Mục lục
Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu Thư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phía dưới mọi người nhỏ giọng nghị luận.

Đỗ Long đại sư lại tiếp tục nói: “Sau đây sẽ tiến hành tỷ thí ba ải, ải thứ nhất, một canh giờ nhận biết một trăm loại dược liệu, ải này phải nói ra dược tính của một trăm loại dược liệu này. Ải thứ hai chỉ dùng một canh giờ từ những dược liệu nhận biết trước đó chọn ra dược liệu luyện chế ra một viên hấp linh đan. Ải thứ ba, trong hai canh giờ, tự dùng đan phương của mình luyện ra một viên thiên cấp linh đan.”

Hai ải trước còn dễ một chút, ải thứ ba rất khó, ải này hầu như nhắm thẳng vào một việc. 

Ngoại trừ thiên cấp luyện đan sư, các luyện đan sư khác không thể nào tham gia tranh tài, ải thứ nhất và ải thứ hai còn dễ một chút, thế nhưng ải thứ ba lại không có cách nào thực hiện.

Nếu không phải thiên cấp luyện đan sư, sao có thể luyện ra thiên cấp đan.

Trong đám người, có người nhỏ giọng nghị luận. 

Đỗ Long đại sư bình thản nói: “Xin hỏi các vị có ai nguyện ý tham gia tranh tài như vậy không?”

Trong đám người, có không ít người đi ra.

Vân Thiên Vũ cũng từ từ đi ra. 

Dù gì nàng cũngkhông lạ gì đan phương thiên cấp.

Trong tay nàng còn nhiều mà.

Sở dĩ nàng tham gia là vì nổi danh, chỉ có nổi danh, nàng mới có thể hiệu triệu nhiều người gia nhập Đấu Long tông. 

Người khác đi ra thì thôi, Vân Thiên Vũ vừa đi ra, mọi người lại nghị luận lần nữa.

Nhất là những người chưa đủ năng lực, càng nói những lời châm chọc cay độc:

“Nữ nhân này đầu óc không bị bệnh chứ? Nhìn ả ta tuổi không lớn, chắc chắn là đầu óc không tốt.” 

“Như thế này đã lộ mặt rồi, ngươi vội vàng làm gì chứ.”

“Hạ lão nhận đứa trẻ này ở đâu vậy? Còn đem nó tới nơi này.”

“Nàng ta sẽ khóc cho xem.” 

Phía dưới ồn ào, dường như Vân Thiên Vũ không thèm nghe, bình tĩnh thản nhiên.

Lần này ngược lại là Đỗ Long đại sư phía trên nhìn nàng, Đỗ Long đại sư đếm số người, số người tham gia tỷ thí là mười ba người.

Không có gì bất ngờ xảy ra thì mười ba người này đều là thiên cấp luyện đan sư. 

Hy vọng trong những người này có người mà hắn cần. Đỗ Long đại sư suy nghĩ liếc mắt nhìn Vân Thiên Vũ.

Y cũng không cho rằng đầu óc tiểu cô nương này không tốt, ngược lại vừa nhìn là biết chính là đầu óc đặc biệt thông minh, còn chuyện nàng trẻ tuổi như vậy mà đã là thiên cấp luyện đan sư thì đây là người thiên phú.

Đỗ Long đại sư ra lệnh một tiếng, thủ hạ trong Tê Hà cốc lập tức đem dược liệu chuẩn bị tiến đến. 

Mười ba người thiên cấp luyện đan sư lập tức lấy giấy bút tới phân biệt dược liệu.

Vân Thiên Vũ cũng không chần chừ, nhanh chóng cầm giấy bút đi đến bên đống dược liệu trước mặt.

Bây giờ nàng đối mặt với đống dược liệu này không phải là dược liệu trị bệnh cứu người bình thường, mà là dược liệu cần cho luyện đan sư. 

Trong đó có rất nhiều loại dược liệu luyện đan quý giá.

Vân Thiên Vũ nhì không khỏi cảm thán năng lực của Đỗ Long đại sư.

Chỗ này có không ít dược liệu vô cùng hiếm thấy và khó có thể tìm được, nhưng ở chỗ của y lại có thể nhìn thấy. 

Bởi vậy có thể thấy vị Đổ Long đại sư này cực kỳ có niềm tin.

Vân Thiên Vũ vừa nghĩ vừa viết tên của dược liệu, sau đó viết ra dược tính của dược liệu, những thứ này không làm khó nàng chút nào.

Bên ngoài sân, người vây quanh nhìn chằm chằm Vân Thiên Vũ, hận không thể tìm được chút khuyết điểm trên người Vân Thiên Vũ. 

Tiêu Cửu Uyên nghe mấy tiếng nghị luận này, sắc mặt ầm trầm trừng mắt đám người kia.

Ánh mắt của hắn mang theo một chút lực sát thương, những luyện đan sư phía sau bị hù ngã ra.

Tuy luyện đan sư có năng lực luyện đan tốt, thế nhưng cũng bời vì học tập luyện đan, cho nên trì hoãn việc tu luyện linh lực, cho nên tu vi linh lực của luyện đan sư cũng không cao. 

Những luyện đan sư này nhìn thấy Tiêu Cửu Uyên lộ ra vẻ mặt hung ác thì cảm thấy hoảng sợ

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK