Mục lục
Cấp Trên Là Chủ Nhân Của Tôi (Over The Knee)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Caesar nhớ lại cái ngày anh nhìn thấy Grace của mình chạy lon ton ra khỏi căn hộ.

Mái tóc đen xoã dài trên vai, đôi chân thon dài đung đưa trong hành lang tạo nên khung cảnh thật dễ chịu.

Chiếc váy trắng từ chân cô bay lên không trung, cô giống như con bướm trắng vô cùng xinh đẹp.

Lúc này, con bướm xinh đẹp đó sắp bay đến bên anh. 

Có giống như tâm trạng khi cô đợi anh trong căn hộ không? 

Kẹo đường màu trắng được đun sôi cho đến khi tan chảy, chuyển sang màu hơi vàng, sức lửa đốt âm thầm tăng lên, chất rắn biến thành chất lỏng, bọt lăn tăn, cuối cùng trở nên đặc quánh và từ từ chảy ra, sau khi làm nguội một chút, nhúng ngón tay vào, có thể thưởng thức vị ngọt không thể cưỡng lại.

Giống như cốc Cappuccino cô mua cho anh tối hôm đó.

"Anh cảm thấy tâm trạng tốt hơn chưa?"

"Tất nhiên rồi, my dear Grace."

Trần Tư Nhung vội vàng rời đi, cô miễn cưỡng đưa cho Dan ly Bloody Mary mà cô vừa gọi và chưa kịp nếm thử, sau đó xách theo chiếc túi nhỏ của mình nhanh chóng rời khỏi quán bar.

Quán bar cách khách sạn không xa, cô chạy một mạch, cùng lắm chỉ năm phút sau đã về đến phòng của mình.

Ném chiếc túi lên ghế sofa, Trần Tư Nhung đặt điện thoại theo chiều dọc trên bàn, thực hiện một cuộc gọi video và đợi chủ nhân trả lời.

Chủ nhân dường như đang đợi cô, cuộc gọi của Trần Tư Nhung được phát đi trong vài giây và rất nhanh đã được kết nối.

"Chủ nhân, tôi về khách sạn rồi!"

Giọng nói của cô rõ ràng là đang thở hổn hển, trong camera, Trần Tư Nhung mặc một chiếc áo khoác đen đơn giản, tóc buộc cao và trang điểm nhẹ.

Có lẽ là do vừa rồi chạy bộ, hai má ửng hồng, dưới ánh đèn khách sạn hơi vàng, hình như có chút say.

Có lẽ cô thực sự hơi say.

"Nghỉ ngơi một chút, uống chút nước đi." 

Giọng chủ nhân phát ra từ điện thoại, nhưng lúc này hình ảnh chủ nhân không còn là màu đen, mà là một bức tường trắng như tuyết.

Trần Tư Nhung gật đầu, đi đến một bên để lấy nước khoáng.

Cô ngẩng đầu uống hai hớp, cảm thấy một luồng mát lạnh tràn vào bụng.

Mùa đông ở Azerbaijan không lạnh lắm, ban đêm khoảng 10 độ, khi Trần Tư Nhung trở về, người cô đã hơi nóng, cô cởi áo khoác đen, để lộ ống tay ngắn màu xám nhạt bên trong.

Hai cánh tay mảnh khảnh nhô ra khỏi bộ quần áo, Caesar nhớ cảm giác những ngón tay của mình quấn quanh chúng.

Trần Tư Nhung chỉ cần chỉnh lại quần áo và tóc tai trước ống kính, sau đó ngồi thẳng trước bàn.

"Hôm nay sao chủ nhân lại không vui, ngài có thể nói cho Grace biết không?"

"Xin lỗi, tôi không thể nói với cô, Grace."

"Ồ, không sao." Trần Tư Nhung đưa mặt tới gần điện thoại, dường như muốn tới gần chủ nhân hơn, cô hỏi tiếp: "Vậy chủ nhân muốn Grace làm gì?"

Tất nhiên, Trần Tư Nhung có thể cảm nhận được sự phiền muộn trong lời nói của chủ nhân ngày hôm nay, nhưng cô cũng rất vui, bởi vì khi chủ nhân buồn bã, anh sẽ cần cô bầu bạn bên cạnh.

Đầu bên kia điện thoại, giọng điệu của chủ nhân vẫn bình tĩnh và thoải mái.

"Grace, ngày hôm nay của cô thế nào?"

Trần Tư Nhung cho biết: "Hôm nay căng thẳng, hồi hộp lắm nhưng mà rất vui".

"Cô có thể nói rõ cho tôi được không?"

"Đương nhiên, tôi thích trò chuyện với chủ nhân."

Sau đó Trần Tư Nhung đã kể chi tiết cho chủ nhân những gì đã xảy ra ngày hôm nay, trước đó, cô cũng đặc biệt đề cập đến vòng loại nước rút ngày hôm qua và các quy tắc cơ bản của cuộc đua F1.

Chủ nhân lắng nghe cẩn thận và thỉnh thoảng đặt câu hỏi, Trần Tư Nhung nghiêm túc phổ biến một cách khoa học dựa trên những câu hỏi của anh.

"Chủ nhân, ngài thật sự nên tới xem cuộc đua F1, rất đáng giá!"

"Thật không? Cô xem qua rồi sao?"

Trần Tư Nhung mím môi cười nói: "Tôi chỉ xem chương trình phát sóng trực tiếp trên TV. Mặc dù tôi cũng là nhân viên trong đội, nhưng không phải ai cũng có thể vào sân lúc trận đấu diễn ra."

"Cô muốn đi vào xem hả?"

"Tất nhiên rồi! Nhưng cái đó sẽ phải đợi sau này khi có cơ hội." 

Giọng nói Trần Tư Nhung có hơi mất mát, nhưng cô nhanh chóng điều chỉnh lại giọng điệu của mình, bắt đầu kể về những gì đã xảy ra trong ngày hôm nay.

"Chủ nhân, ngài không phiền nếu tôi kể nhiều chuyện về Caesar chứ? Hôm nay anh ta là nhân vật chính của câu chuyện."

"Chuyện tầm phào hay công việc của anh ta?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK