáng và bóng tối trôi nổi trong mắt cô bé.

Trần Tư Nhung nhớ tới chủ nhân.

Khóe miệng cô không khỏi nhếch lên.

"Chị đang cười đấy." Mia nói.

Hai má Trần Tư Nhung nóng bừng: "Đôi mắt của em giống hệt Caesar."

"Hai người vừa lén hôn nhau trong xe đấy." Mia nói thêm.

Sắc mặt Trần Tư Nhung ngại ngùng: 

"Lần sau lỡ bị em phát hiện thì nhớ giữ bí mật cho anh chị nhé!"

Mia cười đến run người, cây cọ của Trần Tư Nhung hơi rời khỏi mặt cô bé.

Trong gương, lông mày và mắt của Mia hiện rõ hơn.

Cô nhanh chóng lấy điện thoại ra chụp vài tấm selfie ở nơi có ánh sáng tốt rồi đăng lên trên instagram.

"Grace, chúng ta thay quần áo nhé?"

Vào lúc này, Trần Tư Nhung dường như đã thật sự thay đổi trở về thời thiếu nữ.

Nhưng thời con gái của cô thực sự không hào nhoáng, cô bị vùi dập trong sách vở, chưa bao giờ thực sự nhìn thấy chút ánh hào quang nào về cô gái Trần Tư Nhung.

Và rồi lúc ở bên cạnh Mia, cô đã rơi vào tay giặc một cách nhanh chóng và không thể tránh khỏi.

Trần Tư Nhung mở vali để Mia lựa chọn, Mia cũng mở cửa phòng quần áo của mình ra và bảo Trần Tư Nhung tự do lựa chọn.

Mia chọn cho Trần Tư Nhung một chiếc váy dài màu đen không tay, chất liệu tơ lụa, xếp nếp bắt mắt, đường cắt ôm sát cực kỳ tôn dáng, mang lại cảm giác trưởng thành mà không hề thô tục.

Trần Tư Nhung băn khoăn một hồi trong tủ quần áo của Mia, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên bộ đồng phục học sinh của Mia.

Áo sơmi trắng cùng váy kẻ sọc xanh là đồng phục tiêu chuẩn của trường nữ sinh Mia học.

Trái tim Trần Tư Nhung run lên vì đây là phong cách mà cô chưa từng gặp phải trước đây.

Cô mặc bộ đồng phục học sinh cấp hai của trường, chiếc váy ca-rô màu xanh lam dài đến đầu gối của Trần Tư Nhung.

Qua tấm gương cao từ trần đến sàn, Trần Tư Nhung gần như ngây ngất khi thấy mình trong đó.

Sau giờ làm việc, Trần Tư Nhung coi mình là người lớn, làm những việc người lớn nên làm và mặc quần áo người lớn nên mặc.

Nhưng vào lúc này, Trần Tư Nhung lại trở về thời con gái vô ưu vô lo.

Cô mặc vừa y đồng phục của trường, vứt bỏ mọi lo lắng của người lớn.

"Em có thể mặc cái này cả ngày được không?" Mia hỏi.

Trần Tư Nhung rời khỏi gương quay đầu lại: 

"Chị cũng muốn hỏi em vấn đề này."

Trong phòng ngủ hai ngời đồng thời cười lớn.

Mia mở cửa lao vào bếp tìm bố mẹ cô bé, Trần Tư Nhung dừng bước xoay người đi tìm Caesar.

Đi ngang qua phòng khách thấy nhóm thiếu niên đang chơi xbox, Trần Tư Nhung xuyên qua cửa sổ nhìn thấy Caesar đang nói chuyện điện thoại ở ngoài nhà.

Cô đi chân tràn trên bãi cỏ mềm và thận trọng đi phía sau anh.

Thấy anh định cất điện thoại, Trần Tư Nhung vội vàng ôm anh từ phía sau.

Cổ tay áo sơ mi trắng di chuyển từ sau lưng đến trước ngực anh, gấu váy kẻ sọc xanh cũng bay về phía trước.

Trần Tư Nhung phát hiện bàn tay chủ nhân nắm lấy cổ tay cô trong giây lát, nhưng giây tiếp theo đã nhanh chóng kéo cô ra, dùng cánh tay dài đẩy cô ra khỏi cơ thể.

Trần Tư Nhung gần như ngã xuống, nhưng chủ nhân đã giữ cô lại.

"Mia, em....."

Lời nói của chủ nhân đột nhiên dừng lại sau khi anh quay đầu lại và nhìn rõ khuôn mặt Trần Tư Nhung

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK