Trong đồng tử Tuyên vương Tiêu Thiên Dịch chợt lóe lên ý tự trách, ngũ quan thuận tiện mang theo vẻ mặt đau thương (chỗ này ta dịch theo ta hiểu, có nàng nào biết thì chỉ ta sửa lại nha), bộ mặt tự trách nhìn vân Thiên Vũ nói.
”Vũ nhi, thật xin lỗi, là bổn vương làm hại ngươi thành cái bộ dáng này, ngươi yên tâm, bổn vương sẽ phụ trách, bổn vương sẽ đúng hẹn cưới ngươi vào Tuyên vương phủ làm Tuyên vương phi, sau này bổn vương sẽ không phụ bạc ngươi.”
Lời của Tiêu Thiên Dịch lập tức liền đưa tới cho hắn vô số âm thanh than thở.
”Tuyên Vương điện hạ thật là nam nhi tình thâm ý nặng.”
”Là a, rõ ràng dung mạo của đại tiểu thư Vĩnh Ninh Hậu phủ bị hủy, còn kiên định muốn cưới nàng.”
”Trong thiên hạ vương gia thật là nam nhi tốt hiếm thấy, nam nhân như vậy tại sao ông trời không thể đối xử tử tế hắn, vẫn để cho hắn cưới một nữ tử thân tàn hủy dung về làm nương tử.”
”Ông trời bất công a.”
Tân khách mọi người thở dài đồng tình với Tuyên Vương điện hạ, giờ khắc này Tuyên Vương điện hạ thành công để mọi người cảm nhận trung tình thâm ý nặng, thật là nam nhân tốt hữu tình hữu nghĩa.
Mọi người tựa hồ hoàn toàn quên, Vân Thiên Vũ trở nên thân tàn ma dại, hoàn toàn là do người nam tử này ban tặng.
Vân Thiên Vũ cười lạnh nghe bên tai lời của mọi người, khóe môi ý cười châm chọc càng ngày càng đậm hơn, đột nhiên nàng nhẹ cười ra tiếng, thanh âm sang sảng trên không trung vang lên.
”Hay cho một Tuyên Vương điện hạ hữu tình hữu nghĩa, ta muốn hỏi điện hạ một chút, nếu như không phải ngươi tự tay đưa ta vào trong tay bọn thổ phỉ, ta sẽ biến thành hình dáng người không ra người quỷ không ra quỷ này sao?”
”Tự tay hủy diệt một người, sau đó sẽ tăng thêm đền bù, đây chính là nói hữu tình hữu nghĩa sao? Vân Thiên Vũ ta coi như là lãnh giáo.”
Lời của Vân Thiên Vũ vừa rơi xuống, bốn phía trong nháy mắt yên tĩnh lại, mọi người tựa hồ nghĩ tới chuyện sở dĩ Vân Thiên Vũ biến thành như vậy, đều là do Tuyên Vương điện hạ tạo thành, trong lúc nhất thời không ai nói chuyện.
Tuyên vương Tiêu Thiên Dịch sắc mặt khẽ biến thành tối sầm, há miệng liền muốn nói chuyện, đáng tiếc Vân Thiên Vũ đã không cho hắn cơ hội nói chuyện.
Bởi vì nàng bị thương rất nặng, không có biện pháp chống đỡ quá lâu.
Cho nên nói vừa xong, liền cố gắng từ trong tay áo lấy ra tờ giấy trắng viết chữ thật to bằng máu, ba một tiếng vỗ vào trên mặt Tiêu Thiên Dịch.
”Nam nhân như vậy ta không hưởng thụ nổi, nam nhân cặn bã ta không cần, đây là một phong hưu, hôm nay không phải là ngươi hưu ta, mà là ta hưu ngươi.”
Lời của Vân Thiên Vũ khiến cho bốn phía giống như chết lặng, vang lên theo tiếng nghị luận, mọi người hoài nghi mình nghe lầm.
Vân Thiên Vũ không lấy Tuyên Vương điện hạ.
Chẳng những không lấy chồng, còn quăng ra hưu thư cho Tuyên Vương điện hạ.
Đây là các nàng nghe lầm đi, nhất định là như vậy.
Tuyệt đối là lỗ tai của bọn họ xảy ra vấn đề, Vân Thiên Vũ cũng thân tàn thể tàn, Tuyên Vương điện hạ nói cưới nàng, nàng nên nằm mơ cười tỉnh, làm sao có thể sẽ không lấy chồng đây.
Mọi người theo bản năng nhìn Vân Thiên Vũ, sau đó nhìn về Tuyên vương Tiêu Thiên Dịch.
Trên ngũ quan tuấn mỹ của Tiêu Thiên Dịch hiện đầy vẻ kinh ngạc, từ từ rối rắm, đồng mâu thoáng qua âm u, bình tĩnh nhìn Vân Thiên Vũ.
Cách đó không xa Vân Lôi Vĩnh Ninh hậu, lúc này hoàn toàn giận đến hộc máu, hắn rõ ràng để cho này nghiệt nữ trước mặt mọi người nói mình không xứng với Tuyên Vương điện hạ, thế nào đến nàng nơi này, ở trước mặt mọi người quăng một phong hưu thư cho Tuyên vương.
Vân Lôi không nhịn được giận kêu thành tiếng: “Vân Thiên Vũ, ngươi lại dám làm như vậy.”
Lời của Vân Lôi chưa kịp nói ra khỏi miệng, Tiêu Thiên Dịch đã lên tiếng:“Vũ nhi, ngươi đang giận ta có phải hay không, chuyện này đúng là bổn vương làm không đúng, ngươi yên tâm sau này bổn vương tuyệt sẽ không bạc đãi ngươi.”
Vân Thiên Vũ châm chọc cười nhìn Tiêu Thiên Dịch, cũng đến lúc này, còn giả bộ, nam nhân này cũng là một nhân vật.
”Tiêu Thiên Dịch, ngươi không phải muốn kết hôn cùng muội muội ta làm phi sao? Ta thành toàn các ngươi, thật ra thì hôm nay nếu nói thổ phỉ bắt cóc, dùng ta đổi muội muội ta, chẳng qua là một vở kịch thôi, để cho các ngươi danh chánh ngôn thuận ở chung một chỗ diễn.”